Oneshot 2 : Dù lạnh lùng đến mấy thì cũng phải biết ghen chứ !
Couple bị Kato đem ra "chém" : HakShi ^^
Ngày hạnh đào.............tháng hạnh nhân.................năm hạnh phúc.............
Hôm nay là một ngày khá đẹp trời. Ran quyết định rủ tất cả các cặp đôi mà chúng ta đã biết từ đời nảo đời nào đi trượt băng. Tất nhiên là không thể thiếu cặp đôi "trong như đã, ngoài còn e" của chúng ta : Shiho và Saguru. Hai con người có cái tính cách "siêu" giống nhau lúc đầu thì một mực không đi vì một vài lí do vô cùng.................tế nhị ^^ ( Tế nhị cái gì, chả qua là không dám gặp đối phương thôi :KSV@05:). Cuối cùng, để ép cặp đôi "lão niên" này đi, mọi người đành phải nhờ đến đôi tay "lão luyện" của ngài đạo tặc nổi tiếng. Chỉ cần một chút thuốc mê và hai cái khăn trắng là có thể lôi "couple khó tính" này theo. Đến khi tỉnh lại, cả Shiho và Saguru đều nhăn nhó khó chịu khi bị bạn bè.....................phản bội như vậy đấy ^^ ( Bạn bè mà thế ak ?). hai con người ngồi đối diện nhau tại quán cà phê ngay cạnh sân băng, không gian yên ắng bao trùm cả hai.
Ngột ngạt vì cái không khí này, Shiho quyết định đứng lên, lấy giày trượt và ra sấn.
- Tôi ra sân trước đây. Anh có đi không ?
- Lát tôi ra sau, cô đi trước đi.
Shiho nhăn mặt rồi bước đi. Trên sân trượt băng, các cặp đôi ai-cũng-biết-là-ai-đấy đang trượt hết sức vui vẻ, chỉ trừ.....................
- Heiji, đứng thẳng lên nào, có gì mà phải sợ chứ ?
- Tớ sợ hồi nào. Chả qua cái sân này trơn qua thôi ( Nói như thật ! sân trượt băng không tron thì làm sao trượt >.<)
- Không biết trượt mà cứ ra vẻ ta đây, đúng là baka
- Baro~ Kazuha, tớ trượt được đấy nhá.
- Giỏi thì thể hiện xem nào !
Kazuha buông tay cậu bạn thân ra và kết quả là.........................
" Á Á Á !!!!! CỨU TỚ VỚI KAZUHA !!!!!!!!! "
Anh chàng đang trượt về.............phía sau ^^. Kazuha thở dài : "Baka !"
Shiho đứng đó nhìn mà không nén nổi nụ cười trên môi. Họ gây nhau như cơm bữa mà vẫn có thể bên nhau cho đến phút chót. Quả là một cặp đôi dễ thương đấy. Mãi nghĩ, Shiho không để ý có người trượt đằng sau lưng.
"Cẩn thận !!! "
Đôi bàn tay nào đó ôm lấy eo Shiho ( liều mạng dữ >.< ). Shiho hơi bất ngờ trước hành động đó. Anh ta mỉm cười, nắm lấy tay Shiho ( lợi dụng khiếp >.< ) :
- Cô gái tóc nâu đỏ xinh đẹp, cô cần nhìn trước ngó sau chứ !
Shiho bối rối, cúi đầu cảm ơn :
- Cảm ơn anh. may mà có anh đỡ cho tôi không tôi ngã mất. Thành thật cảm ơn.
Anh chàng kia cười nụ cười đầy quyến rũ khiến các cô gái ở sân trượt băng ( trừ Shiho ^^ ) ngất ngây ( quyến rũ cái gì, mọi người không nhìn kĩ à, cái nụ cười đấy Kato thấy nhiều rồi, nó đang âm mưu gì đóa ). Ran, Aoko và Kazuha không nằm ngoại lệ ^^. Về phần ba anh chàng Shinichi, Kato và Hattori thì Kato không rõ lắm. Chỉ biết là hiện giờ Kato đang cảm thấy một không khí hắc ám đang bao trùm quanh đây ^^
Anh chàng đẹp trai kia đưa tay lên cằm Shiho, kéo khuôn mặt xinh đẹp của cô về phía mình, nói :
- Ít nhất thì cũng phải có cái gì đó làm quà cảm ơn chứ nhỉ !
