Subject: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Nói từ đầu, fic này ko phải mình viết đâu (tự biết mình ko có tài như bạn này ^^) Những ai thích truyện kiếm hiệp thì chắc sẽ thích ngôn ngữ sử dụng trong fic này, 1 phong cách đậm chất võ lâm, mình rất thích fic này, và mình muốn share cho mọi người biết nữa ^^, cùng đọc và cho cảm nhận nhé
Tên fic : Báu vật của Thần Long Nhân vật: Nhân vật trong DC Tác giả: cnnkty02 Nguồn :kenhsinhvien.net
Đây là một fic viết theo bối cảnh hơi bị giống game một tí (thông cảm đi mà, t/giả là một gamer), và các nhân vật trong DC sẽ hóa thân và các nhân vật thuộc một thời đại hoàn toàn khác. Viết theo kiểu kiếm hiệp nên dùng bối cảnh phong kiến cho nó thích hợp.
Giới thiệu nhân vật chính: Shinichi: (nhân giới) _ thái tử của vương triều Kudo, Viên Châu quốc. Nổi tiếng “ngốc nghếch” không ai bằng, cơ thể “yếu ớt, bệnh tật” từ bé. Ran: (1/2 tiên giới)_con gái quan thái sư Mori, vương triều Kudo. Giỏi võ nghệ, nhân hậu, thông thạo y thuật trị thương và chân pháp trị bệnh cứu người. Kaitou: (Nhân giới) Vương gia thuộc vương triều Kudo, Anh họ Shinichi, bí ấn và rất giỏi dị pháp. Hattori: (nhân giới) Thái tử của Cổ Hồn quốc, ham học hỏi, giỏi kiếm thuật, thành thạo ma pháp. Kazuha: (nhân giới) đương kim tiểu thư nhà quan tể tướng của Cổ Hồn quốc, khá thông minh, tính tình nóng như lửa. Shiho: (nhân giới) Công chúa kiêm nhân tài của Nhị Thiên quốc. Xinh đẹp, thông minh, hơi băng giá. Gin: (Ma giới) Đại tướng quân của Ma giới, đẹp trai, lạnh lùng, tính tính cương nghị, quyết đoán, cực kỳ thông minh, được phong chức đại tướng quân từ hồi 15 tuổi. Akai: (Tiên giới) Đại tướng quân của Tiên giới, thông thạo chân pháp, chưa từng bại chiến, (Manly chả kém gì Gin )
(làm sao mà thiếu Gin với Akai được chứ, mất hết cả vui)
………………… Từ 5000 năm trước, Tiên-Nhân-Ma đại chiến, cuộc chiến kéo dài mấy ngàn năm đã làm tổn hại đến toàn bộ thiên hạ. Vì mạnh hơn mà Ma giới và Tiên giới tổn hại nặng nề hơn cho với Nhân giới. Hai phái Tiên – Ma đã gần đi đến chỗ diệt vong. Nhân giới, tuy cũng bị tổn hại, nhưng do chỉ thiên về phòng thủ mà thiệt hại không đáng kể gì, trải qua thời gian dần lớn mạnh đánh bại hai giới Tiên – Ma. Lúc này, chính Nhân gian lại rơi vào cảnh hỗn loạn vì con người lại tự quay sang chém giết lẫn nhau nhằm thôn tính thiên hạ. Nhân gian đại loạn. Nhằm cứu con người thoát khỏi cảnh tiêu diệt lẫn nhau, 1000 năm trước Long Thần sử dụng bảo vật chấn uy thiên hạ, bình ổn nhân gian, lập ra Thiên Quốc, nhưng sau khi Long Thần chết đi, Thiên Quốc lại náo loạn một lần nữa, cuộc tranh giành báu vật kéo dài đến nghìn năm sau, khắp trong thiên hạ giờ chỉ còn lại ba nước lớn đang có tham vọng thống nhất Thiên Quốc như xưa. Đó là Viên Châu quốc, Cổ Hồn quốc và Nhị Thiên quốc hiện nay. Nhưng trong thiên hạ đã có lời truyền, ai có được báu vật Thần long, thì người ấy sẽ có được thiên hạ, Tuy đã ngàn năm, nhưng giang hồ chưa bao giờ thiếu người kiếm tìm báu vật, chưa bao giờ thiếu người có mộng bá vương. Chương 1: Trứng Rồng vẫn nở ra Rồng
Viên Châu quốc là một đất nước xinh đẹp có sản vật phong phú, lại có nhiều ưu đãi về thiên nhiên, bốn mùa hoa lá tươi tốt. Tuy vẻ bề ngoài triều đinh có vẻ ổn định, nhưng thực chất lại đang xảy ra tình trạng ganh đua quyền lực gay gắt do một số kẻ có mưu đồ phản quốc rắp tâm lật đổ vương triều Kudo, nhằm đưa một vua bù nhìn lên thay thế. Mọi việc cũng vì sự tham lam của một số hoàng thân quốc thích khiến triều chính rối ren. Nguyên là Tiên đế vốn có một người cháu họ, tên là Kaito, chính vì mối liên hệ họ hàng này mà những kẻ có ý mưu phản đã lợi dụng cha Kaito, nhằm lật đổ vương triều, cũng may, số Shinichi còn được làm thái tử nên cuộc đảo chính này bị đập tắt, nhưng gia đình Kaito không khỏi liên lụy. Cha cậu đã bị kẻ gian giết hại để bịt đầu mối, nhưng do bị oan nên cả nhà đã được phong lại làm hoàng thân quốc thích như xưa. Kaito từ nhỏ thông minh kiệt xuất, chăm chỉ học hành, đặc biệt yêu thích phép thuật, cậu thông thạo cả chân pháp và ma pháp, và tự mình tạo ra nhiều dị pháp rất khó đối phó. Kaito luôn thích hành động tự do, chả có hứng thú với chuyện triều chính, tuy nhiên cậu rất muốn tìm ra kẻ chủ mưu trong vụ đảo chính khi xưa. Không mấy ai biết cậu chính là người có biệt danh Bạch nhân sỹ, do bộ đồ trắng toát thường mặc để hành tẩu giang hồ. Người ta thường so sánh giữa vị vương gia trẻ và vị thái tử hiện nay, quả thật, mọi người đều cho rằng thế nào rồi có lẽ Kaito cũng sẽ là người nối ngôi vua. Shinichi- thái tử Viên Châu quốc, nổi tiếng là người ngốc nghếch không ai bằng và yếu ớt, hay đau ốm triền miên, luôn viện cớ ốm để không gặp mặt các lão thần trong triều. Thực tế thì chỉ có đức vua và hoàng hậu mới hiểu tại sao lại như vậy. Bề ngoài, thái tử giả vờ ngốc nghếch, học mãi không thuộc, thực ra thì ngược lại. Chàng chính là đội trưởng kiêm tướng quân đội cấm vệ hoàng cung, thân đeo Hắc ngọc kiếm, đầu mang mũ đồng, tuy nhiên để tránh người ta nghi ngờ, chàng phải giả ốm để luyện võ, ôn văn, nghiên cứu triều chính, nhằm tránh có người hạ độc thủ. Ngoài ra, còn có một người nữa cũng phát hiện ra chuyện đó, chính là phó đội trưởng đội cận vệ hoàng cung, Makoto, vốn là con trai quan tể tướng đương triều, võ trạng nguyên từ năm 14 tuổi, đến nay chưa có ai lấy được danh hiệu đó từ chàng. Vừa nhắc đã thấy tới. - - Thái tử, người lại đang đọc mãi một quyển “Tam tự kinh” sao? Makoto hỏi hàm ý trêu chọc, vốn được thái tử kết bạn từ nhỏ, giữa hai người cũng không cần khách khí quá.
