Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Chờ đợi...đợi chờ... Chap mới nào au iu quý ơi!
14/10/2012, 6:01 pm
ShinxRan_couple
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 584
» Xèng 0.0 : 6539
» Uy Danh : 231
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-03
» Ngày gia nhập : 2011-08-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
ss ơi, mau post chap mới đi ạ, lâu quá rồi mà!!*rưng rưng* ss đừng ém hàng nữa mà, em thjk fic này lắm á, đọc cả năm rồi mà vẫn còn mê ý!! ss mau trở lại đi mà!!
14/10/2012, 6:27 pm
shin_ran_726
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 421
» Xèng 0.0 : 742
» Uy Danh : 66
» Ngày "Oa oa" : 2000-07-10
» Ngày gia nhập : 2012-07-27
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
ss ơi , Ran thì chờ Shinichi Còn bọn em thì ... ngồi chờ chap mới của ss đây hic hic hic!!!!!!!! Ra chap mới nhanh nhanh nha ss !!!!! Đừng biến bọn em thành Ran hết chớ hic
17/10/2012, 4:18 pm
SHINICHI LOVE RAN
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 8
» Xèng 0.0 : 71
» Uy Danh : 0
» Ngày "Oa oa" : 1998-11-03
» Ngày gia nhập : 2012-08-18
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
trời ơi fic này sao buồn giữ vậy trời nhưng mà cũng hay quá trời luôn ss mau ra chap mới nhanh đi ạ chứ suốt ngày chờ đợi, chờ đợi và chờ đợi
21/10/2012, 10:50 am
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
T đã quay lại đây. Mọi người có biết chờ đợi là 1 việc rất thú vị ko? nó có thể rèn luyện cho chúng ta tính nhẫn nại đấy=> mình bắt mọi người chờ là tôi có thể thông cảm và thứ đc ^^. À, những ai là fan của Gin thì hãy vỗ tay thật nồng nhiệt cho sự trở lại 1 cách đầy phong cách của Gin nào \ >.< /. Third part, Vol 6 - Ran, không ngờ là em cũng biết nấu ăn. - Vâng, lúc còn ở với ba và thằng nhóc Conan, ý em là Kudou Shinichi… … - tôi nở nụ cười miễn cưỡng. - Sinh hoạt hằng ngày của mọi người đều do em chăm sóc… … Cognac không nói thêm lời nào nữa. Thời gian cứ trôi, chưa gì tôi và Cognac sống cuộc sống lẩn trốn tại Nagoya cũng đã gần nửa tháng. Cuộc sống mai danh ẩn tính như đã biến mất trên đời này giản dị đến phần có chút nhạt nhẽo, nhưng đối với tôi, đây là kì nghỉ yên bình nhất. Tâm trạng hoản loạn từ từ bình tĩnh trở lại, tuy đôi khi trái tim vẫn ẩn ẩn nhói đau, nhưng cũng không đau như trước kia nữa. Nếu như, cuộc sống sau này có thể bình yên như vậy… … đối với tôi, nó đã là rất hạnh phúc rồi. Tôi đặt chén xuống đi về phía cửa sổ, bầu trời ngoài kia thật trong xanh. - Thời tiết hôm nay thật tốt – Cognac đi đến bên cạnh tôi. - Uhm – ánh mắt tôi vẫn lưu luyến nhìn ra ngoài. - Chiều nay chúng ta ra ngoài mua chút đồ thôi. - Uhm… … Cái gì? - Cognac, anh đang nói đùa đúng không? Chúng ta có thể ra ngoài sao? Nếu như bị cảnh sát phát hiện thì sao? – tôi hỏi - Ngốc ạ, chúng ta lại đâu phải là tội phạm bị truy nã – Cognac thản nhiên nói. - Bên phía cảnh sát gần đây không thấy có động tĩnh gì, tám phần là do tên thám đó không tìm đến sự trợ giúp của cảnh sát. - Vậy sao… … - Được rồi, nói rồi đấy, chiều nay sẽ ra ngoài mua đồ - Cognac lấy 1 tờ giấy bắt đầu lập ra shopping list. - Tổ chức vẫn chưa thông báo thời gian chúng ta cần ở lại Nhật là bao lâu, quần áo, thứ ăn các thứ đều cần mua nhiều 1 tí… … Tôi không nhịn được mà mỉn cười. - Sao vậy? – Cognac nhìn tôi. - Có gì đáng cười sao? - Bởi vì chưa bao giờ nhìn thấy anh như vậy, không giống người trong tổ chức chút nào. - Vậy sao? người trong tổ chức thì không phải ra ngoài mua đồ sao? - Em không nói về điều này, nhưng mà… … Tôi lại nhìn về phía cửa sổ, ánh mặt trời chiếu sáng mỗi 1 ngõ ngốc, trong không khí dường như đều có hương vị ban mai, rất ấm áp. - Ngài Sano, cô Sano, 2 người đi ra ngoài ư? – bác quản lý toàn biệt thự nhìn chúng tôi và nở nụ cười hiền hậu. - Ngài Sano? cô Sano? – tôi nhìn Cognac với ánh mắt đầy ngạc nhiên. - Bác ấy đang nói gì vậy? - Tổ chức khi sắp xếp toà biệt thự này cho chúng ta đã dùng tên thật của anh làm tên người thuê – Cognac giải thích cách đơn giản. - Anh họ Sano sao? - Sano Kaede, đã lâu rồi không dùng cái tên này. - Sano Kaede… … đúng rồi, tại sao bác ấy lại gọi em là “Cô Sano”? - Khi ở trong biệt thự, anh nói với quản lý viên chúng ta là vợ chồng mới cưới. - Vợ chồng mới cưới? – tôi hơi giật mình. - 1 nam 1 nữ cùng ở trong căn biệt thự, không nói là vợ chồng mới cưới sẽ mọi người hiểu lầm nhầm lẫn. - Cho hỏi gần đây có trung tâm mua sắm không? – Cognac quay sang nói với quản lý viên. - À, 2 người cứ đi theo con đường phía tay trái 1 đoạn là tới – bác quản lý nói khá dài dòng, đây là đều thường thấy ở những người lớn tuổi. - Cô Sano, nghe giọng 2 người hình như không phải là người địa phương Nagoya thì phải, 2 người là người vùng nào vậy? - À, chúng tôi đến từ Tou… … - Chúng tôi từ Kyouto đến đây – Cognac chen ngang vào. - Cảm ơn em, Ran, chúng ta đi thôi. Trung tâm mua sắm khá là nhộn nhịp. - Chị thật rất khéo chọn, bộ quần áo này thật sự rất hợp với chồng của chị - chị phục vụ khiêm tốn cười. - Chúng tôi không phải… … - lời giải thích của tôi nói được 1 nửa thì bị Cognac chen ngang. - Được rồi, bộ này vậy, cho hỏi ở chỗ nào tính tiền? - Dạ ở quầy 37, xin cảm ơn quý khách. - Em ở đây đợi anh, đừng đi lung tung, anh sẽ trở lại ngay – Cognac dặn dò nói. - Vâng – tôi gật đầu. - Chồng chị đối với chị thật là ân cần, tình cảm vợ chồng chị nhất định là rất tốt – ánh mắt của chị phục vụ lộ ra vẻ ngưỡng mộ. - Chúng tôi… … haizz – tôi than nhẹ, đưa mắt nhìn về phía lưng Cognac mà không biết nên cười hay nên khóc. Giả làm đôi vợ chồng thật sự rất là ngại, không có cách nào để giải thích, cảm giác rất kì lạ. Vợ chồng a… … Trước giờ chưa từng nghĩ đến vấn đề này, Cognac đối với tôi mà nói, có lẽ giống là 1 người anh, người anh luôn ở bên cạnh tôi, người anh không bỏ rơi tôi. « Mình thích cậu, so với mọi người trên thế giới này đều thích cậu. » Lời cầu hôn mà ba nói với mẹ lúc trước, Shinichi cũng đã từng nói qua với mình… … Nhưng hiên tại… … Vợ chồng… … sao ? Tôi thôi không nghĩ đến nữa, tất cả đã trở thành quá khứ, không có cách nào quay trở về như trước… … - Cháu vẫn chưa có manh mối gì… … vâng… … cháu sẽ cẩn thận, Haibara rất tốt, đại khái vài ngày nữa chúng cháu sẽ về TouKyou… … Cháu biết rồi, chỉ là thử vận may của mình thôi, chỉ cần có chút hy vong tìm thấy Ran, cháu sẽ không bỏ cuộc… … Những lời nói đứt quãng từ phía sau truyền đến, tôi miễn cưỡng quay đầu lại. Giọng nói quen thuộc, thân ảnh quen thuộc… … không thể nào… … cậu ta sao lại ở Nagoya… … - … … Được rồi, tạm biệt bác , tiến sĩ Agasa… … Vâng, con cúp máy đây, tạm biệt. - Bác Agasa nói những gì ? Người con gái mái tóc nâu đỏ hơi lộ ra nửa bên mặt, giọng nói lãnh đạm truyền đến. Sherry. Shinichi. Họ… … đứng tại nơi cách tôi chưa tới 10 m . Tôi nhìn bóng lưng họ, cả người không biết nên làm gì nữa. Tại sao lại như vậy… … vì sao tại như vậy… … - … … Mình nhất định phải tìm thấy Ran… … - … … Cô ấy có thể đã quay về tổng bộ rồi… … - Mình cũng không biết, nhưng mình cứ có cảm giác là Ran vẫn chưa rời khỏi… … Đây là vận mệnh sao ? Đây chính là vận mệnh của tôi sao ? Thời khắc này tôi gần như sụp đổ. Tôi cứ nghĩ rằng sẽ không bao giờ gặp lại cậu ta, tôi nghĩ rằng mọi việc đã kết thúc rồi… … Nhưng… … tại sao ông trời lại sắp đặt như vậy… … Thật tàn nhẫn, thật sự rất tàn nhẫn. Thiếu niên trong bộ tây phục màu xanh đậm từ từ quay lại, thân thể tôi cứng đờ. Khi ánh mắt tôi cùng cậu ấy chạm nhau, tôi có thể thấy được sự sững sốt và bật ngờ của người đó. - Ran… … Giọng nói mơ hồ từ trong miệng người ấy phát ra, giống như là trong mơ. - Ran !! Tôi cuối cùng cũng tỉnh lại, quay người chạy như bay. Chúng ta không nên gặp lại… … tôi đã không còn đủ năng lực chịu thêm bất kì tổn thương nào nữa rồi. - Cô cho hỏi có 1 cô gái có mái tóc dài, đôi mắt to… … - Xin lỗi cậu, tôi không chú ý . - Tại sao lại như vậy… … mình rõ ràng nhìn thấy cô ấy chạy theo hướng này mà !! - Kudou, có khi nào cậu nhìn nhầm không ? người đó thật là Mouri Ran sao ? - Mình làm sao có thế nhận nhầm Ran được chứ !! - … … Vậy chúng ta đến nơi khác tìm xem sao. Dựa lưng vào cánh cửa phòng thử đồ, cơ thể tôi như bị ai hút hết sinh lực từ từ trở nên mềm nhũn. Ở bên ngoài, giọng nói chứa đầy sự lo lắng dần dần đi xa. Tôi mơ hồ nhìn cái vào cái gương trước mặt, trong đó hiện ra gương mặt mơ màng của tôi. Gương mặt tôi… … trở nên trắng bệch đến dọa người. Nhắm mắt lại, trái tim đang đập loạn lên như trở nên ngừng đập. Cậu ấy đi rồi… … Đi rồi. Ngồi trên nền gạch lạnh băng, thân thể tôi cũng không có chút nhiệt độ. Tại sao… … Tại sao lại cho chúng tôi gặp lại ? Tại sao hết lần này đến lần khác ép buộc tôi phải trốn khỏi Shinchi, lại buộc tôi hết lần này đến lần khác phải đối mặt với cậu ấy ? Tại sao ? Tại sao lại như vậy ! Trong hồi ức, tôi chỉ lo chạy trốn, nhưng tất cả mọi việc, lại… … Là do mình mãi