- Á ! Buông tôi ra mau !
Shiho hoảng sợ trước hành động cực kì lỗ mãn của cái gã trước mặt. Khuôn mặt cô ngày càng tiến gần với khuôn mặt của gã kia. ( nguy hiểm ! nguy hiểm ! :Conan04: :Conan04: :Conan04: :Conan04: )
" BỐP !!!!!! "
Cả một đôi giày trượt băng bay thẳng vào mồm hắn (
)
)
)
)
)
)
) đáng đời
)
)
)
)
) ). Một người con trai có mái tóc nâu lịch lãm xuất hiện ( Anh hùng xuất hiện và cứu mĩ nhân :KSV@12: :KSV@12: :KSV@12: :KSV@12:). Kéo Shiho về phía sau, đôi mắt hổ phách tỏa ra "ngọn lửa" khủng khiếp :
- Tên biến thái kia, không được động vào cô ấy ! :Conan25: :Conan25: :Conan25:
Cái gã háo sắc "đốp" lại :
- Mày gọi ai là biến thái hả ?
- Tao gọi mày đấy. Rồi sao ? Tao nói cho mày biết : Nếu mày đụng vào một sợi tóc của cô ấy thôi, thì không chỉ bị giày trượt bay vào mồm như thế đâu. Tao sẽ tiễn thẳng mày xuống địa ngục đó ! ( Ôi ! Hak - sama của em......à không,.........của Shiho-neechan :KSV@12: :KSV@12: :KSV@12:)
Tên biến thái vẫn tiếp tục :
- Mày là ai mà dám ăn nói hỗn xược thế hả ?
Im lặng..........................................................
Vẫn im lặng.............................................................................
Tiếp tục im lặng.....................................................................................................
- Tao là bạn trai cô ấy đấy ! ( Câu nói đầy táo bạo ^^ ). Giờ thì mày biến đi được rồi chứ ?
Tên biến thái tức giận và bỏ đi. Không gian trở nên sôi động hơn khi đám bạn của họ chạy tới vỗ tay.
" Chúc mừng hai bạn nha ! "
" Cung hỉ cung hỉ ^^ ! "
" Khi nào đám cưới nhớ mời bọn tớ làm phù dâu, phù rể à nha ! "
Trong khi Shiho thì đỏ mặt tía tài thì Saguru đã..............................................bỏ chạy từ hồi nào ^^
Sau buổi trượt bằn hôm ấy, cả bọn không ai còn nhìn thấy vị thám tử Anh Quốc đâu nữa.
Trong lúc đó, tại nhà Hakuba :
- ÔI THỂ DIỆN CỦA TÔI ! CÒN MẶT MŨI NÀO NHÌN SHIHO NỮA !!!!! TRỜI ƠI !!!!!!!
End ^^
Oneshot 3 : Đừng có đụng vào cô ấy ! Không thì sẽ biết thế nào là lễ độ đấy !
Part 1
"Ù ù ù........."
Tiếng máy bay đang hạ cánh tại sân bay Japan Airline. Một người con trai có mái tóc ánh kim, đeo chiếc kính râm, tay kéo vali bước từng bước rời khỏi khu vực sân bay. Đã gần 10 năm anh rời khỏi vùng đất quê hương này để sang Pháp sống cùng chú dì. Anh ngó quanh khắp khu vực sân bay như chờ đợi ai đó. Bỗng, từ trong đám đông, một cô gái xinh đẹp có mái tóc đen dài cùng đôi mắt tím biếc đang chạy tới, tay vẫy :
- Ryoga ! Tớ ở đây nè !
- Ran !
Anh chàng có cái tên Ryoga mỉm cười chạy tới chỗ cô gái tên Ran. Họ ôm chầm lấy nhau ( ="= ), cùng cười :
- Lâu quá không gặp cậu, Ryoga ! Cậu khỏe chứ ?