- -Hmm…Makoto, ngươi lại có thời gian để đến trêu chọc ta sao? - -Hạ thần không dám, thưa thái tử. - -Makoto này, cha ta lại có tin tức gì nhắn tới ta hả? Bề ngoài đức vua vờ như không quan tâm để thái tử, chính vì thế mà Makoto là người đưa tới đội trưởng đội cấm vệ những tin tức mật thiết nhất. - Đúng là không nói dối được thái tử. Phụ vương người có chuyển cho người một bức thư. Nói xong, Makoto đưa cho Shin một bức thư được gấp lại cẩn thận. Xem xong bức thư, mặt Shinichi nở một nụ cười vô cùng đắc ý. -Makoto, chắc là phụ hoảng ta nói với cậu rồi đúng không, cậu nghĩ sao? -Nếu quả thật như lời đồn đại, thì có lẽ thiên hạ lại dậy sóng. Makoto trầm ngâm. -Haha…lần này phụ vương quyết định cho ta ra khỏi hoàng cung, với lý do đi điều trị bệnh thương hàn ở vùng khí hậu thích hợp. Makoto, chuyến này, ta với cậu cùng ngao du sơn thủy, phiêu bạt giang hồ một chuyến xem sao. -Xem ra, thái tử cũng đã đến lúc thể hiện chí khí nam nhi rồi nhỉ. Vậy người định đi hôm nào? -Ngươi hãy lo thu xếp việc trong cung càng sớm càng tốt, chúng ta sẽ đi vào ngày mai luôn. - Có nhanh quá không vậy?...Ah, thái tử, nói nhanh mới nhớ, lúc này thần có gặp tiểu thư Ran dưới vườn ngự cảnh. Có vẻ như tiểu thư đang đi sang đây để hỏi thăm sức khỏa của thái tử. Makoto vừa nói xong thì Shin nhào ra cửa Nguyệt vọng lâu nhìn xuống. -Nàng đang ở đây rồi. Dưới sân, một cô gái mặc y phục màu xanh dương đang đứng ngước nhìn những đóa mai trên cây, cơn gió thổi tung những bông hoa đang rụng lả tả, dính trên áo nàng như để nhuộm sắc vàng cho bộ áo cánh xinh xắn. Mái tóc nàng nhẹ bay theo làn gió. Shinichi lặng người ngắm nhìn cô gái trong mộng của mình, con gái quan Thái sư đương triều, Ran Mori. Từ nhỏ nàng được đưa vào cung để chơi với vị thái tử nhỏ tuổi nên hai người trở nên rất thân thiết. Mẹ Ran là thiên tiên trưởng lão nên năng khiếu bẩm sinh của nàng là khả năng y thuật tinh thông, đặc biệt là sự tinh nhạy về các loại thảo dược trị thương. Chính vì y thuật của nàng tinh thông như vậy mà nàng hay ra vào cung để trị bệnh cho các cung nữ trong triều. Trong mắt họ, nàng là thần y tái thế, vì thực tế mà nói, đến cả hoàng hậu cũng không muốn để các ngự y xem bệnh cho mình, con gái thì vẫn dễ gần hơn. Ran vẫn đứng đó, nàng đưa tay gạt mấy sợi tóc đang vương trên mặt, bất chợt như có linh cảm ai đang nhìn mình, nàng quay lại phía Nguyệt lầu, đôi mắt to tròn nhìn bắt gặp ánh mắt của thái tử trẻ tuổi. “Shinichi….”, nàng lễ phép cúi chào. Bị bắt quả tang như đứa trẻ ăn vụng, Shin bất giác đỏ mặt, quay vội vào trong, cảm giác ấm áp, say mê vẫn còn vương vấn. Lúc sau đã nghe tiếng Makoto và Ran nói chuyện ngoài cửa, rồi Ran đi vào. -Thần thiếp thỉnh an thái tử điện hạ. Không biết người đã khỏi bệnh chưa? Vốn biết rõ y thuật của nàng nên Shinichi không dại gì mà cho nàng gặp mặt những lúc giả ốm, nên vội nói ngay. -Cảm ơn tiểu thư, ta đã đỡ hơn rất nhiều. Tiểu thư đâu cần đa lễ với ta như vậy? (Shin nói có ý trách móc) - Shinichi, Ran nói như sợ Shin giận, thiếp có thể nói với chàng về việc… Thình…thịch…tim Shin như muốn phản chủ chạy thẳng ra ngoài, mấy hôm trước hoàng hậu có nói bóng gió về việc hôn nhân đại sự với thái sư, chắc là … -Tình cảm của ta dành cho tiểu thư, chẳng nhẽ tiểu thư không nhận ra, hay nàng chê ta yếu ớt và ngốc nghếch. -Không, không phải, chỉ là chuyện này, cha nói cần phải được sự chúc phúc của mẹ thiếp, nên ….nên… -Nàng sợ mẹ không …đồng ý. Nói đến đây Shin thấy tim mình nhói một cái đau điếng, tuy trước đây đã từng gặp mẹ nàng, nhưng giờ không nhớ rõ thế nào, với lại mẹ nàng nhỡ mà đã nhắm cho nàng một ý trung nhân thì…..Mới nghĩ đến đây Shin đã thấy bực mình rồi, vừa bực mình vừa có gì đó tức tức với ai đó chả biết. Chắc vì chả biết ai nên mới tức vậy. -Dù sao thì …thiếp cũng đồng ý. (….) “Hoa cỏ mùa xuân bay ngập tràn, chim hót ríu rít, ngỡ đang mơ…” -Shinichi… Ran lay gọi vì thấy thái tử đột nhiên không nói gì. - ơ, nàng vừa nói, …nàng đồng ý với lời cầu thân của hoàng hậu, có thật không? Cố lấy lại vẻ “chả sao cả”, Shin hỏi lại cho chắc mình không nhầm. -Uhm…thiếp chắc chắn…đồng ý mà. Một vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy nàng, chuyện không là mơ, gió bên ngoài lại nhẹ nhàng đưa những cánh hoa bay bay, năng lung linh bên cửa sổ cũng chả quan tâm có hai kẻ đang hạnh phúc.
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (2 votes)
8/12/2010, 8:50 pm
kurubakaitokid_1412
.:Addicted Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 1337
» Xèng 0.0 : 7619
» Uy Danh : 126
» Ngày "Oa oa" : 1994-01-16
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Good ! bóc tem . 1 fic hoàn toàn mới mẻ và thú vị . Ủng hộ bạn hết mình .
8/12/2010, 8:54 pm
Angel_of_Darkness
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 443
» Xèng 0.0 : 2659
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1999-02-22
» Ngày gia nhập : 2010-10-07
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Fong bi! E take fong bi tr then cm nhaz!
8/12/2010, 9:08 pm
Angel_of_Darkness
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 443
» Xèng 0.0 : 2659
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1999-02-22
» Ngày gia nhập : 2010-10-07
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Đọc fic hey wá! Mà chiện nì giống Nghiệp bá vương của ss wings đấy ah! Mọi ng thử đọc xem, hay hay lắm!
8/12/2010, 9:33 pm
tears_of.the_angel
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 547
» Xèng 0.0 : 4308
» Uy Danh : 38
» Ngày "Oa oa" : 1995-01-10
» Ngày gia nhập : 2010-10-27
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Hay lắm c ơi, một fic rất mơi mẻ, dạo này nh fic quá đọc sướng cả mắt. Ủng hộ c, mau ra chap tiếp nhé. Cố lên c.
8/12/2010, 10:11 pm
Angel_cute
.:Group Leader:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 654
» Xèng 0.0 : 5838
» Uy Danh : 147
» Ngày "Oa oa" : 1996-10-14
» Ngày gia nhập : 2010-08-21
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Ui hay quá đi mất Mong chờ chap tiếp Hì hì e thik fong cách cổ,nghe lời dẫn màh tò mò quá
8/12/2010, 10:32 pm
li hoang
.:Guru:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 928
» Xèng 0.0 : 8652
» Uy Danh : 29
» Ngày "Oa oa" : 1995-11-19
» Ngày gia nhập : 2010-09-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Đây là phong cách kiếm hiệp hiện đại 100% Lại có thêm một fic loại này nữa, vui quá
9/12/2010, 12:26 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Tiếp nè mọi người ^^ Chương 2: Giang hồ dậy sóng
Ma giới. Những con đường lòng vòng đều dẫn đến một con đường chính đi thẳng đến chỗ của Ma Vương. Dù trải qua mấy nhìn năm, nhưng xem ra cung điện của Ma Vương không mấy thay đổi. Ma giới là một môi trường hoàn toàn khác biệt, không phải là một nơi âm u, mây mù bao phủ mà ngược lại, ma giới rất xinh đẹp với nhiều kiến trúc xây dựng cực đẹp và nhờ các nỗ lực cải thiện của Ma vương mà nó càng trở nên xinh đẹp, lộng lẫy. Dân cư của ma giới đương nhiên không phải là con người, phần lớn đều là các yêu tinh, yêu quái bậc thấp muốn tìm một nơi cư ngụ yên ổn cho việc tu luyện ma pháp và trốn khỏi nhân gian. Tiên – Nhân – Ma, ngay từ lúc bắt tay kết thúc cuộc chiến đã quy định không xâm phạm lẫn nhau và tôn trọng luật lệ của nhau. Ma giới phần lớn cũng bao gồm cá việc phụ trách việc người chết trên nhân giới, nhưng đây là một khu vực hoàn toàn khác của ma giới mà ngay cả đến ma vương cũng không có quyền can thiệp vào. Điều khác biệt ở đây chính là ma giới là thiên đường của ma pháp, và tuyệt đối không có chuyện ngày và đêm như ở nhân giới. Cung điện, ma vương đang ngồi cạnh một chiếc bản nhỏ, bày một đĩa hoa quả trông rất lạ mắt, đây là vị ma vương đời thứ 35, việc lựa chọn người làm vua trong ma giới cũng vốn rất khó hiểu, tuy nhiên, tất cả đều phải có dòng máu yêu quái cao cấp mới được tuyển chọn. Vị ma vương trẻ tuổi đang ngồi tư lự một cách sâu sắc, một người trông như một vị tướng quân đi đến. -Thần…. -Thôi, Đại tướng quân Gin, không cần đa lễ, ngồi đi. Vị tướng quân ngồi xuống cạnh ma vương. Đó là một chàng trai trẻ, khuôn mặt thanh tú, ,nhưng lạnh lùng và cương nghị đầy quyết đoán, khác hẳn với vẻ nho nhã thư sinh của vị vua kế bên. Mái tóc anh màu bạch kim và đôi mắt xanh trong thẳm đầy quyến rũ. Đối với những người ở ma giới luôn tồn tai hai dạng người và yêu, tuy nhiên, yêu chỉ là nguyên dạng, còn bình thường thì ở dạng người mà không cần biến hóa. Chỉ cần nhìn vẻ bề ngoài của một người trong ma giới là có thể đoán được sức mạnh của người đó như thế nào. -Gin, chắc ngươi đã nghe lời đồn tại Nhị Thiên quốc. -Ma vương muốn độc chiếm tam giới sao? - ha… Ngươi thật đúng là thẳng thắn, …đối với ma giới chúng ta, cuộc chiến Tiên – Ma đã là quá đủ, Thần Long ngay từ đầu đã đặt quy định không thể xâm phạm, nhưng nếu một lần nữa báu vật xuất hiện thì chúng ta liệu có đi đến chỗ diệt vong. -(…) -Ngươi hãy đi một chuyến đến Nhị Thiên quốc. Đôi mắt vị ma vương nhìn sâu và vị tướng của mình, không cần nói nhiều lời, giữa hai người đã có đủ sự tin tưởng trong lời nói cũng như công việc. Vị tướng trẻ thừa hiểu những gì đức vua của mình muốn. -Thần đã hiểu. Gin đứng lên cúi chào và đi ra, vị vua trẻ nhìn theo đầy lưu luyến. Lúc này, có lẽ mọi cao thủ đều đã tập hợp về Nhị Thiên quốc, không biết lần này, thiên tiên trưởng lão có hành động gì đây. Chàng cảm thấy có chút thú vị rồi tự mỉm cười. Tại phủ đại tướng quân, Gin đang ngồi một mình trong phòng suy nghĩ về vấn đề sắp tới. Nói thật thì chàng không thích Nhân giới, với chàng, ma giới mới là nơi tuyệt vời nhất, nơi mà kẻ nào càng mạnh thì càng được tôn trọng. Chàng đã từng lên đó nhiều lần vì công việc yêu cầu, tuy nhiên nhân giới cũng chẳng khiến chàng bận tâm bằng chuyện thắc mắc thiên tiên trưởng lão sẽ quan tâm đến việc này thế nào? Liệu Akai có xuất hiện không, “hắn và ta, ắt hẳn phải có người thua kẻ thắng”. Đối với chàng, chả có gì thú vị bằng việc đấu lại với đại tướng quân bất bại nổi tiếng của tiên giới. Dù hai bên đã từng bất phân thắng bại. Sauk hi xếp đặt công việc xong xuôi, Gin lên đường đến Nhị Thiên quốc. Tại cổng vào ma giới, nhìn những con người nhân gian đang đứng trước cửa quy môn quan, xem ra kẻ nào kẻ nấy cũng có chút mặt ai oán. Không rảnh hơi để nhìn những con người này, Gin đi thẳng qua cửa, trước đó con liếc qua chỗ một bà mẹ ôm con khóc có vẻ như chết rất thương tâm.
Tiên giới. Từng tán cây sum suê tỏa lá cành, tiên giới nổi tiếng với sự gần gũi thiên nhiên và những cây đại thụ mười người ôm không xuể. Dưới tán cây to nhất, ẩn hiện một thành lũy nguy nga, được trang hoàng bằng dây leo và hoa lá, đi vòng qua hồ nước với những con cá xinh đẹp óng ánh, là gian chính của tiên triều điện. Đây là nơi ở của thiên tiên trưởng lão. Tiên giới không sử dụng vương triều, người giữ chức vụ cao nhất là thiên tiên trưởng lão, vốn là người có chân pháp cấp cao nhất và được tín nhiệm nhất trong tiên giới. Trưởng lão đang ngắm đàn cá tung tăng, ngẫm nghĩ về thế sự hiện nay. Nếu như quả thật báu vật xuất hiện, e rằng phải sớm có biện pháp thích hợp để đối phó. Với những kinh nghiệm đã trải qua, trưởng lão không muốn một lần nữa tiên giới lại lâm vào cảnh chiến tranh, những hậu quả của nghìn năm trước, đến nay còn chưa xóa nhòa được. Trưởng lão tin tưởng lần này sẽ thu được kết quả khi yêu cầu đích thân đại tướng quân đi điều tra. Chợt nhớ ra chút việc riêng, bà khẽ mỉm cười, hy vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Vậy là hai giới Tiên – Ma đã bắt đầu hành động, xem ra chỉ còn Cổ Hồn quốc là chưa rõ thế nào. Toàn thiên hạ đang lặng lẽ đổ về Nhị Thiên quốc, xem chừng bầu không khí này sẽ sớm thể hiện làn sóng bão bùng. Rốt cuộc thì Nhị Thiên quốc ở đâu, và tin đồn về báu vật là như thế nào?
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
9/12/2010, 12:32 pm
Tenshi
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 282
» Xèng 0.0 : 7034
» Uy Danh : 3
» Ngày "Oa oa" : 1998-08-26
» Ngày gia nhập : 2010-07-19
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Cho em xin Tem.Chap này chưa có jì cả,mong chap sau gay cấn hơn^^
9/12/2010, 1:29 pm
tears_of.the_angel
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 547
» Xèng 0.0 : 4308
» Uy Danh : 38
» Ngày "Oa oa" : 1995-01-10
» Ngày gia nhập : 2010-10-27
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Hay lắm c, mong chap sau. Cố lên c nhé,
9/12/2010, 8:26 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Chương 3: Nhị Thiên Quốc Phía tây nam, là vùng đất bị tách ra sau một chấn động từ rất lâu, nơi ấy có một hòn đảo xinh đẹp và trù phú, kinh tế vô cung phát triển với khắp các bến cảng rộng lớn. Tuy gọi là đảo, nhưng nó không phải là quá xa đất liền, chính xác thì nó chỉ bị ngắn cách với đất liền bởi một bờ vịnh xinh đẹp và giàu có. -Này cô nương, đến đây không phải để dạo phố và ngắm cảnh đâu nhá. Biết cô ấy ham chơi thế này mình bỏ cô ta lại cho rồi. Câu nói vừa rồi là của một chàng trai da ngăm đen, trạc 18 -19 tuổi, gương mặt cương nghị, mắt sáng. Còn cô gái được nói đến thì đang mặc cả giá cả gần đấy. -Hatori, huynh mau lại đây đi, cái này rất đep, muội nghĩ nó hợp với huynh đấy. Không cần nhìn vẻ mặt “bất đồng ý kiến” của chàng trai, cô gái lôi tuột anh chàng đến trước cửa hàng cô đang đứng. Hai người này, một người là thái tử Cổ Hồn quốc, một người là đương kim tiểu thư quan tể tướng đương triều. Đúng ra là chàng trai trẻ tuổi tên Hatori trốn khỏi hoàng cung với một nô bộc thân tín thì bị nàng bắt gặp (đúng là oan gia ngõ hẹp), thế là nàng kiên quyết đòi đi theo sau khi kêu một nữ tỳ đem đồ đến với tốc độ chóng mặt. Giờ thì hai người đang ở đây và chàng thì đang lẩm bẩm là nếu cô nương này không quá ham thích vui chơi thì cả hai ít ra cũng đã đến đây từ hai ngày trước. Vạy mà đã gần hết ngày rồi còn chưa kiếm được khách điếm nào để trọ. Đã thế cô nương này lúc nào cũng ngó chỗ này một lát, dòm chỗ kia một tý, cứ như trên đời này chưa từng thấy máy thứ đó vậy. Chính ra cũng phải thông cảm cho Hatori về điều này, vì tuy là thái tử nhưng có tính trốn hoàng cung đi chơi từ nhỏ, nên những vật dụng dan gian như thế này cũng không có gì xa lạ. Cuối cùng thì ba người cũng đã tìm được nhà trọ, và đang thưởng thức một bữa ăn ngon lành. -Tôi đã nói là chính mắt tôi trông thấy mà. Một người ngồi bàn bên cạnh to tiếng. - suỵt, nói nhỏ thôi huynh đài, chuyện này mà lộ ra ngoài không khéo mất mạng như chơi. (Nhỏ miệng cũng khó rồi, vì có hai cái tai ở bàn bên cạnh đang hoạt động hết công suất). -Hôm đó, tôi đi ra đảo lúc nửa đêm để đặt bẫy lũ cá Chồn ăn đêm, thì bỗng nhiên trên hòn đảo ấy xuất hiện quầng sáng chói lòa. Này nhé, mãi về sau mọi người mới nhìn thấy, nhưng trước đó tôi còn thấy có tới mấy người đi về phía đảo, không thấy ra. Ấy vậy mà hôm sau khi quân lính đến lục soát cả đảo thì lại không có ai, nhưng thuyền thì vẫn ở đó, các người bảo thế có lạ không. - Nghe đâu là Long thần tái thế. Một người xen ngang. -Các anh không biết đấy thôi, lại một người nữa xen vào, Cụ nội tôi kể rằng hòn đảo ấy chính là nơi Long Thần cất giữ bảo vật, từ ngàn năm trước và canh giữ rất nghiêm ngặt. -Thôi thôi, các anh không muốn mất mạng thì đừng có hồ đồ, việc có vật báu hay không cũng chẳng phải việc của chúng ta, uống ruọu rồi còn về thôi. Mấy người kia gật gù, coi như chuyện lại chuyển sang hướng khác. -Xem ra từ lúc đến đây hôm nay cũng có chút thu hoạch phải không công tử Shinnichi. Một giọng nói nhỏ nhẹ ở góc phòng vang lên.
- Bọn họ thực tế chỉ là mấy người đi đánh cá đêm, xem ra cũng không có gì khác ngoài những gì ta nắm được, cái ta cần không phải những tin tức đã biết như thế. -Bây giờ quân lính của Nhị Thiên quốc đã vây kín hòn đảo rồi, e rằng muốn đứng ngoài xem cũng khó. Makoto trầm ngâm. Bỗng nhiên. -Hatori, huynh có nghe muội nói gì không thế? Một giọng con gái “oanh vàng” ở bàn bên làm cả quán giật mình. -Gì nữa đây hả tiểu thư. Giọng đáp lại cũng tương đối không kém phần thua -Nãy giờ muội nói muốn đi thăm những nơi nào, huynh không nghe, còn giả vờ không biết những nơi ấy. Kazuha phàn nàn, cô nhíu đôi mày xinh đẹp tỏ ra bướng bỉnh. -Huynh xin muội đấy, muốn đi đâu muôi bảo Siara đưa đi, muội nói suốt trên đường đi rồi. ‘Con gái gì mà dữ vậy”, Shinichi nghĩ thầm, tự nhiên làm chàng nhớ đến khuôn mặt xinh xắn của người thương, giờ mới nhớ ra, hình như chàng chưa bao giờ thấy nàng giận ai cả, lúc nào cũng hiền hậu. Makoto chợt nói: -Nghe nói Nhị Thiên quốc có một vị công chúa vừa xinh đẹp, vừa thông minh tài giỏi, được voi là nhân tài số 1 hiện nay. -Shio. -??? -Đó là tên công chúa mà ngươi vừa nhắc tới, lời đồn chỉ là lời đồn mà thôi, nhưng cho đến nay ta vẫn chưa biết được rốt cuộc thì truyền thuyết Linh Ngọc Tiên Châu có nghĩa là gì. -Truyền thuyết về viên ngọc trường sinh. -Đúng vậy, nhân gian có rất nhiều dị bản, nhưng hầu hết đều xuất phát từ Nhị Thiên quốc. Ha…câu đố ngàn năm này, ai sẽ giải được đây.
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (2 votes)
10/12/2010, 12:27 am
shira
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 364
» Xèng 0.0 : 3188
» Uy Danh : 10
» Ngày "Oa oa" : 1992-05-09
» Ngày gia nhập : 2010-09-28
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
wa chưa ai poc tem ah fic ngày càng lôi cuốn nhanh post tip nhá khoái mấy chuyện kiếm hiệp oy tí thì quên thaks e nhiuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu
10/12/2010, 12:36 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
có vẻ mọi người kéo sang 4room ksv đọc hết rồi ^^, sao ko ai vô cm vậy nhỉ .... Chương4: Biến động võ lâm Đêm mịt mù, lá khô bay xào xạc, trong một ngõ hẻm, một người đi vội vã trên đường, có vẻ rất gấp gáp. Thi thoảng ông ta lại ngó lại phía sau như sợ hãi gì đó rồi cắm đầu đi thẳng. Hắn là tiểu mục đầu, là người hỗ trợ việc viết sách sử của hoàng cung Nhị Thiên quốc. Thật ra chính hắn vô tình làm lộ ra năm cuốn sách có liên quan đến báu vật rồng thần, cũng chính là nguyên nhân khiến cho tình hình võ lâm rối ren như hiện nay. Trước đây, khi được giao việc sao chép lại các cuốn sách cũ của vương triều, tiểu mục đầu vô tình sao chép 5 cuốn sách về báu vật Thiên quốc, chính hắn cũng không biết 5 câu chuyện truyền thuyết đó là đầu mối dẫn đến nơi cất giữ báu vật của Thiên Quốc năm xưa. Cho đến khi có người hỏi mua với giá ngất trời thì hắn mới hoảng hốt, hắn đang lo sợ triểu đình khi phát hiện ra thì không biết sẽ xử tội hắn như thế nào. Hiện nay hắn còn cất giữ hai quyển, đêm nay hắn đang định đi ra ngôi miếu hoang ở ngoại thành để xóa sổ chúng, hy vọng không còn chứng cứ, không ai có thể kết tội hắn. 5 truyền thuyết gồm có: Linh Ngọc Tiên Châu (kim), Khu Mộc kiếm (mộc), Băng ngân phách (thủy), Hỏa ngục (hỏa) và Địa nhẫn (thổ). Đây là truyền thuyết về các bảo vật có thể sai khiến các nguyên tố ngũ hành tương ứng với nó. Nếu chưa từng nghe đến nói đến báu vật của rồng thần có thể điều khiển ngũ hành thì không ai nghĩ 5 truyền thuyết này có dính dáng tới bí mật kinh thiên động địa. Hơn nữa, các dị bản trong thiên hạ, không có cái nào là đúng. Điều đó cũng đúng, Nhị Thiên quốc vồn chính là một phần của Thiên Quốc bị tách ra sau biến loạn, tất cá các ghi chép trong thời gian nay đều được bảo mật và cất giấu trong mật thất của hoàng cung. Mấy trăm năm trước mấy cuốn đó bị đánh cắp, tuy không điều tra được ai, nhưng cũng không tìm ra sách. Không ngờ là nó được để lẫn trong sách ở Tàng kinh các, để rồi dẫn đến sự việc ngày hôm nay. Chỉ có điều, lòng tham của con người lúc nào cũng mang đến tai họa. Một bóng người theo sát tiểu mục đồng đến ngôi miếu, ngay khi hắn