Haha, tem+ phong bì, cấm ai giựt Mà đọc xong chap này, em thấy ss có khả năng dẫn chuyện rất tốt, làm lúc đầu ai cũng tưởng lầm Đọc chuyện của ss mà chẳng bao giờ em đoán trước được chap sau cả, đến lúc có chap mới thì ai cũng bất ngờ Mà ss vít hay lém, chẳng có lỗi chính tả nữa chứ, fic của ss phải dùng từ hoàn hảo
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
19/8/2012, 12:14 pm
apple_lovely
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 22
» Xèng 0.0 : 36
» Uy Danh : 1
» Ngày "Oa oa" : 1997-10-05
» Ngày gia nhập : 2012-08-11
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
ss viết hay lém tặng tem + n~ tràn pháo tay cho ss nè. Mà ss ơi sao chưa thấy sự xuất hiện của Sonko, Kazuha, Shiho và Hẹi + n~ ng` khác nữa z ????
19/8/2012, 1:14 pm
Subin _ Ratine
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 23
» Xèng 0.0 : 39
» Uy Danh : 0
» Ngày gia nhập : 2012-08-19
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
ss viết hay ghê lắm ế !!!!!!!!!
Đọc một mạch mấy chương liền, ... mỗi chương dài thườn thượt ~ hơi nản nhưng càng đọc càng hay ~
Vote 1 thanks mạnh cho ss !
ss mau ra chap mới nha ~
19/8/2012, 1:19 pm
Phù Thủy Sakuraku
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 13
» Xèng 0.0 : 58
» Uy Danh : 0
» Ngày "Oa oa" : 2000-01-12
» Ngày gia nhập : 2012-08-01
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
hay quá ss ui,nhanh ra chap mới nha ss.Đợi chap mới của ss Vì chưa có đủ 10 bài viết nên ko thanks ss đc.Khi nào đủ sẽ thanks ss
25/8/2012, 10:24 am
shinranlovestory
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 48
» Xèng 0.0 : 96
» Uy Danh : 2
» Ngày "Oa oa" : 2000-07-06
» Ngày gia nhập : 2012-07-14
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
chap mới đi ss, tụi em mong lém đó, fic của ss càng ngày càng hay
25/8/2012, 2:59 pm
Ran-Chan
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 75
» Xèng 0.0 : 289
» Uy Danh : 14
» Ngày "Oa oa" : 2001-11-12
» Ngày gia nhập : 2012-07-30
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
Hì, tỷ vào ủng hộ fic của Tam muội nè! Muội mau ra chap mới nha!
4/9/2012, 8:28 pm
Sunny Archangel
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 176
» Xèng 0.0 : 381
» Uy Danh : 78
» Ngày "Oa oa" : 1996-10-04
» Ngày gia nhập : 2011-08-14
» Hiện giờ đang:
Subject: Chương 23
Chương 23
Ran nhẹ nhàng bước đi trong ngày đầu xuân. Những tia nắng ấm nhảy nhót trên người cô, như muốn chia sẻ, như muốn chúc phúc cho cô, như muốn cầu mong cô sẽ được hạnh phúc mãi mãi bên người mình yêu thương. Như muốn nói rằng, hãy là một Tân Nương đẹp nhất trần thế.
Nhìn vào khung cảnh xung quanh, Ran khẽ mỉm cười. Đó là một bãi đất trống với bốn bề cây cỏ bao quanh. Bầu trời trong xanh cao vời vợi chẳng một gợn mây, nhưng lòng người lại xiết bao cảm xúc đang đong đầy.
_ Cha, mẹ, anh hai, ngày mai con sẽ thành hôn.
Hơi dừng một lát, cô mỉm cười nói tiếp:
_ Nếu có ba người ở đây, chắc sẽ vui lắm.