- Cũng bình thường thôi. Ran-chan của tớ ( CỦA TỚ cơ đấy :KSV@07: :KSV@07: :KSV@07: ) vẫn khỏe và xinh đẹp nha.
- Đừng có đùa như vậy chứ. Thôi, chúng ta mau về nhà tớ đi. Cậu không có chỗ ở tại Nhật đúng không ?
- Ran-chan cho tớ ở cùng nhà ?
- Tất nhiên ^^
- Cùng phòng ? ( trơ trẽn quá :KSV@07: :KSV@07: :KSV@07:)
- Tất.........a còn lâu nha !
Hai người cười nói rất vui vẻ. Chiếc taxi đỗ trước cửa văn phòng thám tử Mori. Ran giúp Ryoga mang đống đồ đạc vào trong nhà. Thám tử Mori của chúng ta đã đi "phá án" lâu rồi ^^ nên không biết có người đến ở nhà mình ( Ông ko bít đâu, vì trước khi bjt thì anh ta đã bị Shin đá bay đi rùi :KSV@05: :KSV@05: ). Sau khi sắp xếp tất cả đồ đạc vào trong nhà, Ran nói với Ryoga :
- Cậu sống ở đây luôn à ?
- Ừ ! Tớ định đi học ở Nhật luôn. Tớ đã đăng kí nhập học ở Teitan rồi ( tên này........ :KSV@07: :KSV@07: :KSV@07:)
Ran gật đầu :
- Vậy mai cậu bắt đầu đi học hả ?
Ryoga gật đầu rồi cười.
------------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau,
Shinichi chạy vội sang nhà Ran để rủ cô đi học. Nhưng vừa gần đến văn phòng thám tử Mori, anh chàng đã thấy một cảnh "không nên thấy". Ran và "cái tên lạ hoắc" đang nói cười vui vẻ đi cùng nhau. Lửa giận bốc tận lên đầu ^^, Shinichi bực tức bỏ đi, miệng lầm bầm : "Cái tên ấy có cái quái gì hay mà Ran lại theo hắn nhỉ ! Được lắm, ta sẽ cho ngươi biết tay ! " ( Anh Shin ghen rùi ^^ )
Tại trường Teitan,
Giờ học đã bắt đầu. Cô giáo dẫn một nam học sinh mới vào giới thiệu với cả lớp :
- Các em, đây là Ryoga Nakami, du học sinh từ Pháp. Các em hãy giúp đỡ bạn ấy nhé.
Đám con gái hét lên đầy vui sướng vì anh chàng "đẹp trai". Đám con trai thì thở dài ngán ngẩm. Riêng anh Shin nhà ta thì..............................
"Lát ta cho mi chết !"
Cô giáo bảo :
- Nakami, em xuống chỗ ngồi cạnh Kudo nhé.
- Vâng - Ryoga nhanh chóng ngồi xuống chỗ cạnh Shinichi. Tuy nhiên chưa kịp ngồi thì.................
"Bịch !"
"Ouch !"
Ryoga ngã vì bị............................Shinichi ngáng chân ^^. Shinichi "ngây thơ"
- Xin lỗi cậu nha, tớ không cố ý đâu *tớ chỉ cố tình thôi ^^*
Ryoga nhìn Shinichi bằng ánh mắt kì lạ. "Tên này là bạn thân của Ran-chan à ? Được đấy, cố ý làm cho ta ngã à ? Chuẩn bị xem ta trả thù ha"
Hai anh chàng bên ngoài thì cười rất vui vẻ, nhưng bên trong thì........... :KSV@08: :KSV@08: :KSV@08:
Ran ngồi ở bàn trên cạnh Sonoko, thấy Ryoga bị ngã và thấy hai người đang nhìn nhau bằng ánh mắt rất kì lạ bèn hỏi :
- Này, hai cậu có chuyện gì thế ?
Hai anh chàng vội vã xua tay :
- Kh...không có gì đâu. Chỉ là vừa làm quen bạn mới nê...........................