vừa nhen lên ngọn lửa thì đã bị đâm lén từ phía sau, không kịp kêu lên một tiếng. Hoàng cung Nhị Thiên quốc, công chúa Shiho đang ngồi lật đi lật lại những trang sách cổ, tuy là đã đọc đủ 5 cuốn truyền thuyết nhưng nàng vẫn chưa tìm ra được ẩn ý trong đó. “Rốt cuộc thì ngoài mối liên hệ ngũ hành thì có gì là chỉ dẫn về báu vật chứ?” -Xem ra con cũng không thể giải đáp được bí mật này chăng? -Con sẽ tìm ra, rồi cha sẽ thấy. Công chúa đáp cứng cỏi. -Việc này khiến Nhị Thiên quốc chúng ta trở thành một nơi phiến loạn, các vụ giết người gia tăng liên tục hai tháng trở lại đây. Hôm qua, người nhà báo tiểu mục đầu kia đã mất tích, xem ra chuyện này đã có người tìm ra những manh mối đầu tiên. -Hắn đáng ra không nên chối cãi như vậy, chết cũng đáng đời lắm. -Shio, trong chuyện này không phải chỉ là bảo vật mà nó còn liên quan đến vận mệnh chủa Nhị Thiên Quốc chúng ta, ta hy vọng con sẽ sớm tìm ra câu trả lời cho sự việc này, kết thúc câu chuyện này mãi mãi. -Phụ vương xin hãy tin tưởng nhi thần, nhi thần quyết sẽ giải quyết mối họa này. -Được vậy thì thật tốt. Hai cha con còn ngồi bàn chuyện chính sự cho đến giữa trưa, nhưng cuối cùng vấn đề bảu vật lại vẫn chưa có giả thiết nào hợp lý. Lại quay lại với chuyện tiểu mục đầu mất tích, sáng hôm nay người ta phát hiện trong đống đổ nát của miếu hoang một xác chết cháy đen, ai cũng tự hỏi không biết người chết cháy là ai, người nhà tiểu mục đồng cũng ra để nhận xác, nhưng cũng không biết có đúng người không. Quan huyện đành phải đưa cái xác về nha môn chờ điều tra tiếp. Khi người ta đưa cái xác đi rồi thì chỉ còn lại đống tro tàn tích cuối cùng của ngôi miếu hoang. Có hai người vẫn còn ở lại như chờ đợi để kiếm tìm cái gì đó. Đó chính là Shinichi và Hatori, hai người cùng đi quanh ngôi miếu và lật đống tro tàn như đang kiếm một thứ. Rồi cả hai chợt ngước nhìn nhau, cuối cùng Hatori lên tiếng: -Vị huynh đài này, phải chăng đang kiếm tìm thứ gì đó? -Tôi cũng đang tìm thứ mà tiểu huynh đang tìm. Shinichi cười đầy ẩn ý. -Tại hạ Hattori, hân hạnh được làm quen, không biết huynh đài ở bang phái nào? -Tại hạ tên Shinichi, chỉ là khách giang hồ hiếu kỳ không có ở bang phái nào hết, do lòng tò mò mà dừng chân ở đây. Rất vui được gặp công tử Hattori. - Tại hạ cũng chỉ là khách giang hồ thôi, vậy là chúng ta có vẻ như cùng chung trí hướng, chẳng hay Shinichi thiếu hiệp tò mò vì điều gì? (Đoạn này có hơi lố không nhỉ? Hik) Hai bên gặp nhau, nói chuyện tâm đầu ý hợp, tuy rằng không nói thật về thân phận nhưng cũng nhanh chóng trở thành bạn tâm giao, bàn chuyện thiên hạ đều rất tâm ý. LẠi được biết hiện nay ở cùng một nhà trọ, điều này khiến Hattori tỏ ý rất vui mừng.
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (2 votes)
10/12/2010, 12:49 pm
Tenshi
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 282
» Xèng 0.0 : 7034
» Uy Danh : 3
» Ngày "Oa oa" : 1998-08-26
» Ngày gia nhập : 2010-07-19
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Lấy đc Tem rồi.Tks chị.Đang định cm chap trc.Càng lúc càng hay.^^
10/12/2010, 12:50 pm
tears_of.the_angel
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 547
» Xèng 0.0 : 4308
» Uy Danh : 38
» Ngày "Oa oa" : 1995-01-10
» Ngày gia nhập : 2010-10-27
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Phong bì thuộc về ta. Haha. E lại vào ủng hộ cho c đây, 4 chap đầu chưa thấy có j gay cấn nhỉ. Hat và Shin nói chuyện với nhau buồn cười quá, mà trong fic này Ran trở nên hiền dịu lạ kì. Đợi chap mới của chị, tặng c bông hồng cổ vũ này.
10/12/2010, 2:09 pm
Angel_of_Darkness
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 443
» Xèng 0.0 : 2659
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1999-02-22
» Ngày gia nhập : 2010-10-07
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Hay wá! Tks chị nhaz!
11/12/2010, 4:42 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Chương 5: Công chúa vi hành -Ngài Melkior. (nghe thiên hạ đồn đây là tên thật của Gin, vậy từ nay mình dùng tên này gọi Gin khi đi điều tra) Một giọng nnói phụ nữ cất lên phá tan sự tĩnh mịch của màn đêm lanh lẽo. Thân ảnh một người hiện ra từ bóng tối, một phụ nữ xinh đẹp của Ma giới. Ánh mắt của Melkior không nhìn lại, đôi mắt xanh vẫn như nhìn vào khoảng rừng thưa trước mặt. -Vermouth. -Xem ra anh vẫn không galăng với phụ nữ như trước đây nhỉ. Vermouth cười châm chọc. -Hãy nói những điều cần nói thôi. -Tôi mất công đến dị giới để giúp anh mà không được một câu tử tế sao? -Ta không nghĩ là Ma vương lại cho cô làm người đưa tin. -Đừng lạnh lùng thế chứ, là tôi xin đi đấy, tôi thích nhân giới mà, ở đây luôn có những món ăn tôi thích. -…. -Tôi không gặp được kẻ bị giết đó, hắn bị chết oan trong khi chưa tới số nên hiện giờ linh hồn đang bị lạc trên nhân gian. Có thể hồn phách hắn quá kinh hãi mà tự tiêu tán cả. -Vậy tôi đi đây. Melkior xoay người bước đi, Vermouth thích thú nhìn theo anh ta rồi lại ẩn vào bóng tối như chưa từng xuất hiện. Hộc…hộc, tiếng bước chân người chạy gấp gáp, tiếng thở hộc hộc…, tiếng ngựa hí và tiếng đao kiếm va vào nhau. Shiho đang chạy ngược về phía kinh thành. Sáng nay, khi nàng mới rời khỏi kinh thành một đoạn đường thì gặp ngay một toán cướp, cứ tưởng là lũ cướp đường bình thường, hóa ra chúng đều là cao thủ võ lâm được phải đến để bắt cóc nàng. Nếu nàng rơi vào tay chúng thì đương nhiên mục đích của chúng là 5 quyển truyền thuyết bảo vật trong kinh thành. Nếu đã tìm được manh mối là từ trong hoàng cung, thì việc uy hiếp thiên triều hoàn toàn có thể xảy ra. Hiện nay, sứ giả các nước đều ở trong thành, nhưng việc nàng xuất cung sao lại có thể nhanh chóng ra ngoài như vậy, những người đi cùng đều là cấm vệ quân, võ công đều rất giỏi, nhưng xem ra những tay sát thủ này được đào tạo rất kỹ lưỡng. Phụp. Định thần lại nàng đang nằm trong một cái bẫy lưới, có hai kẻ cách đó không xa đang cười rất hả hê. -Tên mới đến đó cũng cao kế thật, làm phân tán toàn bộ nhưng kẻ bảo vệ rồi chỉ còn đứa con gái. -Đó là công chúa chủa Nhị Thiên quốc, mi đừng có ảo tưởng. -Lợi dụng cô ta xong thì đại ca sẽ cho chúng ta thôi mà, nhìn xem, cô ta xinh thật đấy. -Thả tôi ra, thả tôi ra. Nãy giờ Shiho vẫn đang la hét đến khản giọng vì sợ hãi, cấm vệ quân liên tục bị chặn tại các chặng đường khiến cho cô vừa lo lắng vừa sợ hãi vì không còn ai bảo vệ mình, giờ lại bị mắc bẫy như thế này. Nếu bọn chúng đã biết cô là công chúa mà dám bắt cóc thì chắc hẳn chúng sẽ không thả cô về. Làm sao đây? -Cứu tôi với, ….có ai không cứu tôi với. Hai tên đạo tặc chặt sợi dây thừng làm bẫy khiến cô ngã xuống đau điếng người, chưa kịp đứng dậy đã bị trói lại, mặc nàng la hét, vùng vẫy, tuy tinh thông kim cổ, nhưng nàng vốn cho rằng bên mình không thiếu người bảo vệ cho nàng nên không cần luyện võ. Hôm nay mới thấy đáng ra nên chịu khó để ý đến võ thuật mới đúng. Một tên đạo tặc dùng khăn tẩm thuốc mê bịt vào mặt nàng. Đúng lúc ấy nàng nhìn thấy một mái tóc bạch kim bay trước mặt, rồi ngất đi. (hai tên đạo tặc này hôm nay ra cửa chắc bước nhầm chân trái, gặp ai chứ Melkior thì miễn về )
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
11/12/2010, 7:17 pm
shira
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 364
» Xèng 0.0 : 3188
» Uy Danh : 10
» Ngày "Oa oa" : 1992-05-09
» Ngày gia nhập : 2010-09-28
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
úi chưa ai poc tem sao fic sắp vào hồi gay gấn rùi kẻ truy sát Shiho và kẻ vừa bắt cô là khác nhau đúng hok ? anyway, nhanh post chap tip nhá (spam tí 4rum dạo này trầm lắng dễ sợ cũng may còn Xinyi chịu khó post bài, các mem cố thi tốt rùi tụ họp cho 4rum rôm rả nha ) Xinyi cố lên
11/12/2010, 8:44 pm
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Ô ô h mớj đọc.đúg là có gjốg Ngjệp bá vươg thật.đều trog thờj loạn chjến kả.hay đó b.post típ na.là lá la fog bì bay fấp fới...