mãi trốn không thoát. Cảm giác chua sót không ngừng nhói lên, nhưng trên khóe mắt tôi đã không còn nước mắt nữa. Bởi vì… … Tôi đã không còn hơi sức nào khóc nữa, đã không còn nữa rồi. Cứ vậy đi trên con đường nhộn nhịp mà bản thân không biết sẽ đi về đâu, tôi bị vấp ngã 1 cú thật đau. Không có phương hướng, không có mục đích, chỉ biết vô thức đi về phía trước, đi mãi. Trái tim như bị ai lấy mẩt, thật rất mệt mỏi. Tôi lại lần nữa từ bên cạnh cậu ấy trốn chạy… … đúng không ? Ngày trước là cậu ấy bỏ rơi mình, nhưng hiện tai, trở thành mình đang trốn tránh cậu ấy… … là như vậy đúng không, Shinichi ? Thật đúng là 1 trò đùa tàn khóc. … … … … … … « Là hắn không cần cô » « Là hắn đã lựa chon Sherry » « Là hắn bỏ rơi cô. » … … « Cậu ấy không hề bỏ rơi cậu, từ trước giờ vẫn như thế. » « Cậu vẫn không hiểu hay sao? - nếu như không thể cứu được Ran, vậy thì, chí ít cũng có thể chết cùng với cô ấy. » « Cậu thật sự không hiểu cậu ấy rồi. » … … « Ran là người mà mình trân trọng nhất, quan tâm nhất, là người không thể mất đi nhất! là người quan trọng nhất…. trong cuộc đời này của mình. » « Ran sẽ không chết, bởi vì cô ấy đang đợi mình trở về. » « Ran, hãy ở lại, đừng bỏ đi nữa! Đêm hôm đó để cậu rời đi, mình vĩnh viễn cũng không thể tha thứ cho bản thân mình, mong cậu bây giờ… … đừng bỏ đi nữa, Ran!! » … … « Những kí ức này… … đã không còn thuộc về mình nữa. » « Mình đã không còn là Mouri Ran nữa rồi. » « Mình đã không còn đủ tư cách để ở bên cậu, xin lỗi, Shinichi --- tạm biệt, Shinichi. » … … … … … … « Cognac… … có phải mọi lỗi lầm đều là tại em. » Có phải mọi lỗi lầm đều là tại em… … Có phải mọi lỗi lầm đều là tại em… … Có phải mọi lỗi lầm đều.. … là do em mà thành. Có lẽ là vậy. Những đoạn hồi ức không ngừng hiện lên trong đầu, tôi đã không còn sức lực nữa. - Lâu rồi không gặp, đại tiểu thư. Trong bóng tối truyền ra giọng nói lạnh như băng nhưng lại không mấy làm tôi bị chấn động. - … …Gin. – tôi hơi ngước đầu lên, nhìn thấy người đàn ông với mái tóc bạch kim trong bộ đồ đen như trước. - Sao vậy ? nhìn thấy ta không có bất kì kinh ngạc gì sao ? – Gin cười lạnh. - … … - tôi nhìn xung quanh, chỗ này âm u lạnh lẽo, góc tường vơi vã đầy rác, nhìn vậy không biết từ lúc nào, đại loại là tôi đã vô tình đi vào 1 con hẻm hẻo lánh và cũ nát. - Nếu nói là kinh ngạc, thì có chút ít – tôi trở lời cách lạnh nhạt. - Hừ - Gin để tay vào áo khoác ngoài. - Thấy cô có vẻ như đang thất thần, tâm trạng không tốt sao ? - … … - tôi không trả lời. - Nhưng mà cũng không sao – giọng nói của Gin đầy sự chế giễu. - Tổ chức phái ngươi đến giết ta sao ? - tôi yên tĩnh nhìn về khẩu súng đang hướng về mình, âm thanh trở nên lạnh nhạt. - … … - Gin đối với sự bình tĩnh của tôi có chút bất ngờ, nhưng cũng rất nhanh hồi phục vẻ mặt khinh miệt. - Không sai, cô đã hết giá trị lợi dụng, đối với tổ chức mà nói, những người như vậy không cần thiết phải tồn tại… … Không cần thiết để tồn tại… … - Volka đúng không ? tìm thấy cô ta rồi, ngươi bây giờ quay về đây, nhanh lên. – lời nói của Gin bị giọng trong điện thoại làm đứt quãng. Tôi nhìn về phía trước 1 cách thất thần, mọi thứ trước mặt đều bị bao phủ bởi bóng tối. - Nhưng mà, ta thật sự rất hiếu kì – Gin cút điện thoại. - Trông ngưoi không có chút gì là sợ hãi, thật là không có chút sợ hãi nào sao? Hay là vẫn không chịu lộ ra vẻ yếu đuối của mình ? - Nếu ngươi muốn nhìn thấy vẻ kinh hoàng của người bị ngươi giết… … thì nên xuống địa ngục có lẽ là cách tốt nhất – tôi lãnh đạm nói. - Vậy sao ? – gương mặt Gin hiện lên tia cười cợt. - Cô càng ngày càng giống người trong tổ chức rồi, Aquavit đúng không ? Sherry cũng không thể bình tĩnh giống như cô vậy. - … … Bình tĩnh… … sao ? Tôi không biết nữa. Tôi thật sự không cảm thấy sợ hãi, bởi vì trên thế giới này… … tôi đã không cần thiết phải tồn tại nữa rồi. … … « Ran là người mà mình không muốn mất đi nhất …. trong cuộc đời này của mình. » … … « Mình thích cậu, so với mọi người trên thế giới này đều thích cậu. » … … Shinichi… …xin lỗi, mình đã không đợi cậu quay về. Chết rồi, sẽ thật sự được giải thoát, thoát khỏi đau khổ, thoát khỏi sự dày vò, thoát khỏi số mệnh… … Cũng là cách triệt để, từ bên người cậu mà trốn thoát. Có lẽ sau vài tiếng, sẽ có người phát hiện thi thể của mình, sau đó thì… … Từ nơi không xa vọng lại tiếng bước chân, là Volka sao ? A, đều duy nhất mà mình thấy tiếc nuối có lẽ là trước khi chết phải đối mặt với Gin và Volka, 2 gương mặt xấu xa này… … không biết tại sao, mình bây giờ rất muốn gặp Cognac lần cuối, rất nhớ anh ấy… … có lẽ là đã quen với hơi thở lạnh nhạt của Cognac, đã quen với việc có anh ấy bên cạnh, sẽ cảm thấy rất an tâm, bình yên… … có lẽ nếu như vậy, cho dù có là ở địa ngục, mình cũng… … - Buông súng xuống, Gin. Giọng nói hoàn toàn theo kiểu ra lệnh, tôi nhìn biểu tình của Gin đầy vẻ ngạc nhiên, bỗng nhiên tôi ý thức được điều gì. Đằng sau lưng Gin, 1 cây súng khác không chút lưu tình mà hướng vào đầu của hắn. - Cognac ? – tôi bất ngờ la lên.
( to be continued...)
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
21/10/2012, 11:06 am
lanana
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 182
» Xèng 0.0 : 1596
» Uy Danh : 5
» Ngày "Oa oa" : 1993-02-27
» Ngày gia nhập : 2012-07-01
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
đã đọc bên KSV nhưng vẫn ham hố sang giật tem bên này càng ngày càng kết cặp đôi cogran ,mình nghĩ Ran cũng yêu cognac rồi,tình cảm đến tự nhiên như dòng nước vậy ,mong sao họ sớm được ở cạnh nhau
22/10/2012, 12:46 pm
conanlover
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 13
» Xèng 0.0 : 50
» Uy Danh : 1
» Ngày "Oa oa" : 1998-01-15
» Ngày gia nhập : 2012-08-31
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Không chịu đâu,Shin ra rìa rồi!Oa oa oa (Ừm mà sao vắng vẻ quạnh hiu thế nhỉ?? )
22/10/2012, 2:49 pm
Ran-Chan
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 75
» Xèng 0.0 : 289
» Uy Danh : 14
» Ngày "Oa oa" : 2001-11-12
» Ngày gia nhập : 2012-07-30
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Phong bì! Ôi chap này hay quá đi thôi à... Mong chap mới nha au!
23/10/2012, 8:13 am
ShinxRan_couple
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 584
» Xèng 0.0 : 6539
» Uy Danh : 231
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-03
» Ngày gia nhập : 2011-08-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Cuối cùng cũng có chap mới nhưng anh Shin nhà ta vẫn đang bị anh Cognac chiếm đất diễn!!T^T Tội nghiệp quá hà, bik bao giờ 2 tình yêu của ta mới trở về bên nhau đây!!! ss ém hàng cả tháng trời mà cuối cùng ra đc có chap ngắn ngủn này là sao? Hok chịu âu!! Mà em nghĩ fic này cũng sắp end rồi nhỉ, đoạn gây cấn đã đến rồi còn gì, bik đâu anh Shin nhà mềnh sẽ có nhìu đất diễn hơn trong đoạn sau thì sao!! Tks ss và mong 1 chap mới vào...1 thời gian vô định!!_._"
23/10/2012, 12:32 pm
conanlover
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 13
» Xèng 0.0 : 50
» Uy Danh : 1
» Ngày "Oa oa" : 1998-01-15
» Ngày gia nhập : 2012-08-31
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Trước khi đọc chap mới:Oh yeahhhhhhhhhh*hú hét* Sau khi đọc chap mới và phát hiện ra chap này Cog là NV chính:Noooooooooo*khóc lóc kêu gào*
23/10/2012, 6:02 pm
girlprincess1996
.:Admin:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 4936
» Xèng 0.0 : 31458
» Uy Danh : 696
» Ngày "Oa oa" : 1996-12-01
» Ngày gia nhập : 2010-07-01
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Đọc fic này vừa thấy thích vừa thấy ghét ...!_"_ Thích vì ss viết/dịch rất hay ! Ghét vì theo mạch truyện Ran đã yêu Cog mất rồi ..................!
17/12/2012, 5:42 pm
ShinxRan_couple
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 584
» Xèng 0.0 : 6539
» Uy Danh : 231
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-03
» Ngày gia nhập : 2011-08-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Hình như ta lun là kẻ moi cái fic thân iu này lên ấy nhỉ!!*cười* Sự thật thì đợi lâu quá hok chịu nổi nên mởi phải moi nó lên^^ ss ơi, mau ra chap mới dùm em cái!!T^T
19/1/2013, 8:56 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Sau 1 thời gian ăn chơi, bây giờ đã có đủ năng lượng tiếp tục công cuộc vĩ đại là lấp bằng cái hố này đây ^_^. Giành tặng chap này cho những ai yêu quý cặp Cognac x Ran giống như ta, còn ai là fan trung thành của Shinichi thì đợi chap sau, đất diễn cùa Shinichi nhà chúng ta là ở chap sau kì, lúc đó mọi người nhớ mặc thêm áo vào, để đừng bị nổi hết da gà lên .^^. Third part, Vol 7 - … … - Tôi lẳng lặng nhìn người con trai với mái tóc nâu đang hướng về phía mình. - Cognac … … Trái tim vốn đang tĩnh lặng lại vì người không nên xuất hiện trước mắt này mà loạn nhịp. Tại sao anh lại ở đây? Cognac, anh, anh là đến cứu em sao? Nhưng… … nhưng mà... … Đầu óc trở nên mơ hồ, tôi đứng chết lặng tại chỗ.