Ran nhíu mày đầy nghi ngờ, còn hai người kia thì bối rối gãi đầu ^^. Ryoga ngồi vào vị trí của mình, lấy sách vở ra, không quên đánh cái nhìn "chết chóc" về phía Shinichi :
- Tôi nói cho cậu biết nhé : Tôi rất thích Ran-chan. Nếu cậu động đến Ran-chan của tôi thì đừng trách tôi vô tình.
Shinichi nghe thấy câu nói đó xong thì lửa giận còn nóng hơn cả Hỏa Diệm Sơn ^^. Anh chàng cũng đáp trả bằng lời đe dọa "ghê rợn" :
- Câu ấy phải để cho tôi chứ. Cậu đừng hòng chạm vào Ran, tôi sẽ không tha đâu :KSV@07: :KSV@07: :KSV@07:
Hai ánh mắt phừng phừng tia sét nguy hiểm và đáng sợ ^^
End part 1
Part 2
Ngày hôm đó tại trường cấp 3 Teitan,
"Toét !"
"Tất cả học sinh lớp 11B tập trung xêp thành hàng !"
Tiếng nói của thầy giáo phụ trách môn thể dục của trường vang lên, kèm theo là tiếng còi báo tập hợp. Nhanh chóng, tất cả học sinh đã xếp thành các hàng ngay ngắn. Thầy thể dục phổ biến :
- Các em, tiết thể dục hôm nay, lớp ta sẽ học hai môn chính : Bóng đá và Bóng chuyền. Tất cả các em nam sẽ tập trung tại khu vực sân bóng phía sau nhà thể chất, còn các em nữ sẽ học bóng chuyền trong nhà thể chất.
Thầy vừa dứt lời, nhóm nam và nhóm nữ nhanh chóng đi đến khu vực của mình. Về phần Shinichi, dường như anh chàng đang toan tính điều gì đó, nụ cười ngạo mạn được vẽ rõ ràng trên cái khuôn mặt điển trai kia. Còn về cái anh chàng tên Ryoga kia, cái vẽ tự mãn khiến người khác khó chịu cũng lộ rõ ra ngoài. ( Chà ! Kì phùng địch thủ đây nha ^^ ). Nam sinh đều vào phòng thay đồ riêng của đội bóng. Sau đó, thầy giáo lại phổ biến tiếp :
- Giờ thể dục hôm nay, các em sẽ được luyện tập cho vị trí của mình trong đội. Em Kudo, em ở vị trí tiền đạo, em hãy lên tập trước. Lần tập luyện này, các em sẽ được luyện sút vào khung thành một cách chuẩn xác nhất. Tuy nhiên, do bạn thủ môn đang bị trấn thương ở cánh tay nên tạm thời thầy sẽ chọn ra một bạn thay thế. Có em nào tình nguyện nhận vị trí thủ môn?
Tiếng xì xào bàn tán liên tục. Dường như chẳng có ai muốn làm thủ môn. Thật ra thì cũng không hẳn, chỉ là do vị trí sút bóng Shinichi nắm giữ. Mà ai cũng biết tài năng của cậu ta rồi đấy !
Thầy giáo có vẻ hơi thất vọng vì không thấy ai tình nguyện cả. Nhưng, khi mà thầy sắp chỉ định một người thì......................
- Thưa thầy, em có thể làm thủ môn !
Giọng nói lạ vang lên. Thầy ngạc nhiên :
- Em là học sinh mới à ?
- Vâng ạ.
Thầy giáo gật đầu đồng ý. Những đứa con trai khác trong lớp liền vội vàng ngăn cản :
- Nakami-kun, đừng ! Cậu sẽ thương nếu bắt được quả bóng của Kudo đấy !
- Cậu không bắt được bóng của cậu ta đâu !
Ryoga cười ngạo nghễ, đáp :
- Còn phải xem Mèo nào cắn mỉu nào.
Anh chàng bước ra sân với phong thái tự tin làm cho đám con trai kia bất ngờ. Họ lại nhao nhao lên. Shinichi thấy "tình địch" xuất hiện liền cười khinh :
- Tự tin quá đấy, Nakami Ryoga !
Ryoga cười đáp trả :
- Không biết ai tự tin quá đâu. Nói cho cậu biết, tôi nhất định sẽ cho cậu thảm bại !
- Cái đó còn xem trình độ cậu cỡ nào thôi !
- Khóe môi Ryoga nhếch lên đầy thách thức :
- Vậy, tôi với cậu cá cược : Nếu ai thua đối phương 2 quả, người đó phải từ bỏ Ran-chan. Đồng ý chứ ?
Shnichi "đáp lễ" :
- Được, tôi đồng ý. Tôi sẽ không để cậu cướp Ran khỏi tôi đâu. ( Câu nói hay nhất trong ngày của niichan ^^. Niichan ko thua đâu, em hứa sẽ cổ vũ :KSV@12: :KSV@12: :KSV@12:).
"Toét !"
Tiếng còi của thầy giáo vang lên, hai đấu thủ ( đúng thế còn gì :KSV@05:) ngay lập tức trở về vị trí của mình. Hai ánh mắt sắc hơn cả dao cạo nhìn nhau khiến đám bạn ở dưới cũng phải khiếp sợ ^^. Quả bóng bắt đầu chuyển động...........................
-----------------------------------------------------------------------------------------------
30 phút sau,........
"Hộc hộc hộc ! Chết tiệt !"
Shinichi thở dốc, ánh mắt cậu ánh lên sự tức giận vì kết quả. Về phần anh chàng Ryoga cũng không khá hơn là bao nhiêu. Khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi cùng sự tức giận. Đám bạn ở dưới và đến chính thầy giáo cụng không khỏi bất ngờ trước tỉ số hiện nay :
Tỉ số là : 30 -30 ( sút 60 quả lận
)
)
)
) )
Điều đáng ngạc nhiên hơn cả là cả hai dường như chưa chịu bỏ cuộc ( tất nhiên ^^ ). Thầy giáo thấy tình hình có vẻ không ổn liền đi tới chỗ hai học sinh :
- Kudo, Nakami, hai em có vẻ mệt rồi đấy. Dừng lại đi.
Câu trả lời của hai anh chàng dĩ nhiên là : KHÔNG Ạ !!!!!!!
Thầy giáo cố thuyết phục nhưng càng cố thì tình trạng ngày càng tồi tệ hơn ^^. Ryoga trừng mắt :
- Cậu biết điều thì từ bỏ Ran-chan đi !
Shinichi cũng trừng mắt lại :
- Còn lâu ! Có chết tôi cũng không từ bỏ Ran đâu. Có giỏi thì thắng tôi trước rồi hãy nói !
Hai Hỏa Diệm Sơn đang thiêu cháy cả sân bóng khiến ai đứng quanh đó 100m trở lại đều sợ hãi ^^. Thầy giáo có vẻ như đã nghe được câu chuyện của hai anh chàng, liền sai học sinh khác đi tìm "vị cứu tinh" ^^
Nhanh như ngọn gió, Vị cứu tinh đã xuất hiện làm hai anh chàng giật mình :
- RAN !!!!!!!/ RAN-CHAN !!!!!!!!
Ran khoanh tay trước ngực, tỏ vẻ khó chịu :
- Mấy người làm cái trò gì thế ? Bộ muốn tôi mang tiếng xấu là nguyên nhân khiến học sinh đánh nhau sao ? Thật điên lên mà !
Hai anh chàng kia vội vã chạy tới định giải thích thì............................
"Bốp ! Bốp ! Bốp !"
Mấy cái bạt tai hằn lên trên cặp má của hai kẻ tội nghiệp
)
)
)
)
)
). Ran quay đi :
- Lần sau làm ơn đừng có gây chuyện kiểu đấy nếu còn muốn làm bạn tôi. Hiểu chưa ?
- Dạ hiểu ạ ! ( =)) =)) =)) =)) )
Ran quay gót, trên khóe môi hiện lên một nụ cười hạnh phúc. Dường như có điều gì đó làm cô vui. Phải chăng là do hành động của Shinichi - cái anh chàng mê trinh thám đến phát cuồng ấy ?
Về phần hai anh chàng kia, cuộc cãi nhau rầm trời vẫn chưa kết thúc.
The end