12/12/2010, 5:16 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Chương 6: Lên đường Lại nói về Ran tiểu thư.
Phủ thái sư nằm ở đông bắc kinh thành Hoàng Long của Viên Châu quốc, được bao bọc bởi các bức tường kéo dài đến cuối phủ. Trong phủ có một khuôn viên rộng và rất nhiều cây thuốc được Ran trồng và chăm sóc. Hồ nước trồng rất nhiều hoa Sen và hoa súng, thậm chí có cả loại Bạch sen hiếm có. Một buổi sáng, người gác cửa ngạc nhiên khi nhìn thấy một thanh niên tuấn tú, sắc mặt lạnh lùng đứng ngoài cửa nói cần giao thư cho thái sư Kogoro. Thái sư đọc xong bức thư, nhìn anh ta như săm soi và nói: -Akai tướng quân, anh định lưu lại đây mấy hôm. -Thưa thái sư, theo lệnh trưởng lão tôi không có thời gian để lưu lại đây. -Vậy, vợ ta…ah trưởng lão đã nói gì với anh rồi? - Trưởng lão chỉ yêu cầu tôi hộ tống tiểu thư tới Tiên giới. Thái sư khẽ thở dài. -Con gái ta không thể đi theo cách của người trong tiên giới. -Thái sư yên tâm, thần sẽ hộ tống tiểu thư đi an toàn. -Được, ngươi hãy ở đây tối nay, mai sẽ khởi hành sớm. Akai tuân mệnh đi ra. Còn lại thái sư đang ngồi ngẫm nghĩ, lão rất yêu con gái, nay sao có thể nói đi là đi luôn được. Lại còn chuyện nhân duyên của nó, thái sư muốn con mình sống hạnh phúc nên không ép con bao giờ, ông cho con gái tự quyết định lấy. Đang ngồi suy nghĩ thì giật mình vì giọng Ran gọi. -Thưa cha, cha cho gọi con. -Ah, con gái hả, ta có cái này, đây con hãy tự xem đi. Thái sư đưa thư cho con gái. Ran rất đỗi vui mừng khi nhận được thư của mẹ, nhưng nàng cũng có chút băn khoăn vì chuyện được mẹ nhắc đến trong thư. Mẹ nàng muốn nàng đến tiên giới một chuyến để nghe quyết định của mẹ về chuyện hôn nhân đại sự. Tim Ran đau nhói khi cô nghĩ đến chuyện mẹ không đồng ý. -Dù sao, ta nghĩ con cũng nên tự quyết định lấy, ta không muốn ép buộc gì con cả. Tướng quân đang ở trong phủ đợi con, con hãy chuẩn bị sáng mai lên đường. Ran vâng dạ rồi lui về thư phòng. Nghĩ đến chuyến đi này nàng vừa lo lắng vừa thích thú, lo lắng vì không biết ý mẹ thế nào, thích thú vì từ bé đến giờ, đây là lần đầu tiên nagf được đi xa như vậy. Mọi suy nghĩ cứ đổ dồn vào khiến nàng không ngủ được, lặng lẽ đi dạo ngoài khuôn viên một mình khi nghe tiếng thở của nữ tỳ đã thở đều đều. Ánh trăng sáng lấp ló sau những đám mây, đám gia nhân đã thắp sáng những chiếc đèn lồng trong phủ, khuôn viên nhìn từ xa thấp thoáng những ánh đèn. Đứng bên một góc vườn Ran lặng lẽ nhìn bóng trăng dưới nước. -Khuya như vậy, tiểu thư chưa ngủ sao? Một giọng trầm ấm cất lên sau lưng. “Shini..chi” Ran giật mình quay người lại. Trước mặt cô là một chàng trai trẻ tuồi, khuôn mặt sáng như trăng rằm, đôi mắt đang nhìn như thấu hiểu tận tâm can cô, mái tóc dài, mượt mà dưới ánh trăng sóng sánh. -Tại hạ Akai xin hân hạnh được gặp mặt tiểu thư Mori. -Ơ vâng…Ran cúi đầu đáp lễ. Xin chào tướng quân. Chẳng hay tướng quân cũng không ngủ được sao? -Ta rất ít khi ngủ. Hoa viên này do tiểu thư tự chăm sóc sao? Quả thật rất đẹp. -Đa tạ tướng quân khen ngợi, tiểu nữ chỉ là yêu thích các loại cây cỏ thôi. -Giờ thì ta hiểu vì sao trưởng lão lại muốn ta đích thân đưa tiểu thư về Tiên giới. -Ơ… -Tiểu thư nên đi ngủ sớm thì hơn, mai sẽ là một ngày dài đấy. -Đa tạ tướng quân đã quan tâm. -Để ta đưa tiểu thư về phòng. -Không cần đâu ạh, Ran từ chối, tự tiểu nữ cũng về được mà. Sáng sớm, một cỗ xe ngựa đã được chuẩn bị, Thái sư nhìn theo con gái ra tận cửa, lòng lo lắng không biết con bé sẽ thế nào. Ran cùng với một tỳ nữ ngồi trong xe, còn Akai và người phu xe ngồi ở ngoài. Ra đến ngoại thành, mặt trời cũng vừa nhô lên khỏi đỉnh núi. Ran nhìn ra ngoài mà cảm thấy lạ lẫm vô cùng.
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
12/12/2010, 5:27 pm
Zero Stemp
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 65
» Xèng 0.0 : 495
» Uy Danh : 3
» Ngày "Oa oa" : 1999-02-21
» Ngày gia nhập : 2010-10-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Tem là của ta chụt chụt
12/12/2010, 6:45 pm
tears_of.the_angel
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 547
» Xèng 0.0 : 4308
» Uy Danh : 38
» Ngày "Oa oa" : 1995-01-10
» Ngày gia nhập : 2010-10-27
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Tuy vừa ăn cơm nhưng vẫn đủ sức gặm phong bì. Hay lắm c ơi, bắt đầu hấp dẫn rồi đấy. K biết bà Eri có đồng ý k nhỉ , hi vọng là có, k thì...... Đợi chap mới của chị, cố lên c nhé.
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
12/12/2010, 7:42 pm
violet_crystal
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 298
» Xèng 0.0 : 6699
» Uy Danh : 19
» Ngày "Oa oa" : 1996-10-27
» Ngày gia nhập : 2010-06-07
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
trời ơi, hay quá, mà kaito lại phụ thuộc vương triều Kudo mà k có vương triều riêng à? dù hổng phải fan shin nhưng hơi bùn cho shin, mà in tâm đi, thái tử thì chắc chắn dc lên ngôi muh^^
13/12/2010, 12:31 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Chương 7: Truyền thuyết “Linh Ngọc Tiên Châu” Shiho dần tỉnh lại, nàng thấy mình đang ở trong một căn phòng lạ, nàng gượng dậy, chợt thấy toàn thân đau nhói. Nàng sực nhớ lại, bọn cướp, nàng bị rơi vào bẫy và hình ảnh mái tóc bạch kim. “Ai đã cứu mình, đây là đâu?”, Shiho hoang mang, nàng nhìn ra ngoài, những con người đi lại có vẻ rất quen thuộc, “Kinh thành, chẳng nhẽ mình đang ở trong thành? Ai vậy, ai đã đưa mình về đây?”. Cạch, có tiếng mở cửa, Shiho quay người lại, một nam nhân bước vào. Nàng định la lên, nhưng chợt nhìn thấy mái tóc bạch kim của anh ta. -Công chúa đã tỉnh. -Ngươi… ngươi..là ai? “Sao hắn biết mình là công chúa, hắn có ý định gì”. -Ngươi muốn gì? Sao ngươi biết ta là công chúa? Shiho lấy lại vẻ bình tĩnh. -Công chúa yên tâm, ta đã thông báo cho thuộc hạ của người, họ sẽ đến nhanh thôi, tại hạ có một điều muốn hỏi công chúa. Phải chăng tất cả những truyền thuyết về bảo vật đều được lưu giữ trong hoàng gia? -“Ah, con người này, rốt cuộc anh ta là ai, tại sao lại hỏi vậy, đây là bí mật của Nhị Thiên quốc làm sao có thể…” -Ta không biết. -Vậy công chúa cũng thực sự không biết việc ra ngoài kinh thành để làm gì sao? -Ta chỉ đi dạo cùng mấy người hộ vệ thôi, nhưng sao ngươi biết được ta là công chúa? -Xin thứ lỗi, tại hạ chỉ nghe hai tên đã bắt công chúa nói chuyện thôi. -Ngươi …không phải là đồng bọn của chúng chứ? Shiho lại có vẻ lo lắng. -Công chúa không cần lo lắng, ta chỉ muốn hỏi vậy. Quân hộ vệ đã đến, Melkior nhìn xuống đường, xin cáo từ. -Này khoan đã. Nàng vội đi theo nhưng ra đến cửa đã không thấy bóng dáng người đó đâu, nàng tự trách mình còn chưa kịp cám ơn người ta. Tại một khách điếm khác, có hai kẻ đang ngồi bàn chuyện “thiên hạ”. Đó là Hattori và Shinichi. Đối với hai người này mà nói, mối giao hảo trên giang hồ tuy không có nhiều, nhưng tin tức lại luôn nắm bắt rất nhanh chóng nhờ tình báo của hai nước được cài vào. Về chuyện công chúa Nhị Thiên quốc bị bắt cóc, tuy là hoàng cung giấu kín nhưng việc thất bại cũng của bọn bắt cóc cũng đến tai của hai người. Thời gian này, hai người này xem chừng như là tri kỷ của nhau, có vẻ như cũng không cần khách khí. Nói cho đúng, dù ai cũng có mục đích của riêng mình đối với báu vật, nhưng chuyện gây chiến tranh trong thiên hạ là điều không ai muốn. -Shinichi, phải chăng ngươi đã có manh mối gì? Hattori hỏi. -Tại hạ đã tìm hiểu một chút về xác chết cháy đen kia, hắn quả nhiên là tiểu mục đầu đã làm việc trong Tàng kinh các. Nhưng nguyên nhân gì mà hắn chết thảm như vậy, thật khiến người ta nghi ngờ. -Ngươi nói thật đúng ý ta, như vậy chắc chắn là trong cung lưu giữ đầy đủ nhất các bản gốc của 5 truyền thuyết. -Công chúa bị truy kích trên đường hướng tới Mãnh Sa địa, xem ra không ngoài chúng ta dự đoán. -Tiên ngọc linh châu, viên ngọc giúp người ta tránh được mọi sát thương, giữ nó bên mình mình thì không thể chết. “Tương truyền rằng khi xưa trên sa trường, Thần long dù đứng giữa trăm ngàn mũi tên cũng không có mũi tên nào chạm được vào người ông ấy. Đó là nhờ một viên ngọc được một trưởng lão của tiên giới tặng lại cho Thần long. Nguyên bản đó là một viên long châu được vị trưởng lão đó sử dụng chân pháp thiên địa càn khôn, ép linh lực vào nó, phép thuật này vốn là phép thuật trị thương liên tục đã được biến đổi, cộng với uy lực của long châu, tạo nên kết giới đối với các loại binh khí. Chính vì thế mà nó thuộc Kim trong ngũ hành. Do là viên châu chưa đầy đủ tiên khí của vị thiên tiên mà nó được gọi với cái tên Linh Ngọc tiên châu. Sau này, Thần long đã chôn nó tại vùng đất quanh năm tràn ngập hỏa khí, dùng tính hỏa kiềm chế tính kim nhằm không cho ai phát hiện ra tiên lực mà tìm ra nó. Nơi đó có con sông nóng như lửa, nước con sông đó lúc nào cũng sôi sùng sục vì con rồng ma Sonac ẩn mình dưới đó. Nó phun lên những cuộn khói ngất trời, vùng đất không cỏ cây nào có thể sống được…” -Đúng là Mãnh Sa là vùng đất khô cằn và nóng như lửa, nhưng có chắc đó là vùng đất trong truyền thuyết nói. -Vậy huynh có cao kiến gì chăng? Shinichi hỏi lại. -Ah, ta chỉ thắc mắc đó đúng như bản gốc không thôi, thiếu hiệp nghĩ sao? -…Huynh không định nói là vào hoàng cung xem bản chính đấy chứ? -E rằng bây giờ nó được canh giữ quá nghiêm ngặt rồi. Nhưng biết đâu ta lại thua được gì đó. Shinichi cười, xem ra hai người đều có ý định giống nhau. Đúng lúc ấy thì Kazuha xộc cửa xông vào. -Hattori, hattori. -Sao muội vào phòng ta mà không thèm gõ cửa vậy? -Muội muốn cho huynh xem cái này,..ơ. Công tử Shinichi, tiểu nữ thất lễ rồi. -Không sao, tiểu thư không cần khách sáo, ta cũng xin cáo lui bây giờ. -Ah, không không, chỉ là… -Muội lại muốn cho ta xem gì đây? Hattori làu bàu, lúc nào cũng không được yên. -Gì chứ, huynh cho muội quấy rầy huynh phải không? Kazuha nổi nóng. Xem tình hình không ổn, Shin vội cáo lui. Lúc ra ngoài vẫn thấy hai người đang to tiếng nữa. “Cô nàng Kazuha này cũng thật ồn ào, không biết Ran mà ở đây thì sao nhỉ?” Shin thầm nghĩ. “Nhưng nếu nàng mà biết ta không phải bị bệnh gì cả thì sao đây?” Ai biết được rằng mọi chuyện vẫn còn ở phía trước.
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
13/12/2010, 12:42 pm
tears_of.the_angel
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 547
» Xèng 0.0 : 4308
» Uy Danh : 38
» Ngày "Oa oa" : 1995-01-10
» Ngày gia nhập : 2010-10-27
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
TEM Hic, đọc cái đoạn nói về Linh ngọc tiên châu mà e hoa hết cả mắt. Hay lắm c ạ, KatHat đúng là k lúc nào bình yên, dễ thương thật. Ủng hộ c, cố lên c nhé.
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
14/12/2010, 8:58 am
love_Angel_forever
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 142
» Xèng 0.0 : 1086
» Uy Danh : 26
» Ngày "Oa oa" : 1987-07-22
» Ngày gia nhập : 2010-12-13
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
hay qua, chap tip di ban!
14/12/2010, 12:21 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
Chương 8: Hỏa và Mộc Bảo Lâm cốc. Cốc chủ Darakushi Kinzo đang đi lại trong phòng, vẻ mặt vô cùng giận giữ. Việc bắt cóc công chúa Nhị Thiên quốc gần như thành công mà cuối cùng hắn lại bị móc tay trên. Không biết là kẻ nào đã làm, hắn nắm tay đấm mạnh xuống bàn làm chiếc bàn vỡ tan tành, hai cuốn giấy rơi xuống đất. Hắn bực mình, cúi người xuống nhặt lên, mất bao nhiêu công sức hắn mới thu thập được hai cuộn giấy da này, đó chính là bản sao của hai truyền thuyết Hỏa ngục và Khu Mộc kiếm. Vô tình hắn có được cuốn Hỏa ngục, vừa xem hắn đã nhận ra một trong 5 truyền thuyết về bảo vật rồng thần. Hắn thầm nhủ trời giúp hắn. Mất bao nhiêu công sức hắn mới có được quyển thử hai là Khu Mộc kiếm. Không ngờ việc của hắn lại bị một người khác biết được, nhưng càng không ngờ hơn là hắn lại được người đó giúp lấy ba quyển còn lại, mà đầu tiên chính là việc bắt cóc công chúa để đổi hai truyền thuyết trong cung. Nhưng mục đích thực sự lầ để lợi dụng công chúa trong chuyện này, vì có lẽ hiện nay ngoài công chúa ra thì không có ai nắm được toàn bộ truyền thuyết trong tay. Huống hồ công chúa lại là nhân tài số một của Nhị Thiên Quốc. Những tưởng kế hoạch lần này chắc chắn sẽ thành công, không ngờ lại thất bại như vậy. -Ai? Nhận ra bóng người đeo mặt nạ quen thuộc, hắn lúng túng. -Các ngươi làm ăn thật không ra gì. Người lạ mặt lên tiếng. -Đại nhân lương thứ, tôi không ngờ là lại có kẻ nhanh tay hơn chúng ta. -Từ giờ trở đi Hoàng cung càng được canh phòng cẩn mật hơn, ngươi nghĩ rằng ta tốn công giúp đỡ người là vì cái gì hả? -Đại nhân, Kinzo vội quỳ lạy, mồ hôi đầm đìa trên mặt, sát khí con người này thật khủng khiếp. –Bọn tiểu nhân quả thật không biết ai đã ra tay, xin cho tiểu nhân cơ hội chuộc lỗi. -Hừ, giờ việc bắt cóc công chúa cũng không cần thiết, ta cho ngươi hai bản sao cuối cùng này. Liệu mà tìm kiếm, không thì cái mạng của ngươi e rằng khó giữ. -Tiểu nhân hiểu, tiểu nhân sin đa tạ. Ngẩng đầu lên đã thấy không còn ai. Kinzo không biết hắn là ai, nhưng hành tung xuất quỷ nhập thần, vốn dĩ hắn cũng đã từng là cao thủ mà so với con người này có vẻ chỉ là con kiến trong tay hắn mà thôi. Hắn lập cập mở hai cuộn giấy da mới, là Địa nhẫn và Băng ngân phách, không còn nghi ngờ gì nữa, hắn đã có tới 4 quyển truyền thuyết trong tay, bây giờ chỉ cần tìm ra quyển thứ Linh Ngọc tiên châu là đủ bộ. -Cốc chủ. Có tin báo. -Vào đi. Tên người hầu đi vào, nhìn thấy quang cảnh căn phòng tỏ chút vẻ ngạc nhiên. -Cốc chủ, người của ta đên Hoài cát đã trở về. -Mau cho vào. Ngoài cửa hai người đeo kiếm bước vào, một người nói: -Bẩm cốc chủ, bọn thuộc hạ không tìm được gì ở Hoài cát, tuy đã đến đấy thăm dò tình hình nhưng khắp Hoài cát chỉ toàn rừng là rừng, thú dữ vô kể, không thể tiến sâu hơn nữa. Cả mấy chục người nay còn có gần một nửa. Thở dài, Kinzo cho mấy tên lui ra ngoài. Hắn biết hắn không đủ thông minh để giải câu đó này, là do người lạ mặt kia chỉ đường cho hắn, nhưng xem ra con đường này như mò kim đáy bể. -Cháu bé, cho ta hỏi, đến Bảo Lâm cốc đi đường nào? Một nam thanh niên tuấn tú, y phục trắng toát, như một thư sinh thong thả bước đi trên đường. Cậu bé ngước nhìn một lượt người hỏi, rồi nó nói: -Công tử cứa đi thẳng đến núi Vân Tùng là tới cốc. -Cảm ơn cháu bé. Nói rồi rảo bước đi thẳng vào núi. Đó chính là Kaito, chàng làm gì ở đây? Và tại sao lại đến Bảo Lâm cốc? Khác với Shin Thái tử, vị vương gia trẻ tuổi Kaito có rất nhiều mối quan hệ trong giang hồ, nên việc nắm bắt tin tức cũng có phần nhanh chóng. Chưa kể đến trí thông minh hơn người, có lẽ Bảo Lâm cốc phen này lại có chuyện để xem. Thời gian ấy tại Hoàng cung Nhị Thiên quốc, tin công chúa trở về bình an làm đức cua và hoàng hậu quá đỗi vui mừng. Nhưng điều đso cũng khiến nhà vua lo ngại trong cung có nội gián. Quả thật công chúa phúc lớn nên mới tai qua nạn khỏi. Việc canh phòng trong hoàng cung càng trở nên quan trọng. Tại Tây cung, Shiho đang dựa cửa sổ nhìn ra ngoài, nàng hất nhẹ mái tóc nâu, sợi tóc bỗng khiến nàng nhớ đến một mái tóc bạch kim, một đôi mắt xanh… “Mình còn chưa biết tên người ấy”. -Shiho, em đang mơ màng gì thế? Phải chăng là người anh hung đã rat ay giải cứu mỹ nhân. -Đâu có. Người vừa bước vào là công chú Akemi, là công chúa thứ nhất của Nhị Thiên quốc. Nàng xinh đẹp và duyên dáng với mái tóc đen giống cha, khác với em gái có phần giống mẹ. -Từ hôm hồi cung, muội hay mơ màng lắm đấy. -Muội không có mà. (Đúng là có lúc nàng cảm thấy hơi có lỗi khi chưa kịp cảm ơn người ta). Tỷ hôm nay không luyện đàn sao? -Luyện thì sao chứ, không như muội được ra ngoài liên tục, ta thực sự chán cảnh suốt ngày ở trong cung cấm như thế này. Hai tỷ muội nói chuyện hàn huyên một lúc thì đại công chúa về phòng. Còn lại Shiho, thực sự nàng đang tự hỏi không biết người đó là ai, nàng rất muốn gặp lại để cảm ơn. Nhìn ngọn nến đang cháy, nàng chợt liên tưởng đến hỏa ngục, “Hỏa ngục, không lẽ….đúng rồi, chỉ có thể là nơi đó, Đảo chết. Vậy thì chuyến này phải liều mình một lần nữa."
(đôi khi đánh sai chỗ nào mọi người thông cảm nha)
14/12/2010, 12:57 pm
love_Angel_forever
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 142
» Xèng 0.0 : 1086
» Uy Danh : 26
» Ngày "Oa oa" : 1987-07-22
» Ngày gia nhập : 2010-12-13
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
chưa ai póc tem, tớ bóc Kid sắp làm gì đây nhỉ?
14/12/2010, 6:32 pm
love_Angel_forever
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 142
» Xèng 0.0 : 1086
» Uy Danh : 26
» Ngày "Oa oa" : 1987-07-22
» Ngày gia nhập : 2010-12-13
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
hô hào to mà chả hỉu bóc tem là cái quái gì Đừng oánh em
14/12/2010, 11:24 pm
conan_ftu48
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 94
» Xèng 0.0 : 5596
» Uy Danh : 20
» Ngày "Oa oa" : 1991-05-27
» Ngày gia nhập : 2010-03-08
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )
fic hay lắm thanks bạn nhìu nha. ngày xưa vào nhầm mấy fic do fan 2 viết nản quá đâm ra nhìn thấy fic là ko mún đọc h mới thấy fic shinran cũng rất nhìu, mà toàn fic hay nha(đúng là FRA và SF nhìu mem tài năng thiệt......tự hào ghê)
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
Sponsored content
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: Fic DC: Báu vật của Thần Long "^NEW^" (ko phải mình viết )