Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
nói thật mặc dù e thík akaixshi mong shinxshi nhưng k hỉu sao cảm giác mà ginxshi... rất thú vị, lãnh lẽo & ấm áp mong chap mới ss càng nhanh càng tốt
10/11/2010, 9:46 pm
Angel_cute
.:Group Leader:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 654
» Xèng 0.0 : 5838
» Uy Danh : 147
» Ngày "Oa oa" : 1996-10-14
» Ngày gia nhập : 2010-08-21
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Nếu ShixGin e nguyện đọc hết đến chap cuối,ủng hộ cho chị hết những fic của Shix1 người nào đó ngoài Shin Có thật Gin nghĩ thế ko???Gin dễ xương vậy àh?Còn Ver nữa,tại sao Ver lại cứu Shi nhỉ Mong chap tiếp P/s:Cho e hỏi chút nha ss,e moy đọc 2 chap của nghiệp bá vương,vậy fic đó shix ai vậy chị
10/11/2010, 10:57 pm
Angel_of_Darkness
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 443
» Xèng 0.0 : 2659
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1999-02-22
» Ngày gia nhập : 2010-10-07
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
De e tra loi ho nhe. Fic do la ShinxRan&Shiho
11/11/2010, 8:36 am
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Fic dài kỳ ( F1, F2, F3, F4, F5) gồm 5 phần tự truyện, theo dòng tâm sự của 4 nhân vật trong truyện là Shiho, Shinichi, Gin, Ran, mỗi phần có thể xem độc lập với nhau dù nó có liên quan nhau.
Vậy nên phần F4, F5 sẽ để warning là ShinxShi ( dù F4 là tự truyện của Ran ).
Các fan của ShinxRan có thể chờ các phần truyện lẻ khi Shiho còn trong tổ chức, bởi chủ yếu cốt truyện về Sherry sẽ là SherryxGin.
Còn lại truyện về Shiho sẽ vs Shinichi, và AixConan.
Thân ^^
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 50% (2 votes)
11/11/2010, 4:29 pm
MiaMikki
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 100
» Xèng 0.0 : 5801
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1993-06-16
» Ngày gia nhập : 2010-06-15
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Quá tuyệt vờiiiiiiiii!!!! Em iu chị quá đi mấttttttttttttt!!!!! Mong chờ các chap tiếp theo của chị!!!
11/11/2010, 4:32 pm
archimonde
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 494
» Xèng 0.0 : 3091
» Uy Danh : 22
» Ngày "Oa oa" : 1994-10-30
» Ngày gia nhập : 2010-09-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
vậy F4 nhanh nhanh ik ss
11/11/2010, 6:48 pm
MiaMikki
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 100
» Xèng 0.0 : 5801
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1993-06-16
» Ngày gia nhập : 2010-06-15
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Mặc dù em luôn ủng hộ cặp Ai và Akai!!!! Nhưng ko hiểu sao đọc fic chị em lại mong cho Gin với Ai về bên nhau, ít nhất thì Gin còn có người ở bên, xoa dịu những nỗi đau (nếu có ) do tội ác trong quá khứ gây ra!!!!!! Hi vọng hi vọng hi vọng
12/11/2010, 1:30 am
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
[Ran] Gặp lại (F4)
Warning: ShinxShi
Tôi đến nhà anh, cắm chìa khoá, đẩy cửa bước vào. Không cần suy nghĩ, tôi bước nhanh đến phòng sách- nơi đã trở thành "phòng ngủ" của anh suốt 2 năm qua.
Anh nằm gục đầu trên hai cánh tay, bên dưới là một quyển truyện trinh thám đang đọc dở. Tôi thực sự ko biết nên cười hay khóc nữa. Cười vì mình hiểu được lý do tại sao anh ấy như thế, hay khóc vì biết rằng lý do đó có liên quan đến một người con gái khác?
Tôi sợ nhất vào những lúc nhìn anh ngủ như vậy. Bởi lẽ con người thường không bao giờ giấu được nội tâm của mình khi ngủ, cũng như khi say.
Và anh cũng thế.
Tôi rón rén đến bên anh, lặng im nhìn anh chìm trong giấc ngủ.
"Shiho", tiếng anh thầm thì trong cơn mơ," không, tôi làm sao có thể..quên..làm sao quên..em?"
Tôi hít một hơi mạnh, cố nhấn chìm cảm giác đau thắt ở ngực.
Đây không phải lần đầu tiên.
Suốt 2 năm qua, không biết bao nhiêu lần tôi nghe tên cô ấy từ miệng anh, với giọng tha thiết, đau đớn, dằn vặt. Dĩ nhiên anh chưa bao giờ nhắc trước mặt tôi, hay phải gọi là lúc anh còn tỉnh táo.
Tôi...dĩ nhiên tôi muốn hờn dỗi, muốn oán trách anh lắm, nhưng...sao tôi có thể??- với một người đã mất?
Phải, cô ấy đã không còn trên đời này nữa.
Đó là lý do tôi ko thể nổi giận với anh..dù anh có gọi tên cô ấy bao nhiêu lần...
..cô ấy ..cũng ko thể nghe thấy...
Tôi không muốn thấy anh tiếp tục đắm chìm trong hình bóng một người đã khuất, vì thế...tôi đã bóng gió với anh về một hôn lễ- sau ngày chúng tôi đi dự lễ cưới của Hattori và Kazuha. Điều bất ngờ là chỉ một tháng sau, chúng tôi đính hôn, và hai tuần sau đó- nghĩa là tuần sau, chúng tôi sẽ kết hôn.
Qúa nhanh, quá vội vã...như thể anh muốn chạy trốn một điều gì đó, không, là chạy trốn một sự thật nào đó mà anh cố giấu trong tim.
Tôi lay lay đôi vai Shinichi, và trước khi anh kịp phản ứng, tôi lao nhanh vào bếp, để không phải nghe anh lập lại tên cô ấy thêm lần nữa.
Hai lần trong một buổi sáng là quá nhiều.
"Chúng ta bận rộn cả ngày mà, không đến sớm sao được?"
"Bận rộn?"
Anh lập lại với giọng hoài nghi. Dù biết trước anh sẽ quên- nhưng không hiểu sao vẫn có cảm giác chua xót trong lòng.
Hôn lễ này có phải sai lầm hay không?
Tôi lắc đầu, cố xua đi những ý nghĩ ngớ ngẩn đó.
Phải, chúng tôi sắp trở thành vợ chồng, sau hơn 24 năm bên nhau.
Tôi ko nên nghĩ ngợi vẩn vơ nữa, phải ko?
***
Chúng tôi lại nắm tay nhau đi trên con đường quen thuộc- con đường năm xưa anh hay đưa tôi về sau mỗi giờ tan học.
Nó cũng là con đường anh đã cùng cô ấy đi về trên chuyến tàu trở lại tuổi thơ.
Đội thám tử nhí năm nào nay đã thành những thiếu niên, thiếu nữ 15 tuổi, vẫn thường hay ghé nhà anh chơi mỗi chiều tan học. Không một câu chuyện nào thiếu vắng hình bóng Ai-chan. Anh luôn hồ hởi chơi đùa, học tập với chúng, như thể trở lại là Conan-kun ngày nào.
Tôi biết, đó chỉ là cách khiến anh cảm thấy gần bên cô ấy hơn, cảm nhận sự tồn tại của cô ấy trong bầu không khí thân quen ngày nào.
Tôi và anh đã từng có một quá khứ - quá khứ không có sự hiện diện của Shiho Miyano.
Nhưng anh và cô ấy cũng đã có với nhau một quá khứ- quá khứ mà Ran Mouri tôi mãi mãi không chen chân vào được.
Vì thế, tôi từng rất sợ...sẽ mất anh.
Nhưng tại sao, ngay cả khi cô ấy không còn nữa, tôi vẫn cảm thấy anh xa xôi đến vậy?
Cảm giác như... bên cạnh tôi ko còn là Shinichi Kudou, mà là Edogawa Conan.
Đang miên man theo dòng suy nghĩ, một hình bóng chợt thoáng qua trong đáy mắt tôi.
Anh xoa đầu tôi, chắc là nghĩ tôi nhớ cô bạn thân quá mới bị hoa mắt. Tôi cũng gật đầu đáp lại, sau đó kéo anh rời đi càng xa càng tốt nơi này.
Trong tôi có linh cảm bất an không hiểu nổi.
***
Mua xong nhẫn, tôi cùng anh đến cửa tiệm áo cưới mà Sonoko quen biết. Nghĩ cũng tội cậu ấy, đang ở tít bên Pháp mà chuyện hôn lễ của tôi cậu ấy lại vô cùng sốt sắng giúp đỡ, từ việc mua nhẫn ở đâu đến thử đồ cưới chỗ nào, thậm chí cả nhà hàng cũng được giới thiệu luôn.
Sau một tiếng chọn lựa, tôi ưng được 6 mẫu, và bắt đầu thử từng cái.
Tôi thấy hồi hộp lạ lùng, mặc dù chỉ là thử đồ thôi.
Shinichi tựa lưng dòm ra cửa sổ, lơ đãng ngó nghiêng phố xá, mặc tôi tuỳ ý thiết kế mẫu mã. Anh nói, một thám tử như anh kêu đi phá án thì được, còn shopping hay thời trang thì khác gì nước đổ đầu vịt. Nên dù không thích, tôi vẫn không thể lôi kéo anh tham gia vào việc thử quần áo được.
Tôi đang thử đến chiếc áo thứ 3 thì nghe tiếng anh hét gấp gáp:
- Ran, anh có việc bận. Em thử đi nhé, anh sẽ quay lại ngay.
Trước khi tôi kịp trả lời, đã nghe tiếng xô bật cửa cùng những bước chân hối hả lao đi như tên bắn.
Tôi đẩy cửa phòng thay áo bước ra, ngơ ngác nhìn chiếc ghế trống không nằm chỏng chơ đang được chị nhân viên dựng lại.
Đây không phải lần đầu tiên anh "bỏ rơi" tôi giữa đường, nhưng đây là lần thứ hai tim tôi cảm thấy đau nhói với nhịp đập dồn dập.
Lần đầu tiên, là khi anh mất tích ở công viên Nhiệt Đới, trong buổi đi chơi năm 16 tuổi.
Không còn tâm trạng nào nữa, tôi chỉ tay vào chiếc áo đang mặc, ra hiệu sẽ lấy cái này. Thậm chí thanh toán tiền xong, tôi còn chẳng nhớ mẫu áo vừa thử ra sao. Đầu tôi lâng lâng còn đầu óc thì bay biến đâu mất.
Mái tóc nâu đỏ, đôi mắt xanh biếc lại hiện về trong tâm trí tôi.
Giọng anh hoảng hốt, tiếng đẩy cửa mạnh cùng những bước chạy của anh...
Chẳng lẽ...
Không, không thể nào!
Cô ấy đã chết rồi, không thể nào như thế được.
Chắc chắc...chắc chắn sở cảnh sát có vụ án nào đột xuất, nên Shinichi mới chạy đi vội vã như vậy thôi.
Tôi hấp tấp rút chiếc điện thoại, bấm số chị Satou. 10 giây sau, tôi nghe giọng chị ấy vang lên.
"Tôi Satou Takagi nghe đây ạ?"
" Chị Satou, có phải mới có vụ án nào xảy ra ko ạ?"
"Vụ án? Làm gì có? Mà dù có cũng đâu gọi Shinichi. Cậu ấy đã xin nghỉ hẳn 3 tuần làm lễ cưới mà"
"À không, không có gì, em chỉ sợ anh ấy quên nộp đơn nghỉ"
"Haha, mong chồng thấy phát sợ luôn kìa"
"Không có mà, cảm ơn chị Satou"
Buông máy xuống, lòng tôi trĩu nặng.
Anh xin nghỉ lúc nào tôi cũng ko hay biết. Không phải sở cảnh sát gọi, việc gì anh lại đi gấp như thế?
Trừ khi...
Ôi không, Ran Mouri. Làm ơn đi, đừng suy nghĩ linh tinh nữa.
Tôi rảo bước nhanh về nhà. Phải rồi, tôi sẽ nấu món cơm mà Shinichi thích ăn nhất, để chờ anh ấy trở về. Việc nấu nướng sẽ làm đầu óc tôi ko bay lung tung nữa.
***
9h tối, mâm thức ăn đã nguội ngắt.
10h, tôi ngả lưng vào ghế, thẫn thờ nhìn về phía cửa, hoàn toàn quên đi cái đói dù cả ngày không chút gì vào bụng.
11h, tôi co ro giữa căn nhà vắng lạnh, nhớ đến ngày xưa khi Shinichi "mất tích". Ngày đó, anh cũng bảo tôi " Ran, chờ chút nhé, tớ sẽ quay lại ngay".
Ba tiếng " quay lại ngay" của anh là biền biệt suốt 4 năm trời.
Cảm giác sao lại giống đến thế!
Tôi đã gọi cả chục cuộc điện thoại. Ban đầu là những hồi chuông reo vang không người bắt. Sau đó là những tiếng bíp bíp kéo dài, tín hiệu của việc máy nằm ngoài vùng phủ sóng.
Anh đã đi đâu đến nỗi phải tắt máy?
Hay...hay hình dáng người con gái hồi trưa tôi gặp chính là cô ấy?
Anh đã đến với cô ấy?
Anh sẽ lại mất tích như ngày xưa?
Một ngọn lửa từ lâu âm ỉ trong tôi chợt lan toả mạnh mẽ, thiêu đốt tim gan và cả đầu óc.
Tôi bật dậy, chạy đến bên chiếc điện thoại quen thuộc, vừa nhấc lên thì có tiếng kéo cổng.
Chiếc điện thoại rớt xuống đất, dộng lên nền nhà nghe cốp một tiếng, khiến bóng người vừa mở cửa bước vào kia giật nảy mình.
Với tay bật đèn, anh giấu nổi sự kinh ngạc lẫn hoảng hốt khi nhìn thấy tôi.
- Sao...em lại ở đây?_ Anh nhướng mày hỏi với giọng lắp bắp.
- Em là vợ sắp cưới của anh, chẳng lẽ ko thể ở đây sao?
Tôi cố trả lời với vẻ bình thản, nhưng không được. Ngọn lửa trong tôi sắp bùng lên, và nước mắt trên mặt tôi bắt đầu tuôn lã chã.
Anh không trả lời, lặng lẽ bước đến gần tôi.
- Em đợi anh à?
- Anh đã đi đâu?
Hai câu hỏi với hai nỗi niềm hoàn toàn khác nhau. Câu hỏi của anh hàm chứ sự ân hận, còn câu hỏi của tôi lại mang ý oán hận.
- Anh...
Anh cắn môi. Đôi mắt liếc qua chiếc điện thoại đang nằm lăn lóc dưới đất.
- Anh có việc ở sở cảnh sát.
Anh thấp giọng, nhưng câu nói ấy vọng vọng rõ trong tai tôi từng chữ một. Tôi cố mỉm cười, hỏi lại với một chút mỉa mai.
- Thật sao?
- Uh.
- Nói dối!_ Tôi hét lên, và theo phản xạ, chân tôi bay thẳng lên thốc vào giữa ngực anh, khiến anh bật ra sau mấy bước, loạng choạng ôm ngực khuỵ xuống.
Tôi gào lên tức tưởi với bao nhiêu phẫn uất dồn nén bấy lâu:
- Thiếu uý Satou nói anh đã xin nghỉ 3 tuần, thì sao lại có việc ở sở cảnh sát chứ? Anh lại nói dối em, nói dối em như ngày xưa. Không, không phải, anh luôn luôn nói dối em. Từ sau khi mất tích và biến thành Conan, anh đã luôn giấu em mọi thứ. Kể cả khi trở về, anh cũng luôn nói dối em. Suốt bao nhiêu năm qua, anh luôn đóng kịch, luôn dối trá. Thậm chí em thực sự ko biết, những lời thốt ra từ miệng anh, câu nào thật, câu nào giả nữa!
Anh chết lặng, không buồn đứng dậy, khuỵ nơi đó nhìn tôi trừng trừng. Nước mắt tôi đã làm mờ đi mọi thứ trước mặt. Khiến tôi ko nhìn rõ biểu hiện trên mặt anh lúc này.
- Anh đã đi gặp cô ấy, phải ko?
Câu hỏi bật khỏi miệng tôi với sự chua xót.
Không, Shinichi, hãy nói là không phải.
Shinichi, hãy ôm em, nói với em rằng em chỉ ghen tuông vớ vẩn đi.
Làm ơn, phủ định đi, nói với em rằng cô ấy đã chết rồi.
Chỉ cần anh nói như thế, bất cứ lý do dối trá nào khác, em cũng sẽ chấp nhận.
Xin anh...dù cho đó chỉ là một lời nói dối khác....
Anh chống tay vào tường, nặng nề đứng dậy. Đôi mắt xanh của anh nhìn tôi với vẻ đau đớn lẫn tiếc nuối.
Dường như lý trí và tình cảm của anh đang giằng xé nhau dữ dội.
- Anh...xin lỗi, Ran!
Tôi bật cười.
Đây là câu trả lời của anh ư?
Anh tàn nhẫn lắm Shinichi!
Tại sao lúc cần nói dối thì anh lại chọn nói thật chứ?
Tôi lắc đầu, chậm rãi rời khỏi nhà trước đôi mắt khổ sở của anh.
Nhưng bước chân tôi dừng lại ở bậc cửa. Tôi nhìn anh, hỏi một câu cuối cùng:
- Tuần sau, chúng ta vẫn làm đám cưới chứ?
Anh ngả lưng vào tường, đôi mắt xa xôi nhìn vào khoảng không trước mặt, nơi có những bậc thang gỗ dẫn lên phòng ngủ. Một lúc sau, anh cất giọng, nhẹ như tiếng gió len qua khe cửa, khiến tôi không nắm bắt được cảm giác thật sự của anh là gì.
- Uh, vẫn đám cưới.
***
Last edited by wings89 on 6/12/2010, 8:49 pm; edited 2 times in total
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
12/11/2010, 6:35 am
shira
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 364
» Xèng 0.0 : 3188
» Uy Danh : 10
» Ngày "Oa oa" : 1992-05-09
» Ngày gia nhập : 2010-09-28
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
tem! tình hình này chắc khó có đám cưới rùi shin ơi là shin làm khổ cả hai người con gái thế này tội lỗi tội lỗi
12/11/2010, 8:34 am
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
ôi không theo em chị để shin đi tu để xoá tội hichic shiho thương quá huhu
12/11/2010, 8:54 am
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
theo em nếu shin thật sự yêu shiho thì không nên để cô ấy ra đi lần nữa kể cả có gin cùng lắm thì bị ăn đòn vài quả chứ gì
12/11/2010, 11:53 am
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Đã chèn hình minh hoạ
Ôi tôi ngất đây
Anh Gin của tôi đẹp trai quá, tôi ko nỡ xuống tay cho anh đau khổ
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
12/11/2010, 12:26 pm
SherryHirota
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 553
» Xèng 0.0 : 4212
» Uy Danh : 9
» Ngày "Oa oa" : 1993-10-15
» Ngày gia nhập : 2010-09-11
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
hey lém chị mong F5 để xem đám cưới như thế nào
12/11/2010, 2:37 pm
MiaMikki
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 100
» Xèng 0.0 : 5801
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1993-06-16
» Ngày gia nhập : 2010-06-15
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Em hi vọng sẽ có kết thúc viên mãn cho cả đôi bên. Đau đớn, mệt mỏi vì nhau rồi thì đừng nên làm khổ nhau nữa!!!!!!!!!!! Em mong chờ Gin và Shi sẽ thành một cặp thật sự!!!!
12/11/2010, 8:53 pm
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
[Ai Haibara] Câu hỏi
Trường trung học Teitan.
-Conan-kun, chiều nay tớ và Ai-chan phải đi mua đồ, cậu cứ về trước nhá.
Ayumi quay xuống nhìn Conan khi vừa đặt chiếc cặp lên bàn. Bên cạnh Conan, tôi mỉm cười đáp lại khi cậu tò mò đánh mắt qua dò hỏi.
- Uhm, vậy tớ sẽ về với Genta và Mitsu.
- Genta bận sang nhà bác cậu ấy, còn Mitsu bận đi mua sách chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới.
Ayumi nói luôn một mạch, bỏ qua cái nhìn sửng sốt của cậu. Cô bạn toét miệng cười.
Vừa lúc đó, giáo viên bước vào. Bất đắc dĩ, Conan đành uể oải lật sách ra, nhưng nhìn vẻ mặt cậu ấy, tôi biết cậu đang thắc mắc chuyện gì sắp xảy ra.
Đã 9 năm kể từ ngày chúng tôi teo nhỏ. Không, là 9 năm từ khi chúng tôi bắt đầu cuộc sống mới- trở về tuổi thơ của mình.
Tổ chức đã bị đánh đổ, nhưng điều tệ hại là cơ thể Kudou đã xảy ra hiệu ứng lờn thuốc. Viên thuốc giải vĩnh viễn đã hoàn toàn mất tác dụng với cậu ấy. Trong trận chiến cuối cùng, cậu đã sử dụng nó để quay lại hình dạng cũ, nhưng phản ứng thuốc thuốc chỉ còn kéo dài trong 2 giờ. Cậu ấy biết điều đó, và chính cậu ấy là người lên kế hoạch cho "sự ra đi vĩnh viễn" của chàng thám tử tài hoa nhất Nhật Bản- Shinichi Kudou.
Tôi nhớ dáng người cao cao của cậu lao vào biển lửa, những tiếng súng chát chúa vang lên, toà nhà nổ tung.
Và...Shinichi Kudou đã chết trong đống tro tàn đó.
Chỉ còn lại Conan Edogawa- cậu bé 7 tuổi, thương tích đầy mình, kẹt dưới một tầng hầm sau góc tủ.
Ran đã khóc rất nhiều. Những viên cảnh sát ở sở Tokyo cũng khóc. Toàn Nhật Bản đều thương tiếc cho sự hi sinh của chàng thám tử tài năng. Shinichi Kudou trở thành cái tên được nhiều người nhắc đến suốt mấy năm liền, gần như thành một huyền thoại.
Chỉ có những người biết rõ sự thật là không khóc, nhưng ko ai là không nuối tiếc. Mất một thời gian, toàn bộ giấy tờ của chúng tôi mới được làm lại, những bản lý lịch hoàn hảo với sự giúp đỡ của FBI.
Conan được bố mẹ cậu ấy nhận làm con nuôi, đổi sang họ Kudou, còn tôi trở thành con gái của tiến sỹ Agasa. Họ tên mới trên giấy tờ của chúng tôi là Conan Kudou và Ai Hiroshi. Nhưng hầu hết tất cả mọi người, kể cả các bạn ở trường, đều gọi chúng tôi là Conan và Haibara. Chúng tôi cũng thích tên gọi cũ hơn.
Dù cậu ấy luôn vỗ về tôi rằng, việc lờn thuốc ko phải lỗi của tôi, và cậu ấy ko hối hận khi "cái chết" của Shinichi Kudou có thể đem lại bình yên cho Nhật Bản ( và cả thế giới), nhưng tôi vẫn rất ân hận.
Mặc cảm tội lỗi- về việc chính tôi đã đẩy cậu ấy vào hoàn cảnh hiện tại, khiến tôi luôn cố gắng né tránh cậu ấý suốt 9 năm. Cậu đã hoàn thành lời hứa bảo vệ tôi tuyệt đối, nhưng tôi lại ko thể giữ được lời hứa sẽ đưa cậu trở về bên Ran.
Ran đã kết hôn với một thanh tra cảnh sát trẻ đầy tài năng, hài hước và dí dỏm. Cô ấy đã nguôi ngoai nỗi nhớ với Shinichi và hạnh phúc bên gia đình của mình. Nhưng tôi thì mãi mãi ko quên được những gì đã xảy ra.
- Ai, cùng đi ăn trưa chứ?
Conan đẩy ghế đứng dậy khi chuông vừa reo. Ayumi đã biến mất sau cửa lớp trước khi tôi ngẩng lên định chỉ vào cô ấy.
- Tớ...muốn xuống thư viện một chút.
Tôi bình thản bịa ra lý do từ chối.
- Thôi nào, Ai. Sáng nay cậu đã ăn gì đâu.
Conan nắm tay tôi kéo dậy, nhưng tôi đã gạt tay cậu ấy ra, với chút bối rối.
- Chút tớ sẽ ăn sau. Tớ đi đây.
Tôi vội vã rời khỏi lớp học như chạy trốn, dù cảm nhận rõ ánh mắt thất vọng chán nản của cậu ấy vẫn bám theo sau lưng.
Cậu ấy bắt đầu gọi tên tôi từ sau khi Tổ chức sụp đổ, khi biết rằng Shinichi Kudou ngày xưa ko thể trở về. Cậu ấy rất nhanh chóng chấp nhận sự thật đó, như thể đã đoán được từ trước.
"AI, đừng khóc. Đấy không phải lỗi của cậu", Conan đã ôm tôi, vỗ nhè nhẹ lên tấm lưng đang nức nở của tôi vào cái ngày toàn nước Nhật "đưa tang" vị anh hùng 16 tuổi của họ.
Đó là lần đầu tiên cậu ấy gọi tên tôi. Và đến tận bây giờ.
Tôi đi một vòng xuống thư viện, sau khi chắc chắn rằng đã đủ thời gian Conan ăn hết phần cơm trưa, tôi mới bước xuống căn-tin. Một giọng nói quen thuộc khiến tôi hốt hoảng núp vào một góc tường.
" Tớ xin lỗi"
Đó là giọng Conan.
"Tớ đã thích một người khác rồi"
"Tớ...xin lỗi"
Rồi tiếng thút thít của một cô gái, và những tiếng bước chân chạy đi vội vã.
Lại thêm một người nữa. Khờ dại và ngốc nghếch.
Khoảng từ năm lớp 9, Conan bắt đầu nhận được nhiều lời tỏ tình của các cô bạn gái cùng trường, nhưng cậu ấy luôn từ chối với cùng một câu. Và câu đó luôn là lưỡi dao đâm vào tim tôi, khoét lại những vết thương đã cũ.
Tôi biết, "người khác" cậu ấy thích là ai.
Chính là lỗi của tôi, đã chia rẽ họ.
Tôi dựa lưng vào vách tường, hướng mắt xuống đôi chân đang di di trên sàn, quá chú tâm vào những suy nghĩ miên man đến nỗi không thấy cậu ấy đã đứng trước mặt.
- Dạ dày cậu ko khoẻ, bao tử cũng ko tốt nhưng lại luôn ko chịu ăn uống đúng giờ.
Conan phàn nàn bằng giọng cáu kỉnh. Tôi rất muốn giằng tay ra, nhưng cậu ấy nắm quá chặt. Tôi đành nhắm mắt lại mặc cậu ta lôi đi, đến lúc mở mắt ra đã thấy mình đứng trước quán cafe cạnh trường học.
- Tớ biết cậu ko thích ăn fastfood ở trường.
Cậu mỉm cười, dắt tay tôi vào trong, ấn tôi ngồi xuống ghế, và không buồn hỏi ý tôi, cậu gọi luôn hai phần ăn một cách hào hứng.
Thật ra ko cần hỏi, Conan thừa hiểu Ai thích ăn gì, cũng như Shinichi rất hiểu Ran thích món nào nhất.
Tôi nhún vai, thờ ơ nhìn ra ngoài cửa sổ, trong khi Conan móc từ trong túi ra quyển truyện trinh thám mới xuất bản.
- Lúc nãy, cậu vừa từ chối Midori-san?
Cậu ấy ngẩng lên khỏi quyển truyện trinh thám, gương mặt thoáng vẻ đo đỏ lúng túng.
- Uhm.
- Tại sao?..._ Tôi ngập ngừng, hít một hơi thở sâu trước khi nói đến sự thật phũ phàng mà tất cả chúng tôi đều biết_ Ran-san đã kết hôn 4 năm rồi.
- Tớ biết_ Conan cắt ngang, nhưng không tỏ vẻ gì là bận lòng_ Tớ cũng rất vui vì cô ấy đã hạnh phúc, ko phải chờ đợi và khóc lóc vì tớ nữa.
- Vậy thì ...
- Ai_ Conan bất chợt gấp quyển sách lại, chống cằm lên bàn_Cậu muốn tớ có bạn gái lắm sao?
Tôi chắc rằng lớp mặt nạ sắt của tôi vừa mẻ mất một miếng, nếu ko thì tại sao mặt tôi lại nong nóng lên như vậy?
- Tớ....
Cậu giơ tay, xoa xoa lên mái tóc màu nâu đỏ của tôi, bật cười.
- Cậu còn chưa có bạn trai thì tớ làm sao dám đi trước cậu chứ? Haha.
- Vậy nghĩa là...chỉ cần tớ có bạn trai, cậu sẽ đi tìm bạn gái ?_ Tôi nhìn cậu ta một cách nghiêm túc.
- Uh, có lẽ thế._ Conan nhún vai, không chắc là có thực sự nghiêm túc để trả lời lại hay ko.
- Tại sao ?
- Vì tớ đã "lỡ" hứa phải bảo vệ cậu, nhớ ko?_Conan cốc nhẹ vào trán tôi, một cử chỉ có thể xem như âu yếm_ Nên trước khi có tên ngốc nào tình nguyện vào "chết" thay tớ, thì sao tớ có thể đi kiếm bạn gái được?
- Nhưng Tổ chức đã ko còn nữa...cậu đã hoàn thành lời hứa đó rồi._ Tôi cố gắng thuyết phục cậu bằng giọng dịu dàng.
Conan không đáp, cậu đưa tay di di lên gáy sách. Ánh mắt cậu xa xăm và ....rất khó hiểu.
Tôi thở dài.
- Conan.
- Sao, Ai?
- Nếu cậu ko tìm được một người con gái nào mà khiến cậu yêu thương...như ngày xưa Shinichi từng yêu thương Ran...thì suốt đời tớ sẽ...
- Tớ tìm được rồi.
Cậu ấy cắt ngang, bằng giọng rất tự nhiên, bình thản như là chuyện đó đã xảy ra từ lâu lắm, nhưng với tôi thì ko khác nào tiếng sét ngang tai. Chẳng phải cậu ấy luôn từ chối những cô gái khác ư?
- Là ai thế?_ Hai bàn tay tôi giấu dưới gầm bàn, vặn vẹo vào nhau một cách bực bội. Tôi cảm nhận được chiếc mặt nạ băng giá lại mẻ thêm một miếng.
Conan cười cười, đáp lại câu hỏi đó bằng một câu hỏi khác.
- Sao tớ phải nói cho cậu biết?
- Vậy tại sao cậu ko ở bên cô ấy?
- Tại sao tớ phải ở bên cô ấy?
- Đó là người cậu thích mà?
- Thì sao?
...
Bữa ăn trưa kết thúc bằng một chuỗi các câu hỏi không có câu trả lời từ đối phương, bằng vẻ mặt hả hê hớn hở của Conan và tôi thoáng chút bực mình, chiếc mặt nạ "Nữ hoàng băng giá" bị mẻ hết phân nửa.
Tôi cắn môi, ngoảnh đi né cái nhìn như muốn xuyên thấu trái tim của cậu ấy.
Có cảm giác tôi đang bị cậu ấy đùa bỡn.
Phải không nhỉ???
***
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (3 votes)
12/11/2010, 8:55 pm
SherryHirota
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 553
» Xèng 0.0 : 4212
» Uy Danh : 9
» Ngày "Oa oa" : 1993-10-15
» Ngày gia nhập : 2010-09-11
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
póc tem -> giật phong bì -> xé -> đốt -> uống
12/11/2010, 9:04 pm
MiaMikki
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 100
» Xèng 0.0 : 5801
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1993-06-16
» Ngày gia nhập : 2010-06-15
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Thắc mắc Tò mò !!!!!!!! HAY THIỆTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT
12/11/2010, 9:14 pm
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
chị wing hôm nay viết nhanh quá thank chị nhiều hết mức có thể
12/11/2010, 9:36 pm
archimonde
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 494
» Xèng 0.0 : 3091
» Uy Danh : 22
» Ngày "Oa oa" : 1994-10-30
» Ngày gia nhập : 2010-09-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
hay lém ss tuần này tuy k có chap 756 nhưng vẫn còn fic ss wings thanks^^!
13/11/2010, 6:34 pm
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
[Shinichi Kudou] Không để em ra đi lần nữa (F5)
Cánh cửa khép lại, tôi nhìn qua cửa sổ cho đến khi dáng Ran biến mất hoàn toàn trong đêm tối. Thở dài, tôi lê từng bước nặng nề lên những bậc cầu thang, cảm thấy ngày hôm nay dường như dài vô tận.
Tôi...đã gặp lại em, sau 2 năm mong nhớ mỏi mòn.
Không suy nghĩ, tôi lao đến, ôm chầm lấy em, chỉ sợ em lại biến mất như ảo ảnh trong những giấc mơ.
Không, không phải mơ, là sự thực.
Làn da em ấm áp, mái tóc thơm mềm mại, cơ thể em run lên trong vòng tay của tôi.
Tôi cứ ôm em như thế, cho đến khi một đôi tay to lớn giật mạnh tôi ra, và một cú đấm giáng thẳng vào mặt mình.
Quệt vết máu chảy ra khi răng bập vào môi, tôi sững sờ nhìn người đứng trước mặt.
Gin.
Em giật giật tay áo hắn.
- Mel, dừng lại.
Hắn nhìn tôi bằng đôi mắt đầy căm phẫn. Trong phút chốc, tôi vỡ lẽ tất cả. Hắn cũng yêu em....
Em thì thầm vài câu với Gin- người em vừa gọi bằng một cái tên khác khá lạ, và nhìn hắn bằng đôi mắt van nài. Gin đáp trả em bằng một gương mặt miễn cưỡng, quay gót đi sau khi vứt cho tôi một cái nhìn đe doạ.
Tôi đứng đối diện với em, trí óc mơ hồ. Nếu không phải cú đấm lúc nãy khá đau, thì tôi chắc chắn vẫn nghĩ rằng mình đang mơ.
Phải, giấc mơ ngọt ngào....không phải là những cơn ác mộng hằng đêm, đẫm máu và nước mắt như xưa.
Em nhíu mày, ngón tay lướt trên gương mặt sưng vù của tôi, " Xin lỗi, đau lắm phải không?"
Toàn thân tôi tê liệt, cảm giác như có dòng điện chạy qua người.
Tôi...tôi làm sao thế nhỉ?
Trước khi kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, tôi đã thấy vòng tay mình ôm chặt lấy em thêm lần nữa. Mũi tôi vùi vào những sợi tóc màu nâu đỏ mềm mại, hít lấy hương thơm dìu dịu thoang thoảng, và đuôi mắt tôi bắt đầu giần giật.
- Không phải mơ. Em đã về. Em còn sống, Shiho.
Cơ thể nhỏ bé của em cứng lại trong tay tôi, dường như em đang kiềm chế những cảm xúc của mình. Tôi thì thầm những câu ngắn ngủi, ngây ngô, nhưng chắc chắn rằng đó là những câu tôi đã vùi kín trong tim suốt 2 năm qua.
- Tôi nhớ em. Rất nhớ em. Mỗi ngày, mỗi đêm, mỗi giờ, mỗi phút và mỗi giây. Tôi xin lỗi vì không thể làm theo những gì em muốn. Tôi ko những ko thể quên em, mà còn...nhớ...rất nhiều. Thực sự.
Bờ lưng tôi hơi gồng lên khi cảm nhận được đôi tay run run của em bấu vào. Tôi thấy vòng tay mình siết chặt hơn nữa, đến khi hơi thở khó khăn của em phá vào cổ tôi nóng hổi.
- Chúng ta...tìm một nơi khác để nói chuyện, được ko?
Tôi thì thầm vào tai em, khi nhận thấy nhiều ánh mắt tò mò nhìn hai chúng tôi. Suýt nữa tôi quên mất, mình đang đứng giữa đường phố.
Một số người dường như nhận ra tôi- khuôn mặt xuất hiện thường xuyên nhất trên báo chí và truyền hình. Và sau khi xác định được tôi đúng là người mà họ đang nghĩ, ánh mắt họ dừng lại trên cô gái trong tay tôi. Cái nhìn đó khiến tôi khó chịu.
Em gật đầu, và tôi nắm tay em, chạy như bay trên đường, không xác định được là mình muốn đi đâu. Tôi chỉ nghĩ...là tôi muốn nắm tay em, chặt như thế, mãi mãi.
Cuối cùng, chúng tôi dừng chân tại một quán cafe nhỏ. Yên vị tại chỗ, tôi lặng lẽ quan sát em, như muốn thâu tóm tất cả những gì của em vào mắt mình...những hình ảnh tôi đã đánh mất từ 2 năm trước.
Chúng tôi im lặng như thế thật lâu, trước khi em bắt đầu ngập ngừng hỏi về cuộc sống của tôi, và kể tôi nghe cuộc sống của em.
Thời gian cứ như thế, êm đềm trôi đi, mãi đến khi người phục vụ bước đến, ngượng nghịu nói cho chúng tôi biết đã đến lúc quán đóng cửa.
Tôi tiễn em về khách sạn, ôm chặt em và hẹn rằng ngày mai tôi sẽ đến tìm em. Em mỉm cười, dịu dàng nhưng đầy đau đớn, chúc mừng tôi sắp kết hôn. Lời chúc của em nhắc nhở tôi một sự thật cay đắng rằng...tôi sẽ phải để em ra đi lần nữa, dù muốn hay không.
Tôi chôn chân dưới cổng khách sạn cho đến khi bóng em khuất sau cửa thang máy.
....Và bây giờ, tôi nằm lăn trên giường, trằn trọc với những suy nghĩ rối ren.
Tôi phải làm gì?
Kết hôn? Tuần sau tôi sẽ kết hôn. Đúng vậy, và vợ của tôi là Ran.
Nhưng tại sao....mỗi lúc nghĩ đến hôn lễ, tim tôi đau đớn và đầu tôi thì như muốn nổ tung?
Chúa ơi, hãy chỉ cho tôi biết, tôi phải làm gì bây giờ?
Tôi xoè hai bàn tay, đưa lên ngang tầm mắt. Hơi ấm trên của em vẫn còn lưu lại, cùng mùi hương nhẹ nhàng vẫn còn vương vấn nơi những ngón tay.
Shiho...
Tôi thì thầm trong bóng tối.
"Anh vẫn hạnh phúc chứ?"_ câu hỏi cuối cùng em nói trước lúc chia tay.
Tôi đáp lại em bằng đôi mắt xa xăm.
"Gặp lại em chính là điều hạnh phúc nhất của đời anh", tôi nói khẽ với chính mình, không chắc rằng lúc đó, em có nghe thấy hay không.
Chiếc nhẫn đính hôn loé lên những ánh sáng mờ mờ từ ngọn đèn hắt lên.
Tôi nhớ đến gương mặt Ran, vẫn là những giọt nước mắt nức nở, vẫn là bờ vai run rẩy, vẫn là cú Karate siêu hạng. Nhưng tại sao, khi nhìn cô ấy khóc, tôi chỉ thấy buồn chứ không hề thấy đau?
Từ lúc nào, cái tên Shiho mới trở thành nỗi đau trong tôi?
Nghĩ đến hôn lễ tuần sau, tim tôi lại trì xuống thêm một chút nữa.
Thao thức đến 2 giờ sáng, tôi lồm cồm bò dậy, với tay lấy điện thoại.
Nên hay không?
Giờ này chắc em đã ngủ?
Không, em luôn luôn không đi ngủ đúng giờ. Biết đâu đấy...
Trước khi tôi cho mình một quyết định đúng đắn nhất, thì ngón tay tôi đã lướt trên những con số.
Và đầu dây bên kia, giọng em vang lên, rất thấp, dường như hơi hồi hộp.
"Miyano nghe đây?"
"Shiho...uhm...em chưa ngủ?", quả thật đây là câu hỏi ngu ngốc nhất đời. Nếu ngủ thì sao lại nghe máy được? Hoặc là do tôi đã đánh thức em.
"Uhm, chưa...Có gì ko, Shinichi?"
"Anh có thể...gặp em bây giờ ko?"
"Bây giờ...?", giọng em hơi ngạc nhiên.
"Làm ơn.", tôi hạ giọng, gần như rất tha thiết.
Bên kia là một sự im lặng kéo dài. Tôi nghe tiếng em thở, có vẻ như đang run rẩy. Hơi thở hỗn loạn và không đều.
"Anh sẽ đến đón em. 10' nữa có mặt", tôi cúp máy trước khi em kịp từ chối.
Thay vội bộ quần áo, vơ lấy chiếc áo khoác, tôi phóng như bay xuống gara.
Tôi sẽ không để em ra đi lần nữa.
Nhất định.
Chiếc nhẫn đính hôn bơ vơ nằm lại trên đầu giường.
***
Last edited by wings89 on 6/12/2010, 8:50 pm; edited 1 time in total
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
13/11/2010, 6:54 pm
Khách vi
Guest
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
bóc tem chị wing nè chap 5 đến đây là kết thúc hay vẫn còn hả chị wing
13/11/2010, 7:10 pm
chErrybl0ss0m
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 120
» Xèng 0.0 : 951
» Uy Danh : 5
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-06
» Ngày gia nhập : 2010-09-06
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
phong bì. Năng suất của chị wings tăng lên đáng kể. Chị cố dịch nốt galatea và viết nốt NBV nhé. Chứ em chờ chap mới mỏi cổ ->lăng xăng đi tìm fic đọc -> bội thực fic. Nhưng mà chị cứ làm từ từ thôi kẻo mệt ,nhé ^^
13/11/2010, 7:19 pm
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
haibaraandconan wrote:
bóc tem chị wing nè chap 5 đến đây là kết thúc hay vẫn còn hả chị wing
Vẫn còn em, nhưng để từ từ hehe.
@chEry:
Chị sẽ