Một giọt lệ tràn mi, cô khóc, giọt nước mắt đong đầy niềm vui, hạnh phúc và nỗi buồn. Cô vui vì ngày mai cô sẽ trở thành một Tân Nương xinh đẹp nhất, cô hạnh phúc vì lấy được người mình yêu, cô buồn vì niềm vui đó không được trọn vẹn. Cô muốn như những các Tân Nương khác, muốn được một lần cầm chén rượu hỷ dâng lên hai song thân của mình, muốn nghe những lời nói dặn dò của mẫu thân trước ngày về với phu quân. Muốn thấy cảnh phụ thân mình vỗ vai vào phu quân cô, nụ cười răn đe khuyên bảo hãy đối xử tốt với con gái mình. Cô muốn được hưởng niềm vui một cách trọn vẹn!
Làn gió mùa xuân mơn man trên da thịt Ran, cuốn bay những lọn tóc đen nhánh làm cô thêm phần huyền ảo. Một tia nắng ấm áp chiếu qua người cô, dịu dàng sưởi ấm bên hai tai cô cùng mang lời chúc:
_ Ran, hãy hạnh phúc con nhé!
Lau đi những giọt nước mắt, cô mỉm cười hạnh phúc:
_ Cảm ơn mẹ, con sẽ hạnh phúc!
Ran bước đi nhẹ nhàng trong làn gió ấm mang hơi thở của mùa xuân, mỉm cười như nắng ấm chiếu xuống dương gian.
. . .
_ Đi đâu? – Một chàng thanh niên đang cưỡi con hắc mã hỏi người thiếu nữ
Ran thấy chàng thanh niên này, mỉm cười e lệ:
_ Dạ, thưa thiếu gia Shinichi, em đi đây một chút mà
Shinichi bước xuống lưng ngựa, lại gần phu nhân tương lai của mình, vẻ mặt lạnh lùng hỏi:
_ Sao không đi ngựa?
Ran gãi gãi đầu, cười trừ nói:
_ Tại em thấy đi bộ nhanh … à … tiện hơn, thưa thiếu gia Shinichi.
Vẫn vẻ mặt lạnh lùng, Shinichi nói:
_ Đã bảo đừng gọi thiếu gia nữa, gọi anh được rồi!
_ Ơ … nhưng mà ...
Chưa để Ran nói hết câu, Shinichi đã ép sát cô vào một gốc cây to gần đó, gương mắt áp sát lại gần cô, cách chừng khoảng gang tay hỏi:
_ Em nói gì?
Ran đỏ bừng cả mặt, có lẽ đây là hành động biến thái nhất mà cậu từng làm với cô tính tới giờ, cô lắp bắp:
_ À … không có gì thưa thiế … à … thưa anh Shinichi.
_ Tốt!
Shinichi nói rồi thả Ran ra. Lúc hành động như thế này, chính bản thân cậu cũng cảm thấy vô cùng ngượng ngùng. Nhưng cô ấy là người cứng đầu, nếu không làm như vậy thì sẽ chẳng bao giờ nghe lời cậu. Đã thế phải làm cho ra nhẽ một lần rồi thôi.
Ran bước đi loạng choạng trong khu rừng, nắng chiếu lên gương mặt xinh đẹp đang nhuận hồn của cô.
_ Cẩn thận chứ - Một bàn tay rắn chắc kịp đỡ Ran lại trước khi cô ngã nhào xuống đất. Ran định quay người lại, nói lời cảm ơn thì Shinichi đã kéo Ran đi tiếp – Đi theo tôi.
Ran bị Shinichi kéo đi một quãng đường khá dài. Mùa xuân, vạn vật trong khu rừng thiêng như khoác một lớp áo mới, bừng tỉnh sau giấc ngủ dài mùa đông. Cô mỉm cười nhìn chàng trai đang nắm tay mình. Chỉ ngày mai, ngày mai nữa thôi, cậu sẽ là phu quân của cô, là người cô sẽ suốt đời yêu thương và chăm sóc. Một lần nữa, nụ cười hạnh phúc lại hiện hữu trên môi của cô. Đâu đó, làn gió thổi qua làm lá cây xào xạc, và trong đôi mắt tím biếc ấy, một cơn buồn thoảng qua. Mặc dù cô rất vui khi được lấy cậu. Nhưng dù gì cũng là con gái, cô mong người mình yêu sẽ một lần, dù chỉ một lần thôi, nói yêu cô. Cậu quá lạnh lùng, quá cứng nhắc để nói những lời mỹ miều đó. Ngay cả việc tuyên bố với người dân trong vương quốc Vespania rằng sẽ lấy cô làm phu nhân thì đã xem như là một bước tiến khá lớn rồi. Nhưng những lời nó là để khẳng định, tuyên bố một việc nào đó như cậu đã từng làm, điều cô muốn chính là lời nói yêu thương phát ra từ cậu. Cô quá hẹp hòi chăng!?
Từng hàng cây cao lướt qua trên đôi mắt tím, niềm vui và nỗi buồn đan xen lẫn nhau, khiến cô trở nên hư hư ảo ảo, thần bí vô cùng. Kết thúc một chuỗi những hình ảnh lướt qua đôi mắt tím, họ dừng chân lại một nơi quen thuộc.
Gốc cây bồ đề sừng sững, hiên ngang giữa khu rừng xanh biếc.
Shinichi để Ran ngồi trên một phiến đá khá to, cách xa gốc cây thiêng khoảng hơn vài mét.
Ran chớp chớp đôi mắt to tròn ngạc nhiên nhìn vào người thanh niên trước mặt
Shinichi bị ánh nhìn như muốn xuyên qua người cậu, đâm ra ngượng ngùng. Gương mặt vốn lạnh lùng giờ đây trở nên lúng túng, nom vô cùng đáng yêu. Cậu lấy từ trong người mình ra một món quà nhỏ, đưa cho Ran:
_ Tặng em đó! – Rồi quay phắt mặt đi
Ran nhận món quà từ tay Shinichi, đôi mắt lấp lánh niềm vui. Đó là một sợi dây chuyền được bện từ những sợi tơ chỉ nhỏ nhất màu đỏ chói, trong mong manh là thế nhưng vô cùng chắc chắn. Mặt dây là viên Emerald được chạm trổ tinh vi, mang hình dáng của một nửa đóa lan. Phía trước khác rõ dòng chữ “Shinichi Kudo”
Nụ cười tươi nở trên môi, cô nhìn Shinichi, nói:
_ Tặng quà mà không có lời nói gì sao, anh Shinichi?
Shinichi nghe Ran gọi, bối rối rõ trong thấy, nhưng thiên tài luôn có một cách xử lý nhất định. Cậu quay người lại, gương mặt vẫn giữ được nét lạnh lùng thường ngày, nhưng nếu để ý kỹ sẽ phát hiện thêm vài nét biểu cảm rất buồn cười, cậu nói:
_ Ờ … thì … đương nhiên là có … tôi …
“Rầm”, tiếng sét nổ vang trời, xé nát cả trời đất, và cũng có thể làm tiếng thổ lộ của ai đó trở nên nhỏ bé chẳng nghe thấy được.
_ Tôi sao ạ! – Ran hỏi lại
Shinichi nhìn cô bằng ánh mắt ủy khuất. Lấy được sự dũng cảm đế nói những lời này đã khó lắm rồi, nhưng khó hơn nữa là phải nói lại khi nàng chẳng nghe thấy. Ông trời đang trêu ngươi chăng?
_ Tôi…
“Rầm”, rõ ràng Shinichi đã làm việc gì đắc tội với Thiên Lôi, vì lần nào cậu có dũng cảm để nói thì y như rằng, tiếng sét lại xuất hiện, mặc cho trời đang nắng tươi, và ngang nhiên lấn át tiếng nói của cậu.
_ Cái gì ạ! Anh Shinichi nói lớn hơn được không? – Ran nói.
Shinichi nhìn cô, nhất thiết phải lập lại lần thứ ba không chứ!
_ Không nói nữa – Cậu lạnh nhạt trả lời, thật chất cậu đang ức đến cực độ.
Ran nắm vạt áo trên tay Shinichi, nũng nịu nói:
_ Nói đi mà, anh Shinichi.
Shinichi chẳng chịu nổi ánh mắt nài nỉ của Ran, đành quay đầu lại, cậu thề rằng chỉ nói một lần này nữa thôi.
Trong khu rừng mùa xuân thanh vắng, chỉ có tiếng nói của làn gió mùa xuân thoảng qua, có tiếng nô đùa của ánh nắng ấm áp, và tiếng của cậu hét vang, như muốn thách thức đất trời, thách thức cả tiếng sấm sắp vang dội.
Tiếng sấm nổ rền trời, nhưng vẫn chẳng làm mờ đi giọng nói đầy yêu thương của cậu:
_ Yêu em mãi mãi, và chỉ mình em thôi!
. . .
Love You Forever And Only One!
. . .
Đôi mắt tím nhìn chàng trai, hạnh phúc khôn nguôi, như đang lạc lối trong bóng đêm tìm được ánh dương sáng ngời. Đối với cô, cho dù đổi cả tính mạng để nghe câu nói này, cô cũng cam lòng. Khẽ thì thầm như tiếng gió, ấm áp như mùa xuân, cô đáp lại: “Em cũng yêu chàng”
. . .
_ Tại sao là Shinichi Kudo? – Cô chun mũi nói, tay mân mê mặt dây chuyền.
Để đầu cô tựa vào vai mình, cậu lấy trong người mình một sợi dây chuyền giống y chang cái cô đang cầm, gắn kết lại với nhau
Đôi dây chuyền gắn lại với nhau hình thành một đóa lan tươi đẹp, tỏa sáng dưới ánh mặt trời. Khi tách ra, chúng chỉ là một món đồ bỏ đi, chỉ có ý nghĩa về gia sản, nhưng khi gắn lại với nhau, chúng là thứ đẹp nhất, sáng nhất và cũng ý nghĩa nhất. Bởi chúng gắn kết với nhau bằng tình yêu trong sáng và mãnh liệt. Cứ như rằng chúng tồn tại bởi một tình cảm vĩnh hằng, không bao giờ xa rời. Cho dù có tìm bao nhiêu cách để chia xa hay gắn kết chúng với vật khác thì mãi mãi vẫn không thành. Đơn giản, vì chúng thuộc về nhau.
_ Chúng ta mội người giữ một cái, xem như vật hẹn ước. Em giữ mặt dây có tên tôi và ngược lại, để lỡ nếu có xa nhau thì nhìn vào mặt dây như người đó ở bên – Cậu nói.
Ran nhìn vào sợi dây chuyền, hạnh phúc không tả xiết, nhưng lát sau, cô lại hỏi:
_ Ran Kudo? Em họ Mouri mà!
Shinichi khẽ cốc đầu cô một cái nói:
_ Đồ ngốc! Xuất giá tòng phu, khi em kết hôn sẽ phải lấy họ của phu quân.
Ánh mắt không đồng tình, Ran cãi bướng:
_ Gì chứ! Mẹ em đâu có lấy họ cha.
Shinichi nói:
_ Thì có lẽ đó là trường hợp đặc biệt, nhưng mà em vẫn phải lấy họ tôi. Nói xem, em tên gì.
_ Ran Mouri – Ran trả lời ngay tắp lự
_ ... – Shinichi vẻ mặt trông rất khó coi nhìn vào phu nhân của mình.
Nghĩ một chút, cậu lại đưa mặt dây chuyền khắc chữ ”Ran Kudo” đeo vào cổ Ran, nói:
_ Tạm thời em đeo cái này. Khi ai hỏi tên hãy lấy mặt dây chuyền ra xem. Sau vài tháng quen rồi sẽ đổi.
Ran gật đồng tỏ vẻ đồng tình, không còn ương bướng như lúc nãy. Đang nép vào lòng cậu, cô liền ngồi bật dậy, mỉm cười nói:
_ Anh Shinichi à, đã có vật hẹn ước thì cũng phải có lời hẹn ước chứ!.
Rồi cô dẫn cậu đến một gốc cây cao to, mỉm cười nghĩ “Không ai làm chứng cho lời hẹn ước tốt hơn Thần cây”
Ran quỳ xuống đối diện gốc cây, cúi lạy vài cái
Shinichi nghĩ quả thật chuyện này khá hoang đường, nhưng cô ấy là phu nhân của mình, hẹn ước là cùng mình nên không thể không làm theo. Cậu quỳ xuống, cùng lạy với cô ba lạy.
Ran lạy xong nói:
_ Xin Thần cây hãy làm chứng cho chúng con. Chúng con nguyện, kể từ khắc này, sẽ mãi yêu thương nhau, dù cho thời gian có vô tình vị đẩy trôi, dù cho mọi chuyện có thay đổi, dù cho ...
_ Chúng con sẽ mãi yêu nhau – Nếu cậu không ngắt lời Ran, chắc từ “dù cho” sẽ kéo dài đến ngày mai. Nói xong, cả hai cùng lạy thêm ba lạy với Thần cây
Đâu đó trên cao những đám mây đen ùn ùn kéo đến. Một điềm báo chẳng lành.
“Choang” – Tiếng va đập của một vật bằng thủy tinh vang lên lạnh lẽo.
Một người ngồi trên chiếc ghế dát vàng sang trọng, đôi mắt hổ phách u ám lạnh lẽo.
Nhìn từ mảnh thủy tinh từ chiếc gương đã bị mình đập vỡ, hình dáng của một thiếu nữ hiện lên. Gương mặt cô vô cùng hạnh phúc, khung cảnh cô ôm hôn cậu thanh niên như ngọn lửa thắp sáng cả căn phòng đen tối của anh, như thiêu cháy tâm hồn của anh.
Thứ nước màu đỏ ối sóng sánh trên chiếc chiếc ly thủy tinh, anh nắm chặt tay, nước tràn ra, những mãnh vỡ của chiếc ly cứa vào da thịt, dòng máu tươi hòa cùng màu đỏ của rượu vang. Đặc quện! Tanh rình!
Hú hú, vào phủi bụi topic. Mong mấy bạn thông cảm dạo này Sunny bận quá, nhưng mà điều quan trọng nhất là dạo này bệnh lười mình tăng cao *cúi đầu tạ lỗi*
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (2 votes)
5/9/2012, 10:31 am
Subin _ Ratine
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 23
» Xèng 0.0 : 39
» Uy Danh : 0
» Ngày gia nhập : 2012-08-19
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
ú hú !! Tem tem tem !!! Cấm đứa nào giành của ta đó nha ~~ Tem là của ta !!!!!!!!
Hay ... hay ... hay kình khủng !!!! ss viết quá tuyệt !!!
ss mau mau ra chap mới nha ~~~ 1 thanks ngọt ngào cho ss ~
5/9/2012, 11:37 am
apple_lovely
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 22
» Xèng 0.0 : 36
» Uy Danh : 1
» Ngày "Oa oa" : 1997-10-05
» Ngày gia nhập : 2012-08-11
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
sao ss o cho Ran gặp n~ ng` khác chốn thần tiên như Kazuha ... ?
5/9/2012, 11:49 am
shinranlovestory
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 48
» Xèng 0.0 : 96
» Uy Danh : 2
» Ngày "Oa oa" : 2000-07-06
» Ngày gia nhập : 2012-07-14
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
wow,hay quá đi ss, em nghĩ có thể chap sau aoyama sẽ phá đám cưới của ran và anh shin, em đọc đén câu cuối cùng mà tự nhiên thấy sợ sợ ss đừng cho aoyama làm gì quá đáng nha
17/9/2012, 7:06 pm
KaitoS2Aoko
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 14
» Xèng 0.0 : 30
» Uy Danh : 4
» Ngày "Oa oa" : 2000-08-03
» Ngày gia nhập : 2012-09-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
Không ai lấy phong bì mình lấy nha. ss Sunny viết hay lắm, mong ss sớm ra chap mới nha.Ủng hộ ss
30/9/2012, 2:30 pm
Rainy Archangel
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 4
» Xèng 0.0 : 17
» Uy Danh : 1
» Ngày "Oa oa" : 1998-08-03
» Ngày gia nhập : 2012-09-28
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
ss Sunny ra chap mới sớm nha. Fic chị đang đến hồi hấp dẫn rồi. Chắc là Aoyama sẽ phá lễ thành hôn của họ quá, chợt nghĩ đến fic thứ 2 của ss, hi vọng lịch sử không tái diễn. Em chỉ mong được xem lúc Ran vận bộ đồ Tân Nương thôi à :X
1/10/2012, 2:57 pm
Yuuki Suzuki
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 259
» Xèng 0.0 : 555
» Uy Danh : 7
» Ngày "Oa oa" : 2000-09-15
» Ngày gia nhập : 2012-10-01
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
Ui! Hay wa ss ưi, ss mau post chap típ nha. Mà cho em hỏi mọi người nói tks vs phong bì là cái j ạ?
13/10/2012, 8:05 pm
Snowy Archangel
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 245
» Xèng 0.0 : 632
» Uy Danh : 82
» Ngày "Oa oa" : 1998-08-03
» Ngày gia nhập : 2012-10-01
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
Sao chap mới lâu ra quá vậy ss Sunny ơi??? Em nhớ là các trường cấp 3 hết kiểm tra rồi mà
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
5/11/2012, 5:04 pm
Yuuki Suzuki
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 259
» Xèng 0.0 : 555
» Uy Danh : 7
» Ngày "Oa oa" : 2000-09-15
» Ngày gia nhập : 2012-10-01
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
Ss ưi mau ra chap mứi đi! Nhâu nhắm ùi đóa
5/11/2012, 5:09 pm
shinranlovestory
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 48
» Xèng 0.0 : 96
» Uy Danh : 2
» Ngày "Oa oa" : 2000-07-06
» Ngày gia nhập : 2012-07-14
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
các bạn ơi, đừng khóc vô ích nữa, ss Sunny đã tuyên bố...SẼ NGƯNG FIC NÀY các bạn ai muốn biết chi tiết bản thông báo thì cứ qua KSV P/s: lúc biết tin, tim mình ngưng lại mấy nhịp đấy
5/11/2012, 8:32 pm
Sunny Archangel
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 176
» Xèng 0.0 : 381
» Uy Danh : 78
» Ngày "Oa oa" : 1996-10-04
» Ngày gia nhập : 2011-08-14
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
Hix, định cho nó đi vào dĩ vãng luôn, em lại lật lên -.-. Cám ơn bé shinranlovestory đã giải thích dùm chị, thôi, để chị giải thích ở đây cho rõ ràng luôn
Dù sao thì cũng cảm ơn mọi người trong thời gian qua đã theo dõi fic của mình. Đây là lần đầu tiên mình viết lách nên cũng có ít nhiều sai sót, thật ra là quá nhiều.
Mặc dù ko nên làm như vậy, nhưng mình xin tuyên bố là ngừng fic này.
Ko phải do mình thiếu ý tưởng hay gì khác, chỉ đơn giản là mình đã suy nghĩ theo 1 hướng khác xưa.
Mình nghĩ là, những truyện theo thể loại này nên viết theo kiểu non-fiction thì sẽ hay hơn thôi. Nếu viết fanfic DC, mình sẽ viết dựa theo cốt truyện của bác Gosho (tức là từ bộ truyện tranh DC mà viết diễn biến tiếp theo, có thể là diễn biến tiếp của truyện, có thể là vài năm sau, nhưng vẫn phải theo mạch, chứ ko tạo 1 nhân vật hoàn toàn khác, xuất thân hoàn toàn khác như LFAOO này).
Và nhân vật nữ chính trong này (tức Ran) hiền hơn rất nhiều so với nhân vật nữ mình muốn tạo. Nên mình nghĩ, sẽ ngừng fic này. Mong mọi người thông cảm.
Mà nếu sau này, tình cờ các bạn bắt gặp một fic nào đó có cái cốt hơi giống fic này và đc ghi với bút danh là Nhật trong Nhật Nguyệt Lạc Thiên thì đó chính là mình đấy
Dù sao thì cũng cảm ơn rất nhiều và xin lỗi các bạn rất nhiều
Thân,
Sunny ☼
6/11/2012, 6:07 pm
Yuuki Suzuki
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 259
» Xèng 0.0 : 555
» Uy Danh : 7
» Ngày "Oa oa" : 2000-09-15
» Ngày gia nhập : 2012-10-01
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Long Fic] Love Forever And Only One
Hjx hjx! Vậy ra ss hem vik nữa. Em rất háo hức đọc mà