- Bỏ súng xuống, Gin – giọng của Cognac hơi cao lên. … … - Sự khinh ngạc của Gin chỉ thoáng qua trên gương mặt. - Không, người phải bỏ súng xuống là mày. - Ta không muốn nhắc lại 1 lần nữa –cây súng của Cognac chĩa vào sau ót của Gin. - Tao cũng thế – Gin không hề có bất cứ hành động gì. - Không, Cognac ! - Tôi giật mình tỉnh lại trong cơn hoản loạn. - Đừng như vậy, anh không cần phải... … - Hiện giờ không cần em nhiều lời – Cognac cắt đứt lời tôi nói. - Anh không cần vì em mà làm vậy, anh không cần ngăn cản Gin! Em... … - Đủ rồi, không cần dài dòng nữa!!
Cognac quay lại và rống lên, gương mặt luôn mang theo biểu tình lạnh lùng của anh lần đầu tiên xuất hiện sự phẫn nộ mà tôi chưa từng thấy, và … … sự kiên định chưa từng có. Tất cả lời nói của tôi đều nghẹn lại trong cổ họng.
- Hừ, xem ra thuộc hạ của mày có vẻ tỉnh táo hơn mày, ngài Cognac – Gin có vẻ bực bội. - Mày sẽ không phải muốn phản bội tổ chức đấy chứ? Chỉ là vì 1 con đàn bà sao... … - Ta không muốn phí lời với ngươi. - Đây là mệnh lệnh của tổ chức... … - Ngươi rốt cuộc có bỏ súng xuống không? - Cognac... … - Giọng của Gin trở nên uy hiếp. - Kết cục của những người ngăn cản hành động của tổ chức là... … - Bỏ súng xuống, Gin, đây là lần cuối cùng. - Thật là không biết hối cải – Gin lên đạn. - Trước khi chết tao cũng có thể giết chết con đàn bà xinh đẹp này, để nó cùng với tao xuống địa ngục. - Ngươi có thể đánh cuộc với ta, xem súng ngươi nhanh hay là bên ta nhanh hơn. - … … - … … - … …
Không khí cả phòng làm cho mọi người đều trở nên trầm mặc. Trái tim không ngừng loạn nhịp, cảm giác căng thẳng bị áp bức 1 cách trầm trọng... … tôi chỉ có thể nắm chặt tay trước lòng ngực, mới miễn cưỡng hô hấp được. Cảm giác này đã lâu không xuất hiện rồi... … Từ khi rời khỏi bệnh viện, đã rất lâu, rất lâu rồi... … Thật khó chịu, có thứ gì mát lạnh không ngừng chạy qua đại não, tôi trở nên mơ hồ.
- … ...Hừ – Gin bỏ cây súng xuống. - Được, Cognac, xem như mày đủ ngoan độc, - … … Ran, qua đây – Khẩu súng của Cognac không ngừng chĩa thẳng vào đại não của Gin - Nhanh lên! Tôi từ từ đi đến bên cạnh Cognac. Tầm nhìn có chút trở nên mơ hồ... … thật sự rất chóng mặt, mỗi bước đi đều chứa đầy sự đau khổ... … Tôi đột nhiên chao đảo, xém tí là vấp ngã. - Ran, em bị sao vậy!! - Cognac đưa tay đỡ lấy tôi, khẩu súng cũng rời khởi Gin. Vào lúc ấy, tôi cực kì tỉnh táo mà đoán biết được rằng-- sự lơ là trong 1 giây này, đã gần như hoàn toàn quyết định vận mệnh sau này của chúng tôi sẽ trở nên như thế nào. - Gin... … Cognac cũng lập tức cảnh giác được sự nguy hiểm, nhưng - - Đã quá muộn, vào thởi điểm mà sự chú ý của Cognac đổ dồn về phía tôi, Gin đã sớm nắm lấy cơ hội thoát ra xa khỏi nồng súng của anh, đồng thời nhanh chóng lấy khẩu súng thứ 2 của mình từ trong áo khoác ra. - Game start, my boy. Tôi nghe thấy giọng nói đầy bệnh hoạn của Gin vang lên. Tôi còn chưa kịp phản ứng, thì tiếng súng sắt nhọn đã vang lên. - Đáng chết!!- Cognac phóng nhanh qua nắm lấy tay tôi, mượn những thùng bỏ hoang trong hẻm để ẩn nấp vào chạy thoát. Tiếng viên đạn lướt ngang qua tai. Sự kích thích cực độ này làm đầu óc đang mơ hồ của tôi trở nên thanh tỉnh. - Em còn chịu được không? - Cognac quay đầu lại nhìn tôi. - Uhm... … - Tôi miễn cưỡng gật đầu. Những viên đạn từ phía sau không ngừng bay đến. - Đừng chơi những trò chơi không chút ý nghĩa như vậy!! - giọng nói đầy khinh miệt và phẫn nộ của Gin vang lên. - Cẩn thận!! - A – ! - tôi thét thất thanh. Cognac lập tức bổ nhào và đẩy mạnh tôi nằm xuống đất, tránh đi viên đạn sắt đang từ đằng sau bay đến. Những viên đạn vẫn không ngừng đột kích. Cánh tay của Cognac vẫn không ngừng ôm chặt bảo vệ cho tôi. Tôi co ro vai mình lại, đột nhiên nhìn thấy 1 cây súng đang nằm dưới đất cách chúng tôi không xa - - chắc là khẩu súng của Cognac hồi nãy không cẩn thận làm rớt.
- Chạy nhanh!! - nhân lúc những viên đạn tạm không bay đến nữa, Cognac nhanh chóng kéo tôi chạy ra ngoài. - Cognac, súng... … - Mặc kệ nó đi !!! Cognac quả quyết. Không ngừng chạy trốn, tôi hầu như đã dùng hết sức lực của bản thân. Tôi và Cognac gần như cùng lúc thấy được con hẻm và lập tức rẽ vào, ý đồ là mượn cơ hội này thoát khỏi sự truy sát của Gin. Sau cuộc tẩu thoát gần như tuyệt vọng này, cuối cùng cũng có thể dừng lại. Tôi không ngừng thở dốc. Chúng tôi chạy vào nơi như là bãi đỗ xe loại nhỏ, đã không còn đường nào để chạy nữa rồi. Trước mặt có tòa lầu gạch đang xây dựng, trông rất tối tăm, có lẽ là một nhà kho. Tiếng súng mơ hồ từ phía ngoài vọng vào. - Vào trong ấy ẩn nấp, để phòng việc Gin sẽ đuổi theo đến đây. Đẩy cánh cửa ra, tôi phát hiện trong đây toàn là những thùng được chất đống 1 cách lộn xộn. Đây quả thật là 1 nhà kho. Tôi hơi chau đôi mày lại - Sao vậy – Cognac tinh tường phát hiện, nhìn vào tôi. - Uhm, nơi này mùi dầu hỏa rất nặng. - Em vẫn ổn đấy chứ? Anh thấy sắc mặt em tái nhợt, có phải là bệnh tim tái phát không? - Không, nó đã lâu không bị lại rồi. - … … Vậy thì tốt. - Cognac... … Sao anh lại có thể tìm được em? Sau khi anh thanh toán quay lại không thấy em thì anh ra ngoài tìm thử, sau đó anh nhìn thấy Vodka trên đường, anh đại khá đã biết chuyện gì đang xảy ra, cho nên sau khi giải quyết hắn xong, anh men theo hướng hắn đi để tìm. - À... … - Tôi do dự 1 lúc - Cognac... … em, em... … - … … Cái tên thám tử đó, cũng đến Nagoya rồi đúng không? - A ? Sao anh biết? - Em sẽ không vô duyên vô cớ mà chạy ra khỏi tiệm, trừ khi là đã xảy ra chuyện gì mà em cần tránh né, người mà em muốn trốn, trừ cái tên thám tử đó ra – còn có người khác sao? - … … - Em không biết Shinichi vì sao lại đến đây, cho nên khi nhìn thấy cậu ấy, em chưa chuẩn bị tinh thần gì hết, cho nên, cho nên... … - Có lẽ là vì , “Yukishiro Chihiro” là người sống ở Nagoya, cậu ta đúng là không từ bỏ bất cứ hy vọng nào... … cậu ta nhận ra em rồi sao? - Uhm, em nghĩ cậu ấy... … có lẽ đã nhận ra rồi. - Chỉ có liếc qua 1 cái là có thể khẳng định là đã nhận ra? - … … Uhm... … - … … Bọn em có lẽ là chỉ cần nhìn thấy hình bóng của đối phương là vẫn có thể nhận ra đối phương là ai rồi – Cognac đột nhiên quay sang hỏi. - Ran, mọi chuyện kết thúc, em có từng nghĩ là sẽ quay trở về nên cạnh cậu ta, bắt đầu lại từ đầu? - Cognac? - Tôi không hề nghĩ đến anh sẽ hỏi tôi về vấn đề này. - Tại sao lại không quay trở về? - … … Em, không còn tư cách đó nữa, Shinichi cậu ấy nhất định... … - Cậu ta nhất định rất hy vọng em quay trở về – Cognac lãnh đạm nói. - Trên thế giới này có 1 số thứ vĩnh viễn không thể thay đổi, ví dụ như là quan hệ huyết thống, và còn... … tình yêu. Tôi không trả lời. - Đúng rồi – Tôi lảng sang chuyện khác - Cognac, lúc nãy khẩu súng của anh rơi trên đất, tại sao anh lại không nhặt lên? Tuy có hơi nguy hiểm, nhưng nếu Gin có đuổi theo, thì ít nhất chúng ta vẫn còn vũ khí để chống trả lại... … - Ngốc ạ, khẩu súng ấy thật ra không sử dụng được – Cognac lãnh đạm trả lời. - Vì bên trong súng không có đạn. - Cái gì?!!!! - Tôi thật sự bị giật mình. - Không có đạn?!!!! sao có thể... … - Nếu như thật sự có đạn, lúc nãy anh tại sao lại không bóp cò chống trả lại chứ? Nếu có đạn, em nghĩ anh sẽ cùng Gin phí nhiều lời như vậy thật sao? Anh sớm sẽ bóp cò giết chết hắn. - Nói thế thì... … - Đạn trong khẩu súng ấy đã sử dụng hết rồi, bởi gần đây không có nhiệm vụ, cho nên anh vẫn chưa thay đạn vào, đem theo bên mình cũng chỉ là thói quen dùng để phòng thân thôi. - Trong súng không có đạn... … - Tôi cuối đầu xuống, nếu súng không có đạn thì... … Vẫn kiên định muốn cứu em như vậy sao? Cognac? Anh thật là... … Thằng ngốc nhất trên thế giới này. - Anh vì sao lại muốn cứu em?!!! Nếu như bị Gin phát hiện ra, kể cả anh cũng sẽ bị kéo theo vào chuyện này... … làm như vậy thật sự rất nguy hiểm, anh có biết không!!! - cuối cùng tôi cũng không nhịn được mà hét lên. - Không sao cả, không phải bây giờ mọi chuyện đều ổn rồi sao? - gương mặt Cognac không ngờ lại xuất hiện nụ cười mỉm. - Chỉ vì muốn bảo vệ em sao... … - tôi nghẹn ngào, 1 hồi sau mới có thể thốt lên lời. - … … - Không cần phải như vậy, em không muốn bất cứ ai vì mình mà bị tổn thương nữa... … - Em thật là nhiều chuyện đấy – Cognac nhìn sang hướng khác. - Đây chỉ là hành động vô điều kiện của những người đến từ bóng tối - - bất kể ra sao, cũng muốn bảo vệ thứ ánh sáng mà mình ao ước... … - Nhưng anh thật sự không nên... … - Đừng lên tiếng – Cognac trở nên cảm giác. - Có người đến. Chúng thôi nhanh chóng trốn sau 1 cái thùng ở đằng sau mình. “Kéttt” tiếng cửa sắt của nhà kho bị đẩy ra, sau đó tôi nghe thấy tiếng bước chân nho nhỏ truyền đến, hướng về phía chúng tôi mà đi đến. Trái tim tôi bất giác bắt đầu đập loạn nhịp, cảm giác này là... … Tôi nín thở. - Tiếng súng là phát ra ở gần khu này, không thể sai được. - Nhưng mà nơi này hình như không có ai hết. - Sẽ không, Ran nhất định là ở gần đây... … Là cậu ấy... ...sao? - Shinchi... …? Tôi vô thức đứng dậy. - Ran... … Tôi rất muốn nở nụ cười, nhưng nước mắt lại không ngừng trào dâng. Chúng tôi cùng lúc phá bỏ bầu không khí trầm mặc. - Thật sự … … là em (anh) sao? ( to be continued...)
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
19/1/2013, 10:46 pm
HuongNguyen_93
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 149
» Xèng 0.0 : 420
» Uy Danh : 15
» Ngày "Oa oa" : 1993-09-28
» Ngày gia nhập : 2012-10-12
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Tem + phong bì Phải nói là: trên cả tuyệt vời Nhưng mà hơi buồn là anh Shin xuất hiện ít quá, có xíu à? Chap sau đền bù cho ảnh nhé Mong chap sau của nàng
19/1/2013, 11:19 pm
Yuyake
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 182
» Xèng 0.0 : 758
» Uy Danh : 19
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-03
» Ngày gia nhập : 2013-01-13
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
up nhanh lên bạn ơi
20/1/2013, 11:27 am
Ny Amy
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 28
» Xèng 0.0 : 82
» Uy Danh : 4
» Ngày "Oa oa" : 1995-02-28
» Ngày gia nhập : 2013-01-11
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Ohhh >w< đọc từ đâu đến giờ em thấy thíc cp CogRan gê Mong chờ phần tiếp theo của ss
20/1/2013, 6:13 pm
ShinxRan_couple
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 584
» Xèng 0.0 : 6539
» Uy Danh : 231
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-03
» Ngày gia nhập : 2011-08-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Hờ hờ, sao ưu tiên cho anh Cognac thế *cắn khăn*, Shin-sama của em cứ bị lép vế là sao???T__________T Mà theo cái tình hình này ưu thế nghiêng về anh Cognac à nha, tuy là anh Cognac tốt thật nhưng ShinRan vẫn là No.1 nên đành hy vọng chap sau ảnh chỉ có nhiều đất diễn hơn!!>.< Hình như là mấy tháng trời rồi mấy ra đc 1 chap mới, theo fic này từ khi mới gia nhập MCF, tới giờ là gần 2 năm rồi!!! Oh my god, lần đầu tiên theo 1 fic lâu đến z!!T^T Chap sau ra nhanh hơn nha chĩ, lâu quá em cổ em dài lắm!!!!!!!!!!!!!!T________T
9/2/2013, 8:28 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Hôm nay đã là đêm 29 tết rồi, mình chúc cả nhà năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý ^_^.Cố tình dìm hàng đến hôm nay mới cho ra phần tiếp, mong mọi người thông cảm ^^. Chỉ là muốn lấy cái phần cực kì sến súa nhất trong chuyện trong làm quà tết cho tất cả fan DC. Phần này chúng ta sẽ chào mừng sự quay trở về của couple Shinichi x Ran, đây cũng là cột mốc quan trọng cho 2 người làm lành với nhau, nhưng t lại ko thích như vậy, tội cho Cognac iu quý của t quá đi =.=!. Third part, Vol 8
Ran- - ! … … Cuối cùng anh cũng đã tìm thấy em... … … …
Tôi đứng đơ tại chỗ, nhìn chăm chú vào người thiếu niên trước mặt, cứ thế không nói được lời nào, cho đến khi bị Shinichi ôm thật chặt vào lòng thì đầu óc tôi mới tỉnh táo trở lại, tôi vùng vẫy kịch liệt ra khỏi vòng tay anh.
Đừng như vậy !! Ran?
Không chỉ một mình Shinichi tỏ vẻ kinh ngạc, cả Sherry, thậm chí là Cognac... … còn có cả chính bản thân tôi. Tôi không biết chính mình vì sao lại phản kháng lại với Shinichi, vì sao lại sợ cậu ấy đến gần mình... … Cuối cùng, chúng ta vẫn gặp lại, không đúng sao? Cho dù tôi trốn như thế nào, trốn chạy ra sao, tôi... … vẫn không thể chạy thoát khỏi bên cạnh Shinichi, không đúng sao? Nhưng mà tôi... … tội thật sự rất sợ gặp lại cậu ấy... … Tôi... …
Sherry, bây giờ cô có tiện cùng tôi ra ngoài 1 lát không? - những suy nghĩ hỗn loạn bị lời nói của Cognac làm đứt đoạn.
Sherry gật đầu rồi quay người bước ra ngoài.
Cognac... …? - Tôi giật mình. Ran, phải tự đối mặt với con người thật của mình, có những chuyện... … nhất định phải đối diện với nó, trốn chạy không phải là cách – người con trai tóc nâu khi đi ngang qua tôi, tôi đã nghe thấy anh nói.
Tôi không trả lời. Nhà kho rộng lớn bây giờ chỉ còn mình tôi và Shinichi, gần trong gang tấc, nhưng lại xa tựa chân trời. Cổ họng có chút khô rát, không khí cũng trở nên ngưng đọng, không cách nào nói lên điều gì. Shinichi từ từ bước đến gần tôi, đột nhiên dang đôi tay ra lần nữa ôm tôi vào lòng.
Đừng... … - Trong tiềm thức tôi muốn đẩy anh ra. Đừng, đừng như vậy... …
Shinichi vẫn ôm chặt tôi trong lòng, không buông tay.
Buông tay … … Đừng như vậy, buông tay ra... … … … … … Tại sao? - Không còn dằn co, tôi hỏi. Tại sao lại không buông tay... … tại sao vẫn còn muốn ôm em như vậy... … … … - Shinichi không trả lời.
Bầu không khí lần nữa rơi vào trầm mặc. Tôi dừng hết mọi sự dằn co, vô lực mà tựa vào lòng Shinichi, hơi thở của anh rất ấm ấp... … rất quen thuộc, nhưng tôi... … Tôi từ từ ngước đầu lên, nhìn vào con mắt anh gần như gang tấc, ánh mắt ấy vì sao lại chứa đầy... … Thương tâm, đau xót, bi ai... … Shinichi... …
Thật xin lỗi. Thật xin lỗi.
Tôi cố gắng thốt lên, nhưng lại không ngờ lại cùng lúc với Shinichi… … nói ra 3 chữ giống như nhau.
… ...- Tôi cuối đầu. Tại sao lại phải xin lỗi em... … … … Em đã làm ra nhiều lỗi lầm như vậy... … anh không hận em sao? 1 chút... ... cũng không có sao? - Tôi nói nhỏ. Ngốc – Shinichi chỉ mỉm cười. Anh đã từng nói, nếu người đó là em... … chuyện gì anh cũng có thể tha thứ, chỉ cần em không rời khỏi anh. Em quên rồi sao? Shinichi... … Vả lại, đáng lẽ phải là anh xin em tha thứ cho anh mới đúng... … vì quyết định sai lầm của anh, mới dẫn đến mọi chuyện của ngày hôm nay... … … … Em có biết không, Ran? Bây giờ anh rất biết ơn ông trời, chí ít thì ông ấy đã để anh gặp lại em... … cho nên - - - Giọng của Shinichi trở nên kiên quyết. Lần này, anh tuyệt đối không để em biến mất một lần nữa. Xin lỗi... … xin lỗi... … em đã không còn là Mouri Ran của trước kia nữa rồi!! và cũng không có cách nào... … đáp lại bất kì những gì anh làm cho em... … em... … Tại sao lại nói “Em không còn là Mouri Ran trước kia nữa”? - Shinichi ôn nhu lau đi những giọt nước mắt của tôi. Đối với anh, Ran vĩnh viễn vẫn là Ran, không gì thay đổi được, có hiểu không? Nhưng mà em thật sự đã thay đổi rất nhiều, em... … Vậy sao? Nhưng anh lại không nhận ra điều ấy? Bên ngoài thì kiên cường, nhưng vẫn hay khóc nhè, trong những cô gái anh quen biết thì hình như chỉ có em thì phải – Shinichi nói đùa. Em đâu có hay khóc nhè! -Tôi lau đi những giọt nước mắt, cố gắng muốn thoát khỏi vòng tay của anh. Buông tay đi mà! Không buông. Vậy thì anh đừng có hối hận đấy! Không phải là em muốn dùng Karate đối phó với anh chứ? Sao lại bạo lực như vậy, em không phải là Mouri Ran thì còn là ai? Bạo lực? Kudou Shinichi, em sẽ cho anh biết cái gì mới gọi là bạo lực! - Tôi cuối cùng cũng bị anh cho nở nụ cười. Em vẫn còn nhớ không, khi anh vẫn còn là Conan, em đã từng hỏi anh, con người sẽ thay không? Trái tim của con người có vì do sự xa cách mà thay đổi hay ko? Đáp án của anh là không bao giờ thay đổi, và bây giờ anh cũng không thay đổi đáp án của chính mình... … em sẽ không thay đổi, và anh cũng thế, hiểu không? - Shinihi nắm lấy tay tôi. Shinichi... …
“ Clap ...clap...” Tiếng vỗ tay? Đột nhiên tim tôi thắt chặt lại.
Đủ rồi đó, cái loại đối thoại đầy sến súa này tao chịu không nổi đâu – tại góc khuất có giọng nói như từ địa ngục vọng lại, là … … Gin.
Cửa nhà kho bị đẩy ra, Cognac dựa vào những thùng sát tường đi về phía tôi 1 cách khó khăn.
Cognac, anh sao vậy? - tôi kinh hãi chạy qua đỡ lấy anh, Cognac ôm chặt bả vai , máu từ khẽ tay anh từ từ chảy xuống. Là do đạn bắt trúng. Lâu quá không gặp, đại thám tử, và còn có... … - Gin cười lạnh tiếng vào. Sherry... … - Tay Gin từ từ siết chặt vào cổ của người con gái bên cạnh. Miyano!! - Shinichi thốt lên. Gin, tại sao ngươi lại ở đây? À, tao chỉ đang theo dõi 2 tên phế vật trong tổ chức, thật không ngờ – - Gin đẩy mạnh Sherry ngã xuống đất. Thật là thu hoạch ngoài ý muốn ha. Miyano, cậu có sao không? - Tôi chạy nhanh đỡ lấy Miyano, vai trái của cô ấy cũng bị thương.
Miyano chỉ lắc đầu, không nói gì.
Gin, tên khốn nạn!! - Shinchi nổi giận xông vào Gin. Đừng, Shinichi!! - Tôi chạy nhanh ngăn cản Shinichi, chúng ta không có vũ khí, hiện tại lỗ mãng hành động chỉ làm Gin ra tay ác độc hơn thôi.
Mọi người im lặng nhìn nhau.
Tao vốn muốn kiếm nơi đẹp đẽ hơn mới xử tụi mày, nhưng - - cố chịu tí chắc cũng không sao đâu nhỉ – cây súng đen của Gin không chút lưu tình mà hướng về phía chúng tôi. Gin, ta sẽ không để cho kế hoạch của ngươi thành công đâu! - Shinichi đứng chắn trước mặt chúng tôi. Vô dụng thôi – Tôi cười khổ.
Shinichi không nói gì nữa. Không lẽ... … đây chính là kết quả cuối cùng hay sao? Tôi nhìn Congac và Miyano đang bị thương, còn có Shinichi... … Tôi âm thầm đưa ra quyết định của chính mình. Tôi, tuyệt đối không để Gin giết bọn họ. Tuyệt đối, không cho phép.
Gin... … - Tôi đỡ Miyano để cô ấy tựa vào thùng , rồi từ từ đứng dậy. Ta cảm thấy có chuyện này chúng ta cần phải nói rõ ràng. Chuyện ? - Gin hơi ngửng người. Chuyện gì? Ran? - Shinichi nhìn chằm chằm tôi. Rất đơn giản... … - Tôi bình tĩnh từ từ bước về phía Gin.
Lời nói của tôi vẫn chưa nói hết bởi vì tôi đã bị ai đó kéo lại. Tôi quay đầu nhìn thấy Cognac đang khẽ lắc đầu ám chỉ. (sao t yêu Cognac quá đi, Shinichi gì đâu không thấy hành động gì hết vậy nè =.=! ). Tôi cười trừ.
Ran, đừng... … - Cognac vẫn không buông tay ra. Không sao đâu – Tôi gỡ tay của Cognac ra, tiếp tục đi về phía Gin, cách chỗ hắn chừng 5m tôi dừng lại. Gin, nhiệm vụ lần này tổ chức giao cho ngươi chỉ là giết chết ta, cho nên, chuyện này 3 người họ đều không liên quan với nhau, điểm này ngươi có lẽ là hiểu rõ, cho nên ta sẽ không phản kháng nữa, ngươi có thể giết ta, nhưng ngươi phải thả họ ra. Em đang nói bậy bạ gì thế!! - Shinichi kéo tôi trở lại. Anh làm sao có thể để em 1 mình đi vào chỗ chết như vậy !! Vậy anh chấp nhận việc mọi người cùng chết sao?!! - Tôi nói lớn. … … - Shinichi buông tay tôi ra. Nhưng anh tuyệt đối không thể để em 1 mình đi vào chỗ chết!! … … Đừng ngốc nữa, “Vì lợi ích của mọi người, tôi nguyện hy sinh chính mình” … … câu này anh vẫn nhớ chứ? Tuy rằng dùng trong trường hợp này không hợp cho lắm... … nhưng... … - Tôi mỉm cười. Shinichi, anh hiểu mà, đúng không? Dù sao đi nữa thì anh sẽ không để em phải chết!! Chuyện này cùng với họ không hề có bất cứ quan hệ gì, ngươi giết ta thì sẽ hoàn thành nhiệm vụ! - Tôi lắc đầu, nhìn Gin. Hừ! tiểu thơ Aquavit làm ra vẻ trịnh trọng như vậy, tôi còn tưởng là chuyện quan trọng gì nữa, chỉ là điều này thôi sao? Haha... … mày nghĩ tao là loại người gì? - Gin nói. … … - tôi cắn môi dưới của mình, tâm trạng cực kì khẩn trương. Tao thật rất khâm phục dũng khí của mày, hy sinh chính mình sao? Thật là con người vĩ đại a – Trên gương mặt Gin hiện lên nụ cười lạnh khiến ai nhìn vào cũng rùng mình. Để hồi báo lại dũng khí của mày,tiểu thơ Aquavit - - tao có thể cho mày 1 cơ hội, qua đây. Ran! Đừng qua đó!! - Cognac cùng Shinichi đồng thanh la lên.
Tôi quay đầu lại nhìn mọi người, trong lòng chỉ có 1 ý niệm: tôi phải cứu mọi người... … bằng bất cứ giá nào... … Tôi giống như là bị bỏ bùa vậy, từ từ hướng về phía Gin mà bước đi.
Ran!!! Rất tốt – khẩu súng của Gin chỉa thẳng vào huyệt thái dương của tôi.
Tôi từ từ nhắm mắt lại, nếu cái chết của tôi có thể cứu mọi người, vậy thì... …
Ran!! Gin, nếu ngươi dám làm gì nàng ấy, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi !!! - Shinichi phóng nhanh tới. Gin!! đừng làm tổn hại đến Ran!! Ran!! - Cognac la lên. Xem ra có rất nhiều người muốn cứu mày quá nhỉ – Gin cười đến độ chảy cả nước mắt. Yên tâm, tao không hề có ý định giết nó. Cái gì? - Tôi mở mắt ra, trong lòng chợt cảm thấy lo sợ. Đúng như mày đã nói, tổ chức chỉ giao nhiệm vụ là giết chết mày. Cho nên việc buông tha cho chúng nó là có thể, nhưng thực ra... … - Gin chỉ tay về phía bọn người Miyano. Chỗ này có 2 tên phản đồ, còn có 1 thằng « thám tử lừng danh »luôn gây khó dễ với tổ chức, cho nên tao cho rằng chỉ cần giết chết 1 trong những người ở đây, tao đều có thể hoàn thành nhiệm vụ. Gin... … - 1 dự cảm không lành không ngừng dưng lên. Ngươi... … Mày là 1 cô gái thông minh, cho nên mày đã đoán được rồi đúng không? - Gin kề sát vào tai tôi nói nhỏ. Vẫn còn nhớ trò chơi 2 chọn 1 không?
Toàn thân tôi như rơi vào hầm băng.
Lần này sẽ có thêm 1 sự lựa chọn – Gin cười 1 cách tàn nhẫn. Lần này đổi lại mày sẽ là người đưa ra sự chọn lựa. Mouri Ran, tao cho mày 3 phút, mày quyết định ai sẽ là người bị giết trong 3 người bọn họ. … … Sau khi tao giết chết đứa được mày chọn thì sẽ thả mày và 2 đứa còn lại ra, mày thấy sao nào? … … Nếu sau 3 phút mày vẫn chưa đưa ra được quyết định, thì tao sẽ giết mày trước, sau đó sẽ giết bọn chúng. … … Là muốn cứu lấy 3 người hay vẫn là 4 người cùng nhau chết? … … Đây đúng là 1 trò chơi thú vị, đúng không? - - Thiên sứ? … …
Tôi không cách nào trả lời lại. Ánh mắt vô thần nhìn về phía Shinichi, Miyano, Cognac, cơn chóng mặt ùa tới. Sắc mặt của mọi người đều trở nên trắng bệch. (to be continued...)
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
9/2/2013, 10:44 pm
chihirohanami
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 490
» Xèng 0.0 : 5965
» Uy Danh : 45
» Ngày "Oa oa" : 1997-07-06
» Ngày gia nhập : 2012-07-02
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Tem !!!!!! ui, kịch tính qớ ss hem bít Ran sẽ làm thế nèo?? chọn ai???????? hic. p/s: vote tks ss, chúc ss năm mới mạnh khỏe và hạnh phúc
9/2/2013, 11:40 pm
ƯSAGHI
.:Addicted Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 1352
» Xèng 0.0 : 3086
» Uy Danh : 91
» Ngày "Oa oa" : 1996-06-01
» Ngày gia nhập : 2011-06-12
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
hix hix có...có...chap mới rùi zui...zui...wá... hix hix iu ss hix đọc trang này mà mún ngừng thở, đứng tim, đứt mạch máu chết... trời ơi seo lại xảy ra bi kịch như thế này... trời ơi không bít Ran-neechan sẽ quyết định như thế nào trời ơi seo Gin-sama lại nhẫn tâm thế nhỉ
hix gần năm mới mà đọc bùn ghê lun... thanks ss ạ
12/2/2013, 1:50 pm
snitch
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 14
» Xèng 0.0 : 77
» Uy Danh : 0
» Ngày gia nhập : 2012-07-21
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Hay quá ss ơi, giờ mới thấy, đọc một lèo ko ngưng nghỉ lun. yêu ss quá đi mà thank ss nhiều thiệt nhiều thiệt nhiều :* mau ra chap mới nha ss người viết truyện này thật là có tài, ss cũng thật có tài :*
15/2/2013, 9:11 pm
Ny Amy
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 28
» Xèng 0.0 : 82
» Uy Danh : 4
» Ngày "Oa oa" : 1995-02-28
» Ngày gia nhập : 2013-01-11
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Awww mong chờ chap tiếp theo qá >< Toẹttt vờiii
11/3/2013, 9:18 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Cái fic này ngày càng vắng vẻ cộng thêm người dịch lười biếng => kéo dài lê thê, thôi thì t sẽ cố gắng hoàn thành fic này trong thời gian sớm nhất, dù gì chỉ còn 1 phần cuối của part 3 là hết chuyện ^_^ .Nếu có thời gian và tâm trạng tốt, mình sẽ dịch tiếp 1 fic về DC mà mình từng đọc, kết thúc khá bất ngờ . Third part, Vol 9
… ... … … … … … … … …
Căn phòng bị bao phủ bởi sự trầm mặc. Chọn lựa... … sao? … … Mouri Ran, tao cho mày 3 phút để quyết định trong 3 người này ai sẽ phải chết. … … Sau khi tao giết chết người mà mày chọn, thì sẽ thả mày và 2 người còn lại. … … Nếu sau 3 phút mà mày không có câu trả lời, tao sẽ giết mày trước, rồi xử lý 3 đứa này sau. … … Lựa chọn... … à. Tôi đã từng rất tin tưởng vào ông trời... … Nhưng bây giờ thì tôi biết... … Những việc diễn ra trên trần gian... … đều là do ngài ấy sắp đặt sao? Nếu sự thật là thế... … Thật là vậy thì... … Thật là vậy thì... … Quá là tàn nhẫn rồi.
Gin, nói cho cùng người mà mày muốn giết không phải là ta hay sao?
Tôi nhìn gương mặt đầy lạnh nhạt của Miyano, nhưng lại nghe thấy giọng nói đầy bình tĩnh nhưng khi chú ý hơn sẽ nhận ra bên trong chứa đầy sự rung sợ.
Đúng là vậy rồi... … bởi vì ta mới chính là kẻ phản bội, đúng không? - Miyano cố tỏ ra vẻ bình tĩnh. Hừ – Gin không phủ nhận lại lời nói ấy. Mouri Ran, cô còn đang do dự điều gì? Cô phải là người hận tôi nhất! Không đúng sao? - Miyano quay sang nói với tôi. Hận... … cô sao? - tôi lập lại 1 cách vô thức. Nếu không phải tại tôi, thì sẽ không có Aptx- 4869, nếu không không phải vì tôi, Kudou sẽ không bị dính vào chuyện này, nếu không phải vì tôi, cậu ấy trong lúc đó sẽ quay về cứu cô!! không phải như vậy sao?!! … … Cho nên tất cả sai lầm của ngày hôm nay đều tại tôi! Vì tôi nên mọi người mới lâm vào hoàn cảnh như ngày hôm nay!! cô không hận tôi sao? Không hận sao? … … Dù gì tôi cũng là người không nên sống trên đời này... … những người thuộc về bóng tối sẽ không bao giờ có thể thoát ra khỏi nơi ấy, cho nên... … cho nên cô... … Miyano... … Cho nên cô còn đang do dự điều gì nữa?!! - Miyano vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt điềm đạm, trong ánh mắt ấy lộ ra điểm khẩn cầu. Ái dà, Sherry, từ khi nào mà mày trở nên vĩ đại đến thế, muốn hy sinh bản thân mình sao? - Gin cười lạnh. Gin, nếu muốn ra tay thì ra tay đi !! - Miyano lớn tiếng. Xem ra cái tính « giác ngộ » của mày đúng là đã được nâng cao rồi? Nhưng mà nếu như mày muốn chết đến thế, tao cũng không phải là không thể giúp mày... … - nét mặt của Gin hiện ra tia độc ác. Ngươi không được vi phạm luật chơi – tôi nhẹ nhàng nói. Gin, người quyết định ai sống hay chết là ta. … … Tốt – Gin liếc về hướng tôi. Vậy thì - - cô gái, cô đã quyết định gì nào? Tôi... …
Cơ thể trở nên lạnh băng, tôi có thể cảm giác được bản thân đang không ngừng rung rẩy. Không được... … Tôi thật sự không có cách nào... … Tại sao trên thế giới này lại tồn tại sự lựa chọn tàn khốc đến thế? Tôi thật sự không có cách nào, không có cách nào để đối mặt với nó... …
Ran... …
Tôi nhìn về phía Cognac, trong tích tắc tôi đã hiểu ý đồ của anh ấy.
Có lẽ em hiểu rất rõ – Cognac bình thản nói. Nếu người em chọn là Kudou, vậy thì có lẽ em sẽ không tiếp tục sống trên đời này nữa, nếu như em chọn Miyano, thì cũng sẽ bị lương tâm của chính mình dày vò cả cuộc đời, cho nên... … Nếu người mà em chọn là anh, thì cả đời này em sẽ không thể tha thứ cho chính bản thân mình – tôi ngắt lời anh. Ran... … không cần phải như thế – Cognac cư nhiên lại nở nụ cười. Cognac... … Đây chỉ là cách anh bảo vệ em mà thôi. … …
Trái tim tôi chợt rung động, nhưng lại không nói ra được lời nào.
Thật là thú vị, đây chính là thứ được gọi là « chính nghĩa » hay sao, hay là – - Gin cười lớn, đưa mặt đồng hồ đến trước mặt tôi. Cái thể loại « cảm động » này tao xem thêm 1 tí cũng không có vấn đề gì, chỉ là... … mày có phải hay chăng nên suy nghĩ nhiều hơn về vấn đề thời gian, 3 phút trôi quay rất nhanh đấy. … …
Tôi nhìn cây kim giây không ngừng quay vòng, không trả lời. Có lẽ nên cho thời gian ngừng trôi? Tôi không biết. Chỉ có 1 điều là tôi hiểu rõ... … Tôi, nhất định phải giết chết 1 người. Và lý do của tôi là... .. vì cứu người. Vì để cứu người mà đi giết người... … sao?
Ran... … Cùng là những lời như thế em không muốn nghe thấy lần thứ 3 – trước khi Shinichi tiếp tục câu nói của mình, tôi nhanh chóng chặn họng anh ấy lại. Nhưng mà... … - Shinichi nói nhỏ. Ran... … anh không thể nhìn thấy em chết. … … Có lẽ như vậy rất là ích kỉ... … nhưng anh thật sự muốn cứu em, cứu tất cả mọi người. … … Hiện tại đã không còn cách nào khác, không phải sao? … … Bắt buộc phải có người chết đi. … … Ran... … đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa rồi... … Em đã nói – tôi hít 1 hơi thật sâu. Cùng là những lời như thế em không muốn nghe thấy lần thứ 3 . Ran! Nếu như không cách nào tránh khỏi việc phải hy sinh... … Vậy thì, đừng nên tránh né chúng nữa.
Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt anh, cố nở nụ cười tươi với anh.
Ran?!! - Shinichi giật mình, sau đó quay mặt sang nơi khác. Thật mà ngang bướng mà. Cô em, cô lại muốn giở trò gì đây? - Gin cũng ngạc nhiên nói. Không có gì! - thừa dịp Gin vẫn chưa kịp nổ súng về phía tôi, tôi nhanh chóng nhảy lên đá 1 cước về phía cửa mà Gin đang đứng. Ta chỉ là muốn từ chối chơi loại trò chơi vô nghĩa này!! Cái gì?! - tuy Gin không đề phòng nhưng vẫn kịp thời né ra, viên đạn cũng đồng thời bay về phía tôi. Bất kể là người yêu, hay là bạn bè, hoặc là người thân... … tôi không có tư cách quyết định sự sống chết của bất kì người nào... … và cũng không cách nào từ bỏ sinh mệnh của bất kì ai! Câu trả lời của ta... … chính là đây!!!
(to be continued...)
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (2 votes)
11/3/2013, 10:23 pm
shira
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 364
» Xèng 0.0 : 3188
» Uy Danh : 10
» Ngày "Oa oa" : 1992-05-09
» Ngày gia nhập : 2010-09-28
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
đã phải đăng nhập khẩn trương để tks người dịch ^^, hay quá, chờ phần tiếp theo và các fic tiếp theo :">
12/3/2013, 5:05 pm
myangelRan
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 39
» Xèng 0.0 : 310
» Uy Danh : 1
» Ngày "Oa oa" : 1999-07-12
» Ngày gia nhập : 2013-03-01
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Hay quá ..... Nhất định mình phải chờ ra chap mới mới được.... Mình nghiện fic này rồi
1/8/2013, 10:59 am
shinichi_kun
.:Mod:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 135
» Xèng 0.0 : 1066
» Uy Danh : 27
» Ngày "Oa oa" : 2000-01-22
» Ngày gia nhập : 2013-06-30
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
ss ơi! Chap mới, lâu lắm rồi không có chap mới là sao?
17/9/2013, 2:17 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Công nhận là để nó lên bụi chồng chất rồi, hôm nay có t/gian nên tổng vệ sinh bụi nào ^^ Third part, Vol 10 Bỗng cảm thấy cơ thể hơi chấn động.
Tôi cúi đầu nhìn máu đang từ từ loan ra thấm ướt trước ngực, và nhẹ nhàng quay về phía sau.
- Ran!!!
- Em xin lỗi, em biết như vậy là rất mạo hiểm... … nhưng mà em... … - Cơ thể trở nên nhẹ lâng khi trong vòng tay của Shinichi, tôi mỉm cười nói.
- Đừng nói nữa – Shinichi ấn giữ vết thương trên người tôi.
- Đây là sự lựa chọn thuộc về Mouri Ran, anh hiểu.
- Uhm... … - tôi nhẹ nhàng gật đầu.
- Đủ rồi đấy! - Gương mặt của Gin trở nên tĩnh mịch.
- Thời gian 3 phút đã tới, nếu như cô em Mouri đã chọn lực phương án thứ 2, vậy thì tất cả chúng bay hãy cùng nhau xuống địa ngục mà yên nghỉ đi!!
Những viên đạn không ngừng bay về phía chúng tôi.
- Cẩn thận!! - Shinichi ôm lấy tôi nhanh chóng trốn vào trong góc.
Cognac và Miyano nhờ vào những thùng hàng và những thùng dầu mà trốn chạy đến bên chúng tôi.
- Ran?! Em vẫn ổn chứ? - Cognac nóng lòng hỏi.
- Uhm... … - nhìn vào gương mặt đầy căng thẳng của anh ấy, tôi từ từ gật đầu.
- Viên đạn nằm gần ở tim, cậu không nên di chuyển cô ấy, chúng ta cần nhanh chóng đưa cô ấy đến bện viện… … – Miyano quay sang nói với Shinichi.
Lời nói vẫn chưa dứt, 1 viên đạn khác được Gin bắn ra sượt ngang qua chỗ chúng tôi.
- Ran, em cố chịu đựng thêm tí nữa, nhất định đừng để xảy ra chuyện gì !!
Tôi nhẹ nhàng gật đầu.
Vết thương ở ngực rất đau, nhưng… … đã không còn quan trọng nữa rồi.
Tôi vẫn như cũ nằm dựa vào người của Shinichi… …
Tôi đột nhiên rất muốn nhắm nghiền đôi mắt mình lại, cơ thể cứ như không còn là của bản thân nữa, nó bắt đầu rung rẩy nhẹ.
- Ran ?! Em bị làm sao vậy ?!! – Shinichi siết chặn vòng tay mình lại.
Shinichi, anh nghĩ nếu như em cứ như vậy mà ngủ thiếp đi… … lúc tỉnh dậy, có khi nào sẽ phát hiện… … mọi thứ đều chỉ là một giấc mơ… … có lẽ sẽ giống như chưa từng xảy ra bất kì chuyện gì… … có lẽ khi em tỉnh lại… … thì mọi chuyện đều có thể bắt đầu lại lần nữa… ... - Tôi nhìn thấy tay anh thấm đẫm máu, chậm rãi nói.
- Không được, em mà ngủ thiếp đi thì anh sẽ không cõng em về nhà !! – Shinichi dường như đã bị dọa bởi lời nói vừa rồi của tôi.
- Ran, em đừng ngủ !! đừng nhắm mắt lại !!
- Nhưng mà em… …
- Tụi mày nghĩ chốn tránh ở chỗ đó thì có thể thoát được sao ? thật quá ngây thơ !! – Gin đã thật sự nổi giận, hắn đã bắt đầu nổ súng về mọi phía.
- Nguy rồi !! – Cognac đột nhiên xanh mặt.
- Gin, ngươi đừng nổ súng bừa bãi – Anh hét to.
- Mày là đang ra lệnh cho tao ư ??? – Gin phớt lờ lời nói của Cognac.
- Tên khốn mày !! – Cognac bất chấp những biên đạn đang bay như mưa mà lao mình ra ngoài.
- Cognac, anh làm gì thế ?!! – Tôi muốn kéo Cognac lại, nhưng cánh tay trở nên bất lực, cứ thế rơi xuống.
Anh đang muốn làm điều gì ?
Với tình trạng bây giờ mà anh lao ra ngoài như thế, không phải là quá làm bừa rồi hay sao !!!
- Với cái dáng vẻ này của mày là đang muốn tìm đến cái chết rồi !!! – Đối với hành động vừa rồi của Cognac, Gin tỏ ra khá ngạc nhiên, khẩu súng của Gin nhắm chuẩn về phía Cognac, tuy nhiên những viên đạn lại bay theo đủ phương hướng.
- Đừng bắn loạn lên !!!! – Cognac lo lắng hét to.
- Đừng bắn loạn lên nữa !!
- Thay vì ra lệnh cho tao chi bằng mày lo nghĩ đến cái mạng nhọ của mày đi… …
- Sherry… … - Gin đột nhiên ngã xuốn, Cognac ngạc nhiên khi thấy đừng sau Gin xuất hiện một cô gái đứng đó.
Ngay trong lúc toàn bộ sự chú ý của Gin đều tập trung trên người của Cognac, Miyano không biết tìm đâu ra cây gậy, rồi lén lúc đứng phía sau Gin đánh cú mạnh vào gáy.
- Trời đất… …
Ngay trong lúc tôi nghĩ rằng mọi chuyện đều ổn thỏa thì từ sau lưng 1 tiếng nổ lớn vang lên, theo sau là ánh sáng của lửa hắt vào mặt của chúng tôi.
- Chuyện này là sao ?
- Có vẻ là vẫn không thể ngăn cản rồi… … - Cognac cố gượng đứng dậy.
- Nhanh chóng rời khỏi đây thôi !!
- Gì cơ ? – Chúng tôi nhìn chằm chằm vào ngọn lửa đang lan rộng, đột nhiên hiểu ra tất cả.
Chúng tôi đều quên mất- - nơi này là nhà kho lưu trữ xăng.
Vừa rồi những viên đạn bay tứ tung đã làm nổ 1 thùng xăng nào đó, mà nhà kho này lại chất đầy những thùng giấy, vật liệu dễ cháy, bây giờ ngọn lửa đang lan ra 1 cách nhanh chóng.
- Nhân lúc những thùng xăng khác chưa phát nổ, chúng ta nhất định phải chạy nhanh ra ngoài !!! – Cognac nói thật quả quyết.
- Không được !! – Miyano la lớn.
- Cửa của nhà kho này đã bị ngọn lửa vây lại !!
Hy vọng lại lần nữa trở thành tuyệt vọng.
- Vậy thì thoát ra bằng cửa sổ !! – Cognac không hề do dự phóng nhanh đến bên cửa sổ, đập mạnh vài lần trên cánh cửa sổ cuối cùng cũng làm cho nó rơi xuống.
- Kích cỡ của cửa sổ chỉ có thể lọt qua từng người một, Miyano cậu nhanh chóng thoát ra rồi nhanh báo cho cảnh sát !! – Shinichi ra lệnh.
- Được !!
- Cognac anh ra ngoài trước để tiếp ứng cho Ran !!
… …
… …
… …
- Phù… … - Cuối cùng cũng rời khỏi cái nhà kho ấy.
- Shinichi, nhanh… … - Tôi thở hổn hển.
- Uhm – Shinichi đang định chui ra thì bỗng nhiên quay người lại, như nhớ ra điều gì.
- Đợi 1 lát !!
- Shinichi ?! Anh đang làm gì thế ?!! Quay lại đi !! – Tôi nhìn chằm chằm hình bóng của Shinichi quay lại trong biển lửa, đứng bên ngòai cửa sổ tôi lo lắng la lên.
- Gin vẫn còn ở trong ấy !! Anh kéo hắn ta ra đây !! – Shinichi không quay người lại chỉ trả lời.
- Cái gì ?!!! – Cognac bị ngạc nhiên đến cực điểm.
- Gin ?!! Cậu… … Shinichi cậu quay lại ngay !!! sắp phát nổ rồi !!! Cậu điên hay sao !!! Ran, cậu ta… …
- Cái tên ngu ngốc này… … - Tôi nhìn theo bóng lưng của Shinichi ngày một rời xa, đem gương mặt mình giấu vào nơi bóng tối.
- … …
- Tôi không thể để cho hắn chết ở đây, không đúng hay sao ? – Từ trong biển lửa hình bóng của Shinichi ngày càng hiện rõ.
- … …
- Hắn ta không thể cứ như vậy mà chết đi, hắn ta cần phải chịu sự trừng phạt của luật pháp.
- … …
- Nhất định phải cho hắn biết kết cục của tội ác là như thế nào !
- … …
- Đây là trách nhiệm của những người làm nghề thám tử như tôi đây.
- Shinichi là đồ ngốc !!! – Cuối cùng tôi cũng không kiềm chế được hét lớn.
- Cho dù thế nào đi nữa cũng không cho phép cậu lấy chính mạng sống của mình ra đùa như vậy !! Như vậy cậu có biết có bao nhiêu nguy hiểm không ?!! Shinichi ngu ngốc, ngu ngốc, là tên đại ngu ngốc !!!!
- Này, cái tai của mình ! – Trong nụ cười của Shinichi thoát hiện lên 1 vẻ kiên quyết quen thuộc.
- Anh không có lý do nhìn thấy hắn chết mà không đi cứu hắn đúng không.
- Đừng nói chuyện này nữa, nhanh thoát khỏi nơi này thôi… … - Tôi dụi dụi đôi mắt.
- Được – Shinichi đẩy Gin vẫn còn trong trạng thái hôn mê ra ngoài cửa sổ… …
Sau đó từ trong nhà kho truyền ra 1 tiếng nổ lớn.
… …
… …
… …
Tôi bất động nhìn mọi thứ đang diễn ra.
Trước khi mất đi ý thức, trong trí nhớ của tôi chỉ có hình cảnh Cognac ôm chặt tôi chạy nhanh ra khỏi nơi đó, còn có… …
Trong ngọn lửa bốc cao hướng lên trời kia… …
Gương mặt mơ hồn của Shinichi từng chút một bị nuốt trọn trong biển lửa.
Shinichi… …
… …
« Không thể sinh cùng năm, nhưng nguyệt chết cùng nhau »
… …
« Chị yên tâm đi, anh Shinichi nhất định đang rất nhớ chị. »
… …
« Anh ấy là người, luôn đặt chị ở vị trí đầu tiên, nhưng lại nói không thành lời. »
… …
« Mình thích cậu, so với mọi người trên thế giới này đều thích cậu. »
… …
« Ran là người… … mà mình trân trọng nhất, quan tâm nhất, là người không thể mất đi nhất ! »
… …
« Là người quan trọng nhất trong cuộc đời của mình »
… …
« Bởi vì mình… … Mình cũng hy vọng cô ấy có thể quay lại. »
… …
« Ran… …cô ấy là người rất tốt bụng, Ran rất ….trân trọng mạng sống, cô ấy rất dũng cảm…… đối mặt với thực tại, rất kiên cường… … tuy đôi lúc sẽ có chút mạnh bạo, nhưng thực ra thì… là người rất đáng yêu. »
… …
« Mình sẽ đợi Ran quay về… … »
… …
« Nếu người đó là em, chuyện gì anh cũng có thể tha thứ, chỉ cần em không rời khỏi anh. »
… …
« Lần này, anh tuyệt đối không buông tay nữa. »
… …
Lừa người ta, toàn bộ đều là lừa người ta… …
Em lại bị anh bỏ rơi nữa rồi… … không phải sao ?
Tên nói nói… … nói dối !!
Tại sao phải thành ra như thế… …
Shinichi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
[ Angel from hell]
[Thiên thần sa ngã – Hoàn]
Vài lời từ tác giả : Kì tiếp sẽ là [ Angel from hell] chương đại kết cục, mong mọi người nhớ đón xem. Vài lời từ dịch giả: Mình cũng mong chờ xem phản ứng của mọi người khi coi cái kết thúc như thế nào
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
17/9/2013, 8:45 pm
shinichi_kun
.:Mod:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 135
» Xèng 0.0 : 1066
» Uy Danh : 27
» Ngày "Oa oa" : 2000-01-22
» Ngày gia nhập : 2013-06-30
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Ba la ca la cha ma. Chap mới hay quá đi ạ! 1 thanks ạ . ss nhớ pót fic nhanh nhé, đợi dài cổ như mọi khi là @@ cổ dài như hươu mất! He. Đọc fic ss hình như e bị thíc Cognac mất rồi! Cảm động quá đi thôi:leaf17:
Hay Lắm ạ!
Mong sớm có chap mới. Thời gian ơi ><
9/12/2013, 9:20 pm
shinichi_kun
.:Mod:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 135
» Xèng 0.0 : 1066
» Uy Danh : 27
» Ngày "Oa oa" : 2000-01-22
» Ngày gia nhập : 2013-06-30
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Thời gian chẳng đáp lại tình cảm của mình tí nào >< * Bị ức chế* Có một "Cục" tức trong
cổ mà không thể nào diễn tả hết Chuẩn bị " bạo động" đòi Fic mất thôi.
Cái Fic này không lẽ bị drop ạ? Tiếc quá Không thể như v đc đâu. Em đang bị thíc Cognac
cơ mà Rõ chán! Mong là sớm có chap kế tiếp nhanh và nhanh hơn. p/s: Lại là em lục lại Fic đòi nợ.
14/3/2014, 9:13 pm
xinyi_xiaolan
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 303
» Xèng 0.0 : 3334
» Uy Danh : 116
» Ngày "Oa oa" : 1993-05-04
» Ngày gia nhập : 2010-08-22
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^
Sau 1 thời gian dài bỏ bê, đây sẽ là quà cho mọi người vào này White Valentine ^^. Thật ra thì mình định post vào ngày Valentine cho hợp khung cảnh trong fic luôn, nhưng hôm đó mình lại quên bén mất, toàn nhớ nhày rầm tháng giêng thôi =.=", nên đành kéo đến hôm nay =))))), mọi người thông cảm nhá. Thôi không lôi thôi nữa, chúng ta sẽ vào vấn đề chính luôn ^_^ [ Angel from hell] Đại kết cục : « Thiên thần gãy cánh___ Giọt nước mắt hạnh phúc » Nhật Bản. Trên con đường đông đúc, với chiếc khăn quàng quấn quanh và bộ áo ấm dày trên người, những làn khói trắng phà ra cùng với sự hô hấp của mình. Lại đến mùa tuyết rơi rồi nhỉ. Tôi mơ màng nhìn lên bầu trời, vươn bàn tay ra để hứng lấy những bông tuyết trắng đang rơi xuống. - Doanh Tử, ngày lễ tình nhân mình nhất định sẽ tỏ tình với học trường Anh Mộc ! - Tiểu Vũ bạn a ~~~~ ! - Cơ hội chỉ có 1 lần trong năm, bạn cũng cần nên cố gắng đó ! - Mình, mình thì có ai đâu mà… … - Xí, vậy học trưởng Lưu Xuyên bỏ đâu mất rồi… … - Tiểu Vũ !!!! - Ha haha ~~~~~~~~~~~ Những lời nói nghịch ngợm cùng với giọng nói đầy vẻ bối rối truyền đến, tôi hơi nghiêng mặt nhìn sang, không kiềm được nở nụ cười nhẹ. Hôm nay, quả nhiên là lễ tình nhân nha. Trên đường, những cảnh tượng như kiểu những đôi tình nhân ôm nhau, như người con trai ôm lấy vai người bạn gái của mình hoặc như những cô gái với gương mặt tưởng tượng những cảnh hạnh phúc của bản thân mình thì nơi đâu cũng có thể nhìn thấy. Kiểu như tôi chỉ lẻ bóng đi trên đường… … thì thật là không được mấy người. - Xong rồi đây, tiểu thư, đây là những nguyên liệu mà cháu cần – Bà chủ vừa cười nói vừa đưa cho tôi cái bịch màu bột. - Cảm ơn – Tôi quay đầu lại, lịch sự nở nụ cười. - Con gái bây giờ tự mình làm Socola đã không còn nhiều nữa rồi – Bà chủ vẫn như trước nở nụ cười. - Vâng… … - Cháu rất thích người đó đúng không ? Khi cậu ta ăn cái Socola này nhất định là sẽ rất vui mừng. - … … Vâng, nhưng chỉ là không biết anh ấy khi nào mới có thể ăn được cái Socola này. - Cậu ấy không ở bên cạnh cháu sao ? - Vâng… … Anh ấy sẽ sớm trở về ạ. Rời khỏi tiệm, tôi bước đi trong đoàn người tấp nập, cuộc nói chuyện hôm qua với Sonoko lại lần nữa hiện lên trong đầu tôi. … … « Ran, mai là ngày gì thế ? » « Mai là ngày gì à ? Ờ… … » « Cậu thật sự là không nhớ sao ! Là lễ tình nhân đó !! » « Ồ, là lễ tình nhân à… .., » « Lại đến lễ tình nhân rồi à ! » « Đúng rồi, Makoto có phải đã hẹn với cậu rồi đúng không ? » « Đương nhiên rồi, ngược lại là cậu đấy______ » « Mình thì không cần cậu phải lo lắng rồi » « Hứ, nhìn bộ dạng này của cậu, chắc là lại nhớ đến Shinichi rồi ! » « Mình mới không có !! » … … Đúng thế, tôi không có nhớ đến Shinichi… … Bởi vì tôi không phải là « nhớ đến » anh… … Mà là, tôi từ trước đến nay chưa từng quên anh. Shinichi… … Shinichi… … Shinichi… … « Nói thật thì 2 người các cậu cũng thật là, không dễ gì cậu ấy mới quay lại, nhưng cậu lại mất tích, cậu quay về rồi, cậu ấy lại biến mất ở đâu… … 2 người các cậu thế là thế nào đây ? » Sonoko nói không sai, chúng tôi, lúc nào cũng đều bỏ qua lẫn nhau… … Ba năm rồi… … Tôi… … lại quay về cảnh chờ đợi như trong quá khứ của mình. - Ba, con đã về - Tôi mở cửa, phủi bỏ những bông tuyết trên áo. - Ba_____ - Hả ? – Ba trả lời qua loa. - Ba cũng nên bớt uống bia tí đi, không thì mẹ làm sao mà chịu quay về ? – Tôi bất lực nhìn người cha say bí tỉ của mình. - Ai cần cô ta quay về… … - Ba vẫn là thích*** đúng không, nên… … - Con nít mà nói bậy gì đó ! - Vâng, vâng, vâng !!! – Tôi cười nhẹ, rồi đem nguyên liệu đi vào bếp. - Con đang làm Socola sao ? - Vâng ạ. - Cái tên tiểu tử thối Shinichi… … - Ba ______ ! - Hừ… … - Ba ? – Tôi từ nhà bếp đi ra, nhìn thấy ba đang nằm gục trên bàn làm việc, lảo đảo rồi ngủ. - Thật là, vẫn giống y như trước… … - tôi kiềm không được nhỉm cười … … cảm giác thật là thân quen. Vẫn là cảnh tượng như vậy, cũng cùng là nhân vật, cùng trạng thái như trước. Mọi thứ như quay trở về với quá khứ… … Chỉ có tôi biết được, mọi thứ đều đã thay đổi, bởi vì đã không còn anh ở bên cạnh… … Vụ nổ 3 năm trước lấy tựa đề là « Sự cố ngoài ý muốn » để cho nó trôi vào quá khứ, và Shinichi lại 1 lần nữa « Mất tích cách bí ẩn » rồi. Bên cảnh sát đã bắt được Gin, và Gin đã bị ám sát ngay trong tù, đó là chuyện xảy ra vào ngày thứ 2 sau khi Gin bị bắt. Cuối cùng, thì hắn cũng không khai ra bất cứ điều gì cho phía cảnh sát. Và việc cảnh sát truy bắt tổ chức cũng ngừng lại từ đó. Thân phận thật của tôi và Cognac, cũng như những chuyện quan hệ đến tổ chức, đều được xoá bỏ. Tôi với tư cách đơn thuần là người bị hại, rất nhanh đã thoát khỏi mọi chuyện. Sau khi mọi việc kết thúc, Miyano rời khỏi Nhật Bản___ cùng với Cognac. Lúc đầu, Cognac định dẫn tôi cùng đi, nhưng tôi đã từ chối. Lúc trong sân bay, Miyano hỏi tôi vì sao không đi cùng, thì tôi đã không trả lời. Khi Miyano định hỏi thêm lần nữa, Cognac đã ngăn cản cô ấy, tôi nhìn vào đôi mắt của Cognac, rồi cười vui vẻ. Vì sao lại không rời khỏi ư… … Bởi vì, tôi không thể rời đi. Bởi vì, nơi đây đầy ấp những hồi ức quan trọng nhất của tôi. Bởi vì, chỉ khi tôi ở đây, tôi mới có thể tìm lại thứ tôi đã đánh mất. Bởi vì, tôi cần phải đợi 1 người quay trở về. Những lời này, 1 chữ tôi cũng chưa từng nói ra, nhưng tôi biết, Cognac, có lẽ anh ấy hiểu điều này. - Ran, em nhất định sẽ hạnh phúc. – Mái tóc màu nâu đỏ của Cognac bị gió thổi rối, khi anh ôm lấy tôi, tôi cảm thấy anh đang rung rẩy. Tôi mỉm cười, gật đầu với anh. Rồi sau đó, tôi quay về với cái tên Mouri Ran của mình, cũng quay về sự chờ đợi không có hồi kết của tôi với người ấy. Đã 3 năm trôi qua kể từ ngày xảy ra những biến cố ấy. Tôi quay trở về sống trong ngôi nhà của mình, quay trở lại cuộc sống ngày trước của mình. Ba và mẹ vẫn trong tình trạng chiến tranh lạnh, Sonoko vẫn bát nháo như ngày nào, và đôi lúc bác Agasa sẽ dẫn tụi nhỏ Ayumi đến chơi… … Những ngày tháng như vậy, yên bình, thanh thản, thanh đạm… … Chỉ là tôi, vẫn chưa thể quên được------- không có cách nào quên được. Hình bóng của Shinichi, biểu tình của Shinichi, hơi thở của Shinichi, nó đều xuất hiện rõ ràng trong từng đêm, trong từng giấc mơ của tôi… … Cảnh tượng vụ nổ kinh hoàng của 3 năm trước, nó vẫn như tái hiện ngay trước mắt. Shinichi dần dần bị ngọn lửa nuốt chửng, gương mặt từ từ mờ dần, giọng nói của anh, cũng như ánh mắt kiên định đầy tự tin của anh… … Mọi thứ phảng phất cứ như vừa xảy ra vào hôm qua. Và rồi mọi thứ trôi qua, tính đến ngày hôm nay, vừa tròn 3 năm. Đã 3 năm rồi… … Nhớ lại khoảnh khắc khi vừa tỉnh lại từ trong bệnh viện, tôi đã hỏi Miyano, đã hỏi Congnac « Shinichi đang ở đâu ? » Không ai trả lời tôi. Vậy là tôi không hỏi thêm nữa. Tôi biết họ sẽ nói cho tôi biết chuyện gì… ... Họ sẽ nói rằng Shinichi đã chết, họ sẽ nói sẽ không có ai có thể sống sót trong vụ nỗ ấy. Sau đó trong khoảng thời gian dài, Congac và Miyano gần như không rời khỏi tôi nửa bước để trong coi tôi. Cognac cứ thường để tay lên vai tôi, nhưng không nói gì cả. Tôi biết anh sợ điều gì, chỉ là… … Tôi sẽ không lựa chọn việc kết thúc sinh mạng của mình, bởi vì… … Tôi đã hứa với Shinichi, phải tiếp tục sống để đợi anh quay về. Tôi biết… … tôi biết là Shinichi vẫn chưa chết. Tôi biết rất rõ điều đó, cũng giống như Shinichi của ngày trước. Tôi biết, anh nhất định đang sống rất tốt tại nơi nào đó trên thế giới này, rồi sẽ có 1 ngày anh sẽ quay về, quay về bên cạnh tôi. Cho nên, tôi sẽ đợi, nhất định sẽ đợi, nhất định sẽ đợi____ anh quay trở về. Hơn nữa… … Tôi cẩn thận khấy đều sốt Socola, và mỉnm cười. Hơn nữa, chờ đợi____ là cách duy nhất để tôi yêu anh rồi. Đúng vậy, tôi chỉ có thể chờ đợi, 1 ngày, 1 năm, cho dù là cả 1 thế kỉ. Tôi ---------- Có cả cuộc đời để có thể chờ đợi anh. Anh nhất định sẽ quay về, đúng không, Shinichi ? Và tôi, cũng nhất định____ sống tốt để đợi anh quay về. « Reng --------» Tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên, tôi chạy nhanh ra bắt máy - Alo ? - (Là Mouri sao ? )– Giọng của Miyano từ bờ đại dương kia truyền đến, tuy đã 3 năm không có liên lạc, nhưng vẫn có cảm giác rất gần gũi. - A, Miyano ! sao cậu lại gọi điện cho mình thế ? - (Haha, lễ tình nhân vui vẻ.) - Lễ tình nhân ? Miyano cậu mà cũng nhớ đến những chuyện như vậy sao ? – Tôi có chút bất ngờ. - (Uhm, mình đã chuẩn bị cho cậu món quà cho lễ tình nhân nữa, cho nên mình gọi đến để báo cho cậu biết trước 1 tiếng đây.) - Món quà cho lễ tình nhân ? Vậy là mình sẽ rất trông chờ nó rồi. À, Miyano, cậu và Cognac gần đây đều ổn chứ… … - (Ờ… …) … … … … Nước Mỹ. - (… … Tạm biệt )– Cô gái mái tóc màu rượu bỏ điện thoại xuống, lắc lắc đầu rồi mỉm cười, sau đó lại gọi đến 1 số điện thoại khác. « Tút---- Tút ------» Người con gái hơi cắn nhẹ môi dưới của mình. - Alo ? – Bên kia điện thoại truyền đến 1 giọng đầy nam tính của người con trai. - (Đã đến nơi chưa ?) - Là Miyano à, uhm, cũng sắp đến nơi rồi. - (Nhớ là phải uống thuốc, tuy là sức khoẻ cậu gần như hồi phục rồi, nhưng mà… …) - Mình biết rồi ! - (Cậu biết thế thì tốt ! Mình nghĩ là cậu vẫn nên ở đây thêm 1 thời gian nữa để quan sát tình trạng sức khoẻ… …) - Mình đã hoàn toàn khoẻ mạnh rồi ! - (Theo mình thì cậu gấp trở về Nhật Bản thì có, rõ ràng là vẫn còn 1 vài cơn đau) – Người con gái không chút khách khí mà nói. - Gì đây. – Người con trai cười khô vài tiếng. - Là đích thân Miyano cậu chữa trị cho mình, không lẽ cậu không tin tưởng vào kết quả chữa trị của bản thân cậu sao… … - (Không cần khen mình, chỉ là mình không thể hiểu nỗi… …) - Người con gái hơi nhíu mày lại. - (Nếu đã nhớ cô ấy đến vậy, thì tại sao 3 năm trước lại giấu cô ấy mà đến nước Mỹ ?) - … … - (Thật là con người tàn nhẫn) – Người con gái than thở - (3 năm không hề có bất cứ tin tức gì của cậu, cô ấy… …) - … … - (3 năm rồi, 1 mình cô ấy… …) - Mình chỉ muốn… … nếu như cô ấy thấy mình bị thương như vậy, với tính cách của cô ấy nhất định là khóc rồi… … - (… …) - Người con gái hơi bất ngờ. - Cô ấy đã vì mình khóc rất nhiều, cho nên mình… … cho nên mình… … - (… …) - Cho nên mình nhất định phải trở về bên cô ấy với bộ dạng khoẻ mạnh… … Mình không muốn cô ấy lại phải lo lắng cho mình. - (Cậu cứ bật vô âm tín như thế cũng không phải đang làm cho cô ấy lo lắng hay sao ?) - Cô ấy biết rằng mình chắc chắn sẽ quay về, người khác có lẽ sẽ không nghĩ thế… … Nhưng nếu là cô ấy, nhất định sẽ không hoài nghi việc này, cô ấy nhất định biết rõ mình sẽ quay trở về, và cũng nhất định… … đợi mình trở về. - (Vậy à) – Trên gương mặt của người con gái hiện lên nụ cười mờ nhạt. ……………………. ……………………. Nhật Bản. « Két ……» Một chiếc xe BMW màu xám đỏ dừng lại. « Bụp ! » Một người con trai với bộ vest màu xanh lam từ trên xe bước xuống. - Đã 3 năm rồi. Người con trai đóng cửa xe lại, ngửng đầu mình hàng chữ lớn « Văn phòng thám tử Mouri » trước mặt, rồi nở nụ cười mỉm. …………… …………… Người con trai ấy bước vào toà nhà trước mặt. Sau lưng cậu ta, những bông hoa tuyết vẫn đang thầm lặng rơi. Những bông tuyết trắng li ti nhảy múa khắp mọi nơi, dần dần lấp đầy cả thế giới. Nhưng trong cái vẻ lãnh đạm ấy, lại thấy được một làn khói ấm áp. …………… …………… Lần này, những ngày tháng chờ đợi, cuối cùng cũng đã đến hồi kết rồi nhỉ… … Anh sẽ không rời đi nữa, em cũng thế, đúng không… … Hỡi người con gái thân yêu của anh, người bạn thanh mai trúc mã của anh.
~~~~END~~~~
[Angel from hell] Toàn truyện hoàn.
P/s: Cảm ơn những đọc giả chân thành đã quan tâm theo dõi fic dịch này của mình, tuy kéo dài hơn 2 năm =.=" nhưng mọi người cũng không cho fic này trôi vào dĩ vãng, và mình xin hẹn mọi người vào 1 ngày không xa, mình sẽ dịch tiếp 1 fic khác, nhưng fic này hơi bị dài, dài hơn fic này rất rất nhiều lần( lúc đầu có 1 fic ngắn hơn tí nhưng vì mình chỉ lưu đường link trên mạng, dạo trước cái ổ cứng bị hư mất tiêu cái link đó, kiếm lại không thấy nữa =.= "), nên vẫn chưa biết khi nào mới cho ra lò, đến lúc đó mình mong mọi người cũng sẽ ủng hộ fic đó như cài fic này nha ^_^
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (3 votes)
Sponsored content
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: ...Angel from the hell ( long fic dịch) ^.^