Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Đã update chap 6 Full
Mọi người...bình tĩnh, uống thuốc trợ tim nha
19/11/2010, 5:18 am
thythy_308
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 50
» Xèng 0.0 : 367
» Uy Danh : 0
» Ngày "Oa oa" : 1996-08-30
» Ngày gia nhập : 2010-11-07
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
e đã cb tinh thần [khá ổn] rồi [trc khj đọc] và thuốc trợ tim của e đã mất hết tác dụng [sau khj đọc fic].... e nghĩ Shin làm vậy là để đến đc vs Shiho,.... Shjn đúg là tên bội bạc có đẳg cấp.... đág lẽ ra cậu phải chọn 1 trog 2 nhưg đằg này..... ....
19/11/2010, 8:37 am
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
chị wing cho shin chết như thế có công bằng không vậy như vậy người khổ nhất là shiho vì đã gây ra cái chết cho shin thể nào thì shiho cũng sẽ đau lòng lắm vì mình đã về nhật và để shin nhìn thấy sau đó là đến ran đang cưới mà cuối cùng chồng chưa cưới của mình chết . hichic thuốc trợ tim em uống hết hộp mà vẫn còn sock nữa
19/11/2010, 11:09 am
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Trời ơi có nằm mơ em cũng ko ngờ ss Wings lại vjk ra một cái kết thế này...hjc hjc Shock wa'.Nhưng ma` nếu như vậy đúng thật là Ai sẽ rất đau khổ . Chẳng fai? chị Wings hok bao giờ mún như vậy hay sao?????
19/11/2010, 11:22 am
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
chắc chị wing sẽ cho shiho biết tin và sẽ ở lại nhật pha chế thuốc cứu shinichi
19/11/2010, 11:31 am
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Đề nghị cả nhà bình tĩnh vì F7 sẽ giải thích mọi chuyện
19/11/2010, 2:51 pm
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Vì thấy mọi người đau tim + sock ghê quá, nên chị đành show 1 phần F7 trước vậy...Khổ ghê, hic hic...
Lựa chọn (F7)
Vị bác sĩ tỏ vẻ thương tiếc cho cô gái đang lịm dần đi trong tay những người thân, trên người còn mặc bộ soa-rê trắng. Có lẽ hôm nay là hôn lễ của họ. Thật đáng tiếc...
Một lúc sau, để tình hình tạm lắng xuống, ông mới chậm chạp cất giọng:
- Vậy...xin mời thân nhân của cậu Kaishi Kudouji vào trong nhìn mặt nạn nhân lần cuối...Sau đó...
-Cái gì?
-Cái gì?
-Cái gì?
Giọng nói ông bị cắt đứt bởi mấy chục " cái gì" thốt ra liên tục, kèm theo những đôi mắt trợn tròn. Một số thì như bị đông cứng, một số khác thì đang ngơ ngẩn.Hattori là người còn bình tĩnh nhất, nhưng cũng lắp bắp mãi mới mở miệng được:
- Ông...ông nói..người trong đó là ai?? Tên gì?
Vị bác sỹ cau mày, nhìn chàng trai da ngăm hoài nghi.
- Vâng, tôi nói là ngài Kaishi Kudouji.
- KUDOUJI?
Hàng loạt cái miệng gào lên, hoàn toàn quên béng mất đây là bệnh viện. Ngài Suyaku ngỡ ngàng, trong lúc Yukiko mở to mắt.
- Kanshi Kudouji? Không phải Shinichi Kudou?
Lúc này, vị bác sĩ kia cơ hồ đã hiểu được phần nào. Đôi mắt ông cũng bắt đầu căng ra hết mức có thể.
- Các vị...không phải là thân nhân của cậu Kudouji?
-KHÔNG!
Bà Eri và ông Mouri lay lay Ran, hét lên:
- Chúa ơi, nhầm lẫn, Ran, tỉnh lại đi con! Ko phải Shinichi, ko phải Shinichi!
Một tiếng thở hắt ra từ vị bác sỹ trung niên, cơ mặt ông giần giật. Ông day day trán trước khi cất giọng khó nhọc.
- Vâng, tôi nhớ rồi. Đúng là còn một thanh niên tên Shinichi Kudou...nhập viện sau cậu Kudouji khoảng mười phút...
- Phải, chính là nó, nó là con tôi._ Ngài Suyaku tiến lên một bước, nhìn sâu vào ông chờ đợi.
- Cậu ấy bị thương nhưng không nghiêm trọng lắm. Hiện đang nằm ở khu B.
- Tạ Chúa!
Những tiếng thở phào nhẹ nhõm, Kazuha ôm lấy Hattori khóc nức nở, Yukiko và Yusaku nắm tay nhau nghẹn ngào, Satou dụi đầu vào ngực Takagi lẩm bẩm trong tiếng nấc... Shinichi Kudou vẫn còn sống!
Tất cả chỉ là sự nhầm lẫn! Tạ ơn Chúa!
***
Last edited by wings89 on 6/12/2010, 9:17 pm; edited 1 time in total
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
19/11/2010, 2:53 pm
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
bóc tem chị wing nè
19/11/2010, 2:55 pm
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
hớ không phải chết ư thêm chữ ji ở cuối chị wing làm mọi người hú hốn rồi nè
19/11/2010, 4:03 pm
archimonde
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 494
» Xèng 0.0 : 3091
» Uy Danh : 22
» Ngày "Oa oa" : 1994-10-30
» Ngày gia nhập : 2010-09-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
hahaha, e bik ss wings k làm zậy âu vì fan Ai sẽ phản đối thoy mặc dù ss thík nó
Last edited by archimonde on 19/11/2010, 4:35 pm; edited 1 time in total
19/11/2010, 4:16 pm
Angel_of_Darkness
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 443
» Xèng 0.0 : 2659
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1999-02-22
» Ngày gia nhập : 2010-10-07
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Chị wings giỏi wá xá! Truyện hay wá đi!
19/11/2010, 5:47 pm
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Hay lắm chị ơi.Hihi thanks ss
19/11/2010, 6:37 pm
chErrybl0ss0m
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 120
» Xèng 0.0 : 951
» Uy Danh : 5
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-06
» Ngày gia nhập : 2010-09-06
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Hjk, mãi mới đc đọc típ fic này. Lúc bắt đầu đọc F6(full), thấy hơi lạ vì nghĩ đâm vào dải phân cách mà lại chết đc. Mà tại sao cả cảnh sát + GĐ + bạn bè của Shin đều chờ ở nhầm phòng nhỉ (Kaishi Kudouji viết giống Shinichi Kudou ak). Mà sao ko ai báo với Shiho nhỉ (kể cả ông Agasa) Nhưng mà dù sao thì fic vẫn hay lắm ạ. Tks ss wings^^
19/11/2010, 7:12 pm
shira
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 364
» Xèng 0.0 : 3188
» Uy Danh : 10
» Ngày "Oa oa" : 1992-05-09
» Ngày gia nhập : 2010-09-28
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
ôi sock nặng khi nghe shin...ngỏm nhưng hóa ra hok phải ơn giời à wên ơn chị Wings chớ giờ vẫn tim đập tay run hix
19/11/2010, 8:50 pm
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
tuyệt vời:X
19/11/2010, 8:52 pm
archimonde
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 494
» Xèng 0.0 : 3091
» Uy Danh : 22
» Ngày "Oa oa" : 1994-10-30
» Ngày gia nhập : 2010-09-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
hjx, tội ss Wings wa'='= ak` nhưng vẫn đc thỏa mãn phần nào ss Wings nhỉ?=]]
20/11/2010, 1:53 am
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
[Sherry] Escape by: Kaiyrah Trans: Wings89
Viên đạn đầu tiên được bắn lúc hai giờ sáng.
Shiho ôm bên vai trái, máu thấm qua kẽ tay. Cô tiếp tục nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt, nơi có một người đàn ông mặc áo choàng rộng màu đen, đang hướng về cô những tia nhìn đe doạ. Mùi thuốc lá đặc trưng quyện trên người anh ta- thứ mùi cô đã quen thuộc rất nhiều năm, nay trở thành mùi vị của cái chết.
Ánh mắt độc ác cùng nụ cười khắc nghiệt hiển hiện trên gương mặt anh- phảng phất một niềm vui bệnh hoạn. Anh chĩa khẩu súng vào cô.
- Chúng ta lại gặp nhau, Sherry?
Nhà hoá học bỏ cánh tay khỏi vai mình, và khoác vào chiếc áo của phòng thí nghiệm. Một nụ cười nhẹ kéo dài trên môi.
- Thật vậy.
- Cô đang rất tự tin_ Gin nhếch mép, khẩu súng kéo một vòng trước cô- Tự tin của một người sắp chết.
Đôi mắt cô thu hẹp lại, nụ cười trên môi vụt tắt. Nhưng cô ko sợ hãi.
- Bằng cách nào đó, tôi luôn biết người đến giết tôi sẽ là anh, Gin.
Bàn tay cầm súng của anh siết chặt lại. Nhưng anh ko bắn. Cánh tay hơi giần giật.
Tại sao? Anh ko có gì phải sợ.
- Cô sẽ chết, một cách đau đớn và chậm rãi.
Một biểu cảm lạnh lẽo thoáng qua gương mặt cô gái. Shiho đặt bàn tay mình lên tay anh- nơi những ngón tay siết chặt trên báng súng.
- Vậy nên...giết tôi đi.
Đôi mắt Gin mở to đến mức đáng kể.
Gì? Cô ta đang nghiêm túc đấy chứ?
Đôi mắt cô lồng vào mắt anh, một phần bị che khuất bởi chiếc mũ rộng vành và mái tóc loà xoà. Điếu thuốc lá đã rơi khỏi môi Gin.
Không. Cô ta không nên nhìn chằm chằm vào anh như thế. Không. Dừng lại-
Nhưng cô vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm.
Gin gầm gừ.
-Chết tiệt, Sherry. Tôi sẽ bắn cô. Chạy đi. Cố gắng mà trốn.
- Cảm ơn lời đề nghị của anh. Nhưng tôi thà chết như một kẻ ngốc cứng đầu còn hơn là bỏ trốn như một kẻ hèn nhát.
Chiếc mặt nạ sắt đá của Gin trượt dần. Từ từ nhưng chắc chắn, bộ mặt của kẻ giết người khác máu đang rơi xuống.
- Chạy.
Gin rít lên.
- Chạy đi khi em còn có thể.
- Tôi từ chối.
Hai tiếng súng khác vang lên. Shiho nhìn hai lỗ đạn trên tường, cảnh giác. Tiếng va đập của kim loại với bê-tông vang lên trong con hẻm vắng.
Gin nhìn vào bàn tay mình, với biểu hiện không thể giải thích nổi trên mặt.
- Về mà điều trị vết thương trên vai, Sherry.
Giọng Gin khàn khàn, nhưng tuyệt đối nhẹ nhàng và thoáng chút đau xót.
Khi cô ấy vẫn đứng bất động, thì Gin đã chạy nhanh về lối thoát hiểm cuối con hẻm.
Không được để cô ấy-không được để cô ấy nhìn thấy-
Anh liếc ngược lại, nhìn cô lần nữa, và cô gái vẫn đứng đó- nhìn trừng trừng về anh.
Những giọt máu rơi từ trên vai em, Gin nghĩ, giống như những bông hồng.
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (2 votes)
20/11/2010, 7:18 am
shira
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 364
» Xèng 0.0 : 3188
» Uy Danh : 10
» Ngày "Oa oa" : 1992-05-09
» Ngày gia nhập : 2010-09-28
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
tem! hay wa' mấy khúc gin-shi đọc thấy mê lun, tip chị ui!
20/11/2010, 7:35 am
Angel_of_Darkness
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 443
» Xèng 0.0 : 2659
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1999-02-22
» Ngày gia nhập : 2010-10-07
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
chậm chân rùi! Hix hix Chị wings vik hay wá, e đọc thấy phê lun!
20/11/2010, 9:55 am
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Hay wa' ss Wings ơi em thấy Shix Gin cũng được đó chứ .Thik cái kiểu...của Gin hehe
20/11/2010, 6:51 pm
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
[Sherry] Bài học về con chuột By: Gin The Great Trans: Wings89
***
Cậu là thành viên trẻ nhất Tổ chức- nghĩa là người nhỏ tuổi nhất được mang bí danh một loại rượu. cậu gia nhập Tổ chức lúc 9 tuổi, và leo đến cấp bậc cao trung ở tuổi 13. Bây giờ, cậu 16 tuổi- và là một trong bảy thành viên cao cấp nhất của Tổ chức. Cậu đã đi tối với ông trùm, đi chơi với Vermouth nhiều lần, tự tay xử lý nhiều kẻ phản bội, thậm chí còn có fan hâm mộ cực trung thành là Vodka.
Để sống vì danh tiếng của mình, cậu phải tìm kiếm, trừng trị nhiều kẻ thù, gián điệp, đặc vụ FBI- những kẻ luôn gây trở ngại cho Tổ chức, đồng thời cũng giành thời gian ra ngoài với Vermouth thường xuyên hơn ( đến khi cậu ko cần dựa vào cô ta để leo lên nấc thang trong Tổ chức nữa), và, quan trọng hơn bất cứ điều gì khác, là làm ông trùm được hài lòng.
Việc luôn giữ cho Ngài luôn trong tâm trạng tốt-là điều khó khăn nhất để làm, đặc biệt là khi Ngài muốn cậu sử dụng "tiếng tăm" của mình trong Tổ chức vào việc trông một đứa trẻ bốn tuổi.
Cái thứ chết dẫm nào đang diễn ra trong đầu Ngài ấy khi ra lệnh cho cậu phải giành nguyên một ngày với con bé để " dẫn nó tham quan xung quanh"?
Một đứa trẻ bốn tuổi thì có thể làm cái quái gì trong thư viện, phòng tra tấn và phòng thí nghiệm- ngoại trừ việc bới tung tất cả và làm nó lộn xộn lên?
Con bé chắc chắn là một đứa trẻ thông minh, cậu nhận ra sự khôn ngoan từ trong đôi mắt xanh sáng, cách con bé cư xử và những lời nói của nó từ nãy đến giờ. Có lẽ những người quản lý đã dạy nó một số lý thuyết cơ bản, để nó lập lại khi được hỏi.
Ít nhất thì con bé cũng dễ dàng điều khiển, và trông cũng xinh xắn dễ nhìn, Gin nghĩ.
Nếu như trái tim cậu không phải làm bằng đá, những gợn sóng thích thú của trong cậu sẽ đặt lên mái tóc nâu đỏ mềm mại, đôi mắt xanh nghiêm túc đang tỉ mẩn thăm dò xung quanh, và cả cái cách im lặng lạnh lùng của con bé. Sherry chắc chắn có tính cách trầm tĩnh và tất cả mọi thứ đều hơn người chị- một đứa bé khó chịu, luôn phiền nhiễu đòi ra ngoài ngắm hoa, lá, mặt trời, gào lên là " Wellllllllllll, đẹppppp wá á". Cậu đã từng phải trông chừng con bé ngốc nghếch đó vào lúc cậu 9 tuổi, mặc dù thực sự, cậu ghét nó từ cái nhìn đầu tiên!
Đứa trẻ tóc nâu đỏ, trái ngược với chị mình, thực sự đáng yêu. Nó đã ngồi lặng lẽ hai giờ trước máy tính, lướt web để tìm kiếm những khám phá khoa học mới. Tất nhiên nó ko hiểu tất cả những gì nó đọc. Nhưng thực tế, việc nó đọc được những thứ ấy cũng đủ ấn tượng lắm rồi.
Gin nhắm mắt lại và ngả người vào ghế- đó là một chiếc ghế sắt, nơi những tên phản bội trong tổ chức sẽ bị ấn ngồi vào và tra tấn đến chết. Thế nên, nó ko đặc biệt thoải mái. Nhưng cậu đã không hề được nghỉ ngơi vào đêm qua, và giờ là giây phút hiếm hoi để bắt đầu một giấc ngủ ngắn. Cô bé con tóc nâu đỏ kia nhìn rất vô hại, sẽ không thể gây ra bất cứ mối nguy hiểm nào....
Cảm thấy có cái gì đó đụng chạm vào ngực mình, Gin dần thức dậy và nhìn xuống cơ thể mình, cổ tay lẫn cổ chân đã được dán chặt vào ghế bằng những sợi dây da mà tổ chức vẫn thường sử dụng để trói kẻ phản bội. Cô bé tóc nâu đỏ đang đứng trước mặt cậu, đang nghiêng đầu qua một bên như thể cân nhắc xem có cần buộc thêm dây da ngang qua người hay không. Khi Gin vừa mở miệng định nguyền rủa, thì bàn tay nhỏ bé đã vung về phía trước với tốc độ nhanh đáng ngạc nhiên, và buộc Gin im lặng với một nùi vải trong miệng. Để Gin bị mất tinh thần hơn nữa, cô bé cầm khẩu súng lục của cậu trên trên và nheo mắt nhìn nó đầy hứng thú.
"Họ nói với em là anh bắn rất giỏi", cô bé nói, xoay khẩu súng một vòng đùa nghịch với nó. Nhưng có điều gì đó khó chịu trong biểu hiện của cô bé, cũng như cử động chính xác mà chậm rãi.
Hoặc là con bé đã được học cách bắn súng, hoặc con bé này có bản năng sát thủ bẩm sinh và hoàn toàn biết cách xử lý thế nào với một món vũ khí trên tay.
Cha mẹ con nhóc đều đã chết, họ tách rời nó khỏi cô chị- người duy nhất có mối quan hệ thân thiết với nó. Họ buộc nó phải học cả ngày và làm thí nghiệm thay vì chơi các trò chơi trẻ con vô hại như vẽ tranh, búp bê hay đồ hàng... Điều này làm Gin hiểu ra cậu đang nằm trong tay một kẻ tâm thần, không, còn tệ hơn thế, là một đứa trẻ chưa bao giờ được dạy cách phân biệt phải trái, và là người không bao giờ được dạy cách không làm tổn thương đến người khác.
"Em thích học cái này", cô bé nói khẽ với chính mình.
Phải, có lẽ cô nhóc chỉ là một đứa trẻ nhỏ thích chơi đùa xung quanh. Cậu chỉ cần chờ đợi nó chơi chán sẽ thả cậu ra.
Nhưng cô bé đi lững thững đến bàn làm việc, nhẹ nhàng đặt khẩu súng xuống và ngáp. Có lẽ nó đã chơi mệt rồi, Gin nghĩ. Có lẽ những đứa trẻ- giống như nó, sẽ nằm xuống ngủ một chút vào lúc này.
"Em đọc được rằng những nhà khoa học thường thực hiện những thí nghiệm rất thú vị trên mấy con chuột", cô bé thay đổi chủ đề.
Chân mày Gin cong lớn trên trán mình. Nó đã có thể trở nên thú vị, Gin nghĩ. Con bé chỉ là một đứa trẻ với đầu óc chưa ổn định. Con bé nguy hiểm. Nhưng cô bé không nhìn như thể xem việc bắn Gin chỉ để thấy vui. Hơn nữa, cô bé không nhìn ngu ngốc đủ để làm bất cứ việc gì đại loại như thế.
Con bé là một đứa trẻ thông minh với một tâm trí không ổn định.
Nhưng sau đó, con bé đã nói vài điều- đáng lo ngại hơn bất cứ thứ gì mà Gin đã mong đợi được nghe.
"Em đọc thêm rằng, một con chuột có thể học được mọi thứ của một con chuột khác- bằng cách ăn thịt con chuột đó...", con bé ngẩng mặt lên nhìn Gin, đôi mắt xanh lấp lánh những ý muốn tham lam, " Họ đã cho mấy con chuột ăn thịt chính đồng loại của mình. Và mấy con chuột sau đó đã có thể làm được điều mà lũ chuột thức ăn kia từng làm trước đây."
Đôi mắt cô bé đi lang thang quanh căn phòng, và dừng lại trên chiếc hộp tra tấn, trong đó có tất cả các hình cụ khủng khiếp mà tổ chức dùng để "kiểm tra" con mồi. Nhưng cái hộp được để trên kệ cao, quá tầm của con bé.
Nhưng, như Gin đã lo sợ, con bé thậm chí chả thèm chớp mắt lấy một cái, đã kéo lê cái ghế của mình đến bên cạnh chiếc kệ, một cách rất khoa học- đứng lên và lấy cái hộp xuống.
Nó có thể té, Gin nghĩ, có thể sẽ đập đầu xuống đất và bất tỉnh. Ông Trùm sẽ cử ai đó đi kiếm họ nếu không thấy họ trở về từ chuyến tham quan.
Đó là một nỗi nhục nhã. Việc này sẽ huỷ hoại mọi danh tiếng của mình.
Nhưng điều đó vẫn tốt hơn là bị ăn sống bởi con chuột tâm thần này.
Tuy nhiên đó là lỗi của mình.
Cậu đã ném tất cả sự thận trọng xuống ống cống, chỉ vì trông con bé này có vẻ hiền lành vô hại. Nếu sau ngày hôm nay mà Gin còn sống, thì đây chính là bài học đắt giá của cậu, và cậu chắc chắn không bao giờ quên được cô bé này đã gây ấn tượng như thế nào bằng những việc làm đối với cậu ta.
Gin phải sớm biết rằng, con nhóc là một phù thuỷ nhỏ.
Dĩ nhiên là con bé sẽ không té. Nó leo xuống chiếc ghế bằng phong cách duyên dáng y hệt như lúc leo lên, và tiến hành việc bày biện các dụng cụ tra tấn kinh dị lên bàn.
"Em thực sự không muốn làm điều này", cô bé nói, " Nhưng anh cũng thấy đó, em thực sự muốn được bắn súng giỏi như anh. Em ko muốn có bất cứ ai đó bắn em, hoặc nee-chan. Em muốn bảo vệ chị ấy, và bảo vệ chính mình khi em lớn lên"
Gin cố gắng thể hiện sự nhẹ nhàng và hiểu biết, nhưng quá khó khăn với đống nùi giẻ trong miệng.
"Em phải làm như vậy", cô bé nói dứt khoát, và bê hộp dụng cụ tra tấn đến bên cạnh Gin, " Em hi vọng anh sẽ không để tâm"
Cơ thể Gin được bao phủ bằng lớp mồ hôi lạnh toát, khi con bé khom xuống, ngón tay lướt trên những món trong hộp, rồi dừng lại ở một con dao nhỏ, sáng loáng và bén ngót.
Nhưng Gin cảm thấy nhẹ nhõm hơn, khi con bé ngừng lại, do dự, nhìn như chết cứng vào cậu. Sau đó, nó đặt con dao lại trong hộp.
"Em chỉ đùa thôi", con bé cười toe toét.
Và Gin có cảm giác rằng, cậu chưa bao giờ nhìn thấy được một nụ cười- tươi sáng và đáng yêu như thế này trên bất cứ gương mặt nào trước đây. Con bé sẽ ko làm tổn thương cậu.
"Anh biết đấy, em ko bao giờ thích đụng vào dao nĩa", con bé giải thích, cắn lên cánh tay cậu.
Con bé không thích cách "nếm thử" cậu như thế này, nó đã nói ngay sau đó, khi con bé lấy mớ nùi giẻ trong miệng cậu ra, giành cho " một cuộc đàm phán".
"Cánh tay của anh đầy mồ hôi, và không có mùi vị ngon như em tưởng tượng", nó nói bình thản.
Bằng cách này, Gin lập tức gào lên nguyền rủa rằng sao nó không thể đối xử với cậu tốt đẹp hơn.
Tất nhiên, con bé biết rõ đây là phòng cách âm. Nhưng cô bé đã phải nhét lại mớ giẻ vào miệng cậu vì không muốn nghe cậu ấy mắng chửi thêm nữa. Gin nên dừng lại và lắng nghe cô bé, nếu cậu còn đủ khôn ngoan.
Cô bé muốn Gin hứa là sẽ thực hiện ba yêu cầu của nó sau khi nó thả cậu ra. Và sau đó, họ sẽ không bao giờ nhắc lại việc này lần nữa.
Sau tất cả mọi việc, Gin không còn sự lựa chọn.
Thứ nhất, cậu ta đã học được bài học rằng, cậu có thể không bao giờ biết chuyện gì sẽ đến trong cái đầu ma quỷ của con bé ( và điều đặc biệt đáng lo ngại bây giờ là, Gin biết con bé đó hiểu rõ không có bất cứ ai có thể nghe thấy họ trong căn phòng tra tấn này).
Thứ hai, Gin biết mình sẽ mất trắng hoàn toàn danh tiếng trong Tổ chức, nếu các thành viên khác phát hiện ra việc cậu đã bị trói chặt trên ghế cùng với nỗi sợ hãi đổ mồ hôi, và lời đe doạ về cái chết- đến từ một con bé bốn tuổi ( Gin ko thể giết nó dù cậu có muốn làm điều này đến bao nhiêu đi nữa, bởi con bé là một thần đồng mà Ông Trùm đặc biệt yêu thích)
Và thứ ba, Phải...Là vì những yêu cầu của con bé không quá khó để đáp ứng.
Mong muốn đầu tiên là con bé muốn Gin thuyết phục Boss cho phép nó đi thăm chị vào ngày sinh nhật sắp tới của chị nó. Gin biết rằng cậu ta sẽ phải làm nhiệm vụ trông trẻ một lần nữa nếu con bé được phép đến thăm con chuột ồn ào kia. Nhưng điều đó vẫn tốt chán so với sự lựa chọn khác có thể thay thế vào ( Sự nhạo báng và chế giễu của Vermouth, những câu hỏi ngớ ngẩn của Vodka,..v..v)
Thứ hai, Gin phải dạy nó cách bắn súng. Tốt thôi, cậu ta rất sẵn sàng, vì nó là một đứa trẻ thông minh tuyệt vời, nên sẽ ko tốn quá nhiều thời gian cho khoá học này.
Tuy nhiên, khi con bé nói với Gin yêu cầu thứ ba, cậu nhận ra rằng nó hầu như không thể thực hiện được.
Và Gin chỉ cần hoàn thành nó, bởi vì con bé nói với cậu rằng, nó đã muốn làm điều đó kể từ khi con bé nhìn thấy cậu lần đầu tiên...và bởi vì cậu đã có một khoảnh khắc yếu đuối trong lúc bị trói chặt vào ghế, kèm lời hứa làm bất cứ việc gì đổi lấy sự tự do...và bởi vì con bé đã thề là sẽ không nói với bất cứ ai việc xảy ra trong căn phòng này. Cô bé sẽ không bao giờ nói với bất cứ ai về việc Gin đã để cho nó làm điều đó với cậu ta. Không bao giờ!
Và Gin không thể tin rằng, cậu thực sự ngồi yên để con bé thắt bím tóc cho mình.
***
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
20/11/2010, 7:01 pm
archimonde
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 494
» Xèng 0.0 : 3091
» Uy Danh : 22
» Ngày "Oa oa" : 1994-10-30
» Ngày gia nhập : 2010-09-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
tem hahahahah Gin thê thảm thật
20/11/2010, 7:06 pm
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
gặm phong bì chị wing nè hay quá
20/11/2010, 10:09 pm
tho_xinh_93
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 345
» Xèng 0.0 : 1547
» Uy Danh : 14
» Ngày "Oa oa" : 1993-06-21
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
hay ghê lâu không ghé qua fic này giờ ngồi đọc một mẻ.. phê thiệt đó nhưng chỉ có 1 điều sao cặp đôi lại hướng về gin x shi huhuhu fic 17+ (dù đủ tuổi đọc nhưng e ko thích cái đoạn đó cho lắm dù chỉ là kiss
mà chị ơi cho thêm hình ồng vào đầu truyện đi chị.. (heheh lần trước góp ý thành công)
cố lên nhá chị viết thật nhiều fic cho ai chan vào
20/11/2010, 10:57 pm
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
[Sherry] Thay đổi by: inexperiencedwriter trans: Wings89
***
Shiho Miyano- 7 tuổi, đang thơ thẩn đi bộ bên ngoài toà nhà. Đây là những bông tuyết đầu tiên của mùa đông, và cô bé yêu tuyết. Lang thang ngẫu nhiên ra khuôn viên trường học, Shiho nắm bàn tay lại, cảm nhận hơi lạnh những bông tuyết trên da. Đột nhiên, ai đó huýt mạnh, và cô bé té nhào xuống đất.
"Ô hô hô"
Cô bé chống tay lên, ngẩng dậy, nhìn thấy khuôn mặt lũ trẻ trong trường. Chúng đang cười rần rật và chỉ trỏ vào cô bé. Khi Shiho đã đứng dậy trên đôi chân của mình, chúng tiếp tục ném những quả bóng tuyết vào cô. Một quả bóng tuyết nặng đập vào ngực Shiho, cô bé loạng choạng lùi lại, và vấp phải tảng đá. Cơ thể bé nhỏ đổ về phía sau.
Lũ trẻ cười rộ hơn nữa. Tuy nhiên, Shiho đã không té. Cô rơi vòng một vòng tay chắc chắn- cánh tay của Gin.
Shiho nhìn lên anh, nhưng đôi mắt anh không hướng về cô. Ánh mắt xanh sáng quắc, lạnh lẽo trừng trừng nhìn về lũ trẻ. Chúng đã im bặt ngay sau khi anh đỡ lấy Shiho, và giờ chúng đã quay lưng bỏ chạy.
Gin nhẹ nhàng nhấc cô bé lên, ẵm trên tay mình. Dường như anh đang kiểm tra xem cô bé có bị thương hay không.
"Em ổn", Shiho nói.
"Em nên đánh lại chúng", Gin cau mày.
"Không. Chuyện đó ko thể giải quyết được gì. Huống chi, mười chọi một, tỷ lệ thắng cược là ko cao", Shiho trả lời.
"Nếu em ko đánh lại, em sẽ trở thảnh mục tiêu dễ dàng để ức hiếp", Gin tiếp tục.
"Nhưng, anh sẽ bảo vệ em, phải ko?", Shiho mỉm cười, vuốt mấy sợi tóc dài thượt ngang mặt anh.
Gin không thể không cười lại, "Ừ"
***
Đã nhiều năm trôi qua kể từ ngày đó. Bây giờ, SHiho đã trở thành Sherry- và là kẻ phản bội của Tổ chức Áo đen. Kẻ phản bội luôn luôn bị giết, và nhiệm vụ của Gin là giết cô.
Thật mỉa mai làm sao khi chàng trai ngày xưa, người luôn bảo vệ cô, lại trở thành người đàn ông sẽ giết cô.
Sheery bây giờ đã chạy trốn và Gin thì đang truy tìm.
Sherry vẫn yêu tuyết, và Gin thì muốn máu của cô nhuộm đỏ tuyết.
Một số người đã nghĩ rằng, Gin và Sherry là cặp đôi đẹp nhất trong Tổ Chức, nhưng bây giờ, Sherry trở thành kẻ phản bội, còn Gin là sát thủ truy giết cô. Điều này chắc chắn không nằm trong dự kiến của bất cứ ai. Gin đã bị ám ảnh trong việc săn lùng cô. Còn Sherry thì sợ hãi từ trong tâm trí, mỗi khi cảm nhận hoặc nghe phong phanh tin tức về Gin.
Ai Haibara ngồi trên ghế, nhìn ra ngoài khung cảnh trắng xoá bên dưới. Bây giờ đang là mùa đông, và tuyết đã bắt đầu rơi. Cô nhớ về những ngày trong quá khứ, khi cô chỉ là một đứa trẻ và không biết gì về Tổ chức, khoảng thời gian khi cô và Gin không phải là thợ săn và con mồi.
Cô đã yêu Gin. Phải, nhưng bây giờ, cô không chắc chắn. Có phải cô vẫn còn yêu anh ấy?
Anh ấy là tử thần báo tử của cô, và giờ cô sợ hãi khi nghĩ về anh. Người đàn ông đã bắn cô ấy vào thời gian gần đây. Người đàn ông đã giết chết chị gái cô.
Haibara nghĩ về Gin như một sát thủ xếp hạng cao và làm thế nào về vài phần hạnh phúc mà cô từng có, khi ở trong Tổ chức như anh ấy.
Bây giờ, tất cả những gì cô muốn làm là quay trở lại quá khứ, khi cô và Gin vẫn còn là những người bạn tốt nhất. Khi không có sự tồn tại của Tổ Chức đối với họ. Khi anh là vị cứu tinh của cô và anh không làm hại cô...nhưng thời gian trôi qua và những thay đổi xảy ra. Cô chỉ cần chấp nhận sự thật. Cô yêu Gin và cô sẽ phải chết trong aty anh, hoặc anh ấy sẽ chết.
***
Gin nhìn chằm chằm vào tuyết dưới chân mình. Nó nhắc nhở anh về Sherry.
Cô gái luôn rất yêu tuyết. Cô gái ấy là người anh từng yêu, và cũng là người anh vẫn yêu.
Đối với người khác, thật đơn giản để giết chết một kẻ phản bội Tổ chức, và một số cũng nghĩ anh cũng như thế.
Họ đã lầm.
Ngay trong lần trốn thoát đầu tiên, cô ấy đã không thể tự do.
Sherry sẽ phải giành cả đời của mình để trốn khỏi các thành viên của Tổ chức. Nếu anh giết cô ấy, Sherry sẽ cùng chị gái mình mãi mãi được giải phóng khỏi những cơn ác mộng bủa vây hằng đêm.
Khi Shiho gia nhập Tổ chức lần đầu tiên, anh đã rất vui mừng vì họ cùng một nhóm. Tuy nhiên, thời gian trôi qua và Gin đã nhận ra rằng đây không phải là những gì Sherry muốn, không phải những gì chị gái của cô, Akemi muốn. Anh đã giết chết Akemi để giải thoát cô ta, nhưng anh đã không trả tự do Sherry.
Gin muốn Sherry chết trong tuyết, vì đó là một trong những điều cô ấy yêu thích, và Gin nghĩ rằng, cô ấy xứng đáng nằm xuống ở một nơi xinh đẹp và tinh khiết như thế.
Gin rất ghét cái thực tế là, anh từ một người bảo vệ cô, lại trở thành người tước đoạt cuộc sống của cô. Anh muốn bảo vệ cô ấy, nhưng thời gian này, và trong tình huống này, Gin buộc phải giết cô để bảo vệ cô.
Những điều trong cuộc sống không phải luôn luôn công bằng, và những người luôn luôn bên nhau không có nghĩa là sẽ có kết thúc hạnh phúc với nhau.
Cuộc sống sẽ thay đổi và dự định cũng thay đổi.
Không có gì là chắc chắn, chỉ cần giống như Gin và "hạnh phúc mãi mãi" của Shiho.
Có lẽ, họ sẽ gặp nhau trong một cuộc sống khác.
***
20/11/2010, 11:07 pm
shiro96
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 86
» Xèng 0.0 : 363
» Uy Danh : 6
» Ngày "Oa oa" : 1996-09-10
» Ngày gia nhập : 2010-11-08
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
tem, hay lắm cảm ơn ss. nhưng gin nghĩ đc nhiều như thế sao mà dạo này, fic của ss toàn về ginxsherry nhỉ
21/11/2010, 2:19 am
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
[Shiho Miyano] Cuộc sống mới (F1)
Shiho sang Mỹ đã hai năm, sau khi Tổ chức sụp đổ. Dưới sự bảo lãnh và giới thiệu của Shuiichi, cô tham gia vào tổ công tác khoa học FBI, trong vòng hai năm đã nhanh chóng đưa nền công nghệ hoá dược Mỹ lên đỉnh cao vinh quang nhất. Nhà khoa học thiên tài của thế kỷ_ nickname mới của tạp chí Times! đặt cho Shiho, và dù không thích lắm, nhưng cô cũng tự an ủi rằng nó đẹp hơn nhiều so với biệt danh Nữ hoàng độc dược mà ngày xưa có người từng gọi cô.
Công việc bận rộn cuốn trôi Shiho vòng vòng xoáy thời gian bất tận, và những kỷ niệm buồn ngày xưa cũng dần trôi vào quên lãng. Thậm chí, cả cảm giác "yêu" mà cô từng có với người ấy.
Cô nhận được điện thoại của người bố nuôi- tiến sỹ Agasa Hiroshi, khoảng nửa năm sau khi cô đi, thông báo rằng Shinichi và Ran chuẩn bị kết hôn, họ muốn cô về dự lễ cưới. Shiho chỉ để lại duy nhất số điện thoại cho bố nuôi mình, sau khi bắt ông thề thốt hứa hẹn rằng ko nói cho bất cứ ai biết, phòng trường hợp tàn dư của Tổ Chức vẫn muốn truy tìm cô. Nhưng thực tế, cô chỉ không muốn cậu ta biết.
Cô mỉm cười sau cuộc điện thoại đó. Họ đã trở về bên nhau, sau những tháng ngày chia cách. Cô cảm thấy mừng cho họ, dù rằng một vết thương nhỏ trong tim đang đau nhức trở lại. Nỗi đau mà từ lâu rồi cô ko hề cảm thấy.
Shiho đã chọn cho họ một món quà, là hai mặt dây chuyền, ghép lại thành hình trái tim, bên trong có thể để một bức ảnh vào. Rất hợp với họ, Shiho nghĩ như thế. Cô gói lại bằng một mảnh lụa màu đỏ, cột sợi nơ có dòng chữ " Happy Wedding" và gửi về Nhật. Kèm theo lời xin lỗi vì đã không thể đến dự, và chúc họ hạnh phúc.
Đó là chuyện cách đây một năm rưỡi, không lâu sau bố nuôi của cô chuyển sang Anh cùng vợ là Fusae. Thế là không bao giờ, Shiho nghe gì về cuộc sống của Shinichi nữa. Cô nghĩ, không chừng họ đã có một đứa trẻ xinh xắn rồi chăng.
Shuiichi vẫn cô độc đi lại một mình, và bằng tất cả tình yêu đối với Akemi, anh giành sự chăm sóc đặc biệt cho Shiho- như một đứa em gái yêu thương nhất. Anh muốn bù đắp cho Shiho về cái chết của chị cô. Shiho vẫn thường cười rằng, cô không phải trẻ con, và ko cần sự quan tâm quá mức như thế. Đặc biệt, Shiho nhận ra mối quan hệ giữa Shuiichi và Jodie- họ đã từng có quá khứ trước khi anh đến với chị Akemi. Cô thúc giục anh phát triển tình cảm đó. Mất mát, đau đớn đã từng nếm qua, Shiho biết rằng nên trân trọng những người yêu thương khi mình còn có thể.
Nhưng Shuiichi chỉ nhếch mép đáp lại, " Khi nào gả được em đi rồi anh mới dám cưới vợ."
"Thế thì em sợ anh sẽ ở giá suốt đời luôn", Shiho nheo mắt giễu cợt.
" Vậy nên, nếu em thương xót cho anh, thì mau kiếm bạn trai đi. Anh ko muốn ở giá"
"Anh cứ việc kết hôn, có thêm bà chị dâu cũng chẳng tệ lắm. Em ko care đâu"
" Không được, phải kiếm cho em một người đàn ông tốt, giao em lại cho hắn, xong xuôi hết anh mới yên tâm. Anh phải hoàn thành những gì Akemi chưa kịp làm"
Shuiichi thường cười buồn mỗi khi nói đến câu này. Shiho chỉ còn cách thở dài, ko nói thêm nữa, bởi lẽ vô tình họ sẽ chạm đến vết thương lòng về một người đã mất.
Cuộc sống của hai anh em cứ lặng lẽ trôi qua, một người thì quanh năm suốt tháng bay đi đây đó làm nhiệm vụ, một người thì miệt mài trong những gian phòng thí nghiệm hoành tráng nhất thế giới.
Và rồi, sự yên bình đó cũng nhanh chóng bị phá vỡ.
***
Shiho ngáp dài, hững hờ lật từng trang tạp chí thời trang bản mới nhất. Hôm nay là ngày nghỉ hiếm hoi của cô trong hai tuần qua. Ông anh Shuiichi vừa ra ngoài sau một cú điện thoại, và thật là hạnh phúc khi được nằm thư giãn trong ngôi nhà không có tiếng bầm bầm thúc giục cô đi kiếm chồng, và không khí trong lành ko có mùi khói thuốc. Thiên đường thật đơn giản làm sao!
Shiho cầm ly nước cam lên, nghiên cứu xem mình sẽ chi tiêu bao nhiêu tiền vào vài bộ váy mà cô thích trong này. Tiền, thực sự ko là vấn đề đối với cô, chí ít là vào thời điểm này. Cô kiếm được nhiều tiền đến nỗi ko biết tiêu vào đâu, nhưng luôn luôn cẩn trọng và tính toán chi li cho từng dollar mà mình xài. Shuiichi từng phát khùng lên khi đưa 5 đô cho Shiho mua giùm hộp thuốc lá xịn nhất, nhưng cô lại mua về loại thuốc lá rẻ nhất. Từ 5 đô một hộp biến thành 5 hộp 1 đô. Và sau vụ đó, anh chàng đã thề không bao giờ nhờ cô mua bất cứ món nào nữa, nếu ko chắc có ngày tức chết.
Dù sao, tiết kiệm cũng là một điều tốt, phải ko?
Kingg Koong. Kiing Koong.
Shiho nhìn đồng hồ, 1:20 PM.
Anh Shuiichi chắc chắn không về trước 5:00 PM, và cũng không nghe nói là có giao nhận hàng gì hôm nay.
Kiingg Koong. Kiingg Koong.
Tiếng chuông cửa thúc giục lại vang lên, như thể sợ người trong nhà nghễnh nghãng ko nghe thấy.
Shiho lười nhác đứng dậy, lầm bầm vài câu ngớ ngẩn về kẻ quấy rối giữa ban ngày.
King..kong.King..
-Yesss!!!! Tôi ko có bị điếc đâu-
Cánh cửa bật mở, và những điều định nói của Shiho bị nuốt ngược vào trong. Đôi mắt cô mở to, hai con ngươi màu xanh lục tuyệt đẹp sẫm lại- biểu hiện của sự ngạc nhiên xen tột độ lẫn nghi ngờ.
Cô chớp mắt. Một lần. Hai lần. Ba lần. Quaí, sao ảo ảnh vẫn chưa biến mất?
- Shiho, đã lâu không gặp.
Mãi đến khi giọng nói dịu dàng của vị khách không mời này vang lên, cô mới biết mình không phải nằm mơ.
Mà nó là sự thực- tệ hơn rất nhiều lần so với một giấc mơ.
-Kudou..Kudou-kun?
Cô nghi hoặc hỏi lại. Người đàn ông trẻ mỉm cười, đôi mắt hấp háy những tia sáng linh động.
- Gì? Chỉ mới hai năm mà quên anh rồi sao?
- Chúa ơi, Kudou-kun. Anh làm gì ở đây?_ Shiho lùi lại một chút, tay vẫn vịn trên nắm cửa, giọng nói đã chuyển sang sự bất ngờ.
- Em luôn tiếp khách ở ngoài cửa như thế này à?_ Shinichi phủi phủi những hạt tuyết trên áo_ Năm phút nữa anh sẽ biến thành người tuyết đấy, nếu em muốn.
Shiho nhún vai, bước sang một bên mà mở rộng cánh cửa. Bỏ mặc Shinichi ở cửa tự mình cởi giày và giũ sạch áo khoác, Shiho lững thững đi vào bếp.
Khi cô trở lại với cốc nước cam trên tay, thì người bạn cũ của cô đang đứng tò mò trước mấy khung ảnh và giải thưởng trên kệ sách. Shiho đặt cốc nước xuống bàn.
- Định trổ tài dòm ngó gì trong nhà tôi đấy, ngài thám tử?
Anh quay lại, mỉm cười, chỉ tay lên những bức ảnh.
- Em cũng đi nhiều nơi quá nhỉ? Canada, Pháp, Anh, thậm chí cả Thuỵ Sỹ, Hi Lạp và Tây Ban Nha.
Cô nhún vai.
- Vì công việc cả thôi.
- Anh cũng đoán được.
Shinichi bước về chiếc bàn, ngồi xuống ghế sofa. Đối diện anh, Shiho đang bắt chéo tay trước ngực. Trên mặt vẫn là vẻ lạnh lùng trầm tĩnh như ngày nào.
- Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em. Tại sao anh ở đây? Và làm gì?
- Anh nhớ em làm việc ở phòng khoa học, đâu phải phòng điều tra?
Shinichi cầm ly nước lên, cười nhẹ trước cái nhăn mày của cô gái.
- Anh đùa thôi. Anh đến gặp anh Akai để giao hồ sơ cá nhân.
- Huhm?
Cô liếc xuống một phong bì dày cộm đặt bên cạnh anh. Và đôi mày Shiho được dịp cong cao hết cỡ khi Shinichi tiếp tục:
- Anh đã chuyển quốc tịch, đồng thời cũng di cư sang Mỹ. Anh đã sang đây vào tuần trước, nhưng bận rộn hoàn tất vài phần giấy tờ nên giờ mới đến được. Và...
Anh ngừng lại, nhìn biểu cảm sửng sốt của cô gái trẻ, mỉm cười.
- Từ ngày mai, anh sẽ làm việc ở phòng điều tra FBI, cùng với anh Akai. Mong em giúp đỡ nhiều.
Gương mặt Shiho chuyển từ sửng sốt thành cứng đờ, nhưng chỉ mấy giây sau, cô đã nhanh chóng thu lại cảm xúc của mình. Một tia chế giễu lấp lánh trong đôi mắt xanh biếc.
- Chẳng lẽ lời nguyền " Tôi đi đến đâu là có người chết đến đó" hết tác dụng ở Nhật rồi hả, nên ngài thám tử mới dọn qua Mỹ kiếm sống?
Ngừng một chút, cô mỉm cười.
- Nếu thế thì làm ơn tránh xa tôi trong vòng 100 mét nha, tôi ko muốn thành nạn nhân của lời nguyền đó đâu đấy!
Hưởng ứng lời mỉa mai quen thuộc, Shinichi đáp lại bằng giọng thích thú.
- Cứ yên tâm, khoa học đã chứng minh rằng không có lời nguyền nào có tác dụng với phù thuỷ.
- Cái gì????_ Shiho vơ ngay quyển tạp chí trên bàn, tiện tay phang thẳng vào mặt Shinichi.
- Oái, Á.
Shinichi rên rỉ với cái mũi đỏ au và vầng tráng đỏ lựng. Trong phút bất cẩn, anh quên mất "phù thuỷ" này khoái nhất là lấy tập sách ném hoặc đập hoặc táng vào mặt người khác. Từ ngày còn là Conan, anh đã thường xuyên "ăn" món này trong lớp.
Shiho, sau khi "ám sát" thành công, mỉm cười tự mãn, dựa lưng vào chiếc ghế sofa êm ái.
- Đáng tiếc thật. Nhưng anh Shuiichi ra ngoài rồi, có lẽ 5 giờ mới về.
Shinichi xoa xoa tay vào trán, gật gật đầu. Đôi mắt Shiho chợt sững lại trên bàn tay trái của anh.
Sau một phút suy nghĩ, Shiho ho khẽ, khiến Shinichi ngẩng lên nhìn cô.
- Uhm...Ran chắc cũng cùng anh qua đây?
Hình như Shinichi đã chuẩn bị tinh thần trước những câu hỏi như thế này. Anh im lặng một chút, trước khi lắc đầu.
Shiho cau mày.
- Sao thế? Hai người chẳng phải kết hôn một năm rưỡi trước rồi ư? Và em cũng có gửi...
- Anh có nhận được quà mừng của em_ Shinichi nhẹ nhàng ngắt lời_ Vẫn chưa kịp nói cảm ơn em. Món quà rất đẹp.
Shiho đặt ánh mắt trên bàn tay trái anh một lần nữa. Sau đó ánh mắt di chuyển lên trên, chạm vào đôi mắt nâu sáng đĩnh đạc của chàng thám tử.
Ánh mắt họ chạm nhau. Một là dò hỏi. Một là tiếc nuối.
Bằng một giọng bình thản nhất có thể, Shinichi đưa ly nước cam lên miệng, sau khi buông một câu khiến Shiho tiếp tục rơi vào trạng thái sửng sốt lần thứ ba trong vòng một buổi.
- Bọn anh đã li hôn cách đây nửa năm.
Phải mất hơn năm phút, não Shiho mới từ từ thẩm thấu nổi thông tin động trời này.
Chờ chút, từ từ đã.
Làm sao họ có thể li hôn chứ?
Chẳng phải họ là thanh mai trúc mã, yêu nhau thắm thiết sao?
Chẳng phải lúc nào họ cũng nghĩ về nhau, dù rằng phải xa nhau thời gian dài hay sao?
Chẳng phải vì cô ấy mà anh suốt ngày lẽo đẽo bám theo cô đòi thuốc giải sao?
Chẳng phải...
Chẳng phải...
Ôi trời ơi, tóm lại chẳng phải nhìn cái cách họ "tỉnh tò yêu đương", ai ai cũng đều nghĩ họ là đôi uyên ương biển cạn đá mòn cũng không bao giờ thay đổi hay sao?
Thế cô vừa nghe điều gì vậy?
Li hôn? Nửa năm trước? Nghĩa là một năm sau khi kết hôn?
Đôi mắt Shiho nhìn trừng trừng vào chàng thám tử, như thể điều cô vừa nghe là việc các nước liên minh Châu Âu sắp phát động chiến tranh thế giới lần 3 vậy. Mà dù có chiến tranh thật, cũng không khó tin bằng việc này!
- Li hôn?_ Shiho lập lại với đôi mắt bàng hoàng.
Và nhận được cái gật đầu xác nhận của Shinichi.
- Tại sao?_ Shiho hỏi tiếp, ko phải vì tò mò, mà do thực-sự-vẫn-chưa-tin-nổi.
- Vì rất nhiều chuyện đã xảy ra_ Shinichi đưa ánh mắt xuống hai bàn tay đang đan vào nhau , thấp giọng_ Và cũng vì nhiều lý do.
- Đó ko được tính là câu trả lời đâu, Kudou-kun.
Anh ngẩng lên, một nụ cười mờ nhạt xuất hiện trên môi.
- Em vẫn không thay đổi. Vẫn là Shiho như ngày nào.
-Kudou-kun!_ Shiho gắt nhẹ, như đã mất kiên nhẫn.
- Uhm...Vì...
Tiếng động lách cách đã cắt ngang câu nói của Shinichi. Cả hai không hẹn mà cùng nhìn ra cửa.
- Anh về rồi, Shiho.
Shuiichi Akai bước vào, áo khoác màu xanh sẫm phủ đầy những hạt tuyết. Chưa kịp cởi giày, gương mặt Shuiichi đã cau lại khi nhìn thấy hai ánh mắt hướng về phía mình chằm chặp.
Một ánh mắt vừa lạnh buốt, vừa nguy hiểm, vừa trách móc và bực bội.
Một ánh mắt nhẹ nhõm, long lanh chất chứa sự hàm ơn sâu sắc.
Shuiichi ngẩn tò te trước hai gương mặt đang có hai sắc thái biểu cảm khác nhau hoàn toàn.
Liếc qua tay trái, cô em gái đang mím môi nhìn anh như thể muốn đạp anh một cú bay khỏi cửa.
Liếc sang phải, cậu thám tử trẻ- người bạn cũ đến từ Nhật Bản, đang mỉm cười chào anh đầy thân thiện.
Cân nhắc một chút, Shuiichi gật đầu chào cậu, trước khi nhếch mày lên ở Shiho.
- Hình như anh đã làm gián đoạn-việc-gì-đó của em hả, Shiho?
***
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
21/11/2010, 8:00 am
shira
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 364
» Xèng 0.0 : 3188
» Uy Danh : 10
» Ngày "Oa oa" : 1992-05-09
» Ngày gia nhập : 2010-09-28
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
ơ ...TEM! hay lém chị mặc dù hơi đau tim khi đọc đến đoạn li hôn chờ F2!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
21/11/2010, 8:35 am
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
gặm phong bì không ngờ shinichi dám ly hôn cơ đấy
21/11/2010, 9:01 am
archimonde
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 494
» Xèng 0.0 : 3091
» Uy Danh : 22
» Ngày "Oa oa" : 1994-10-30
» Ngày gia nhập : 2010-09-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
hay wa' ss k ngờ ss vừa nói thì vài tiếng sau đã có r` tận 2h sáng cơ đéy thỏa mãn wa'
Sponsored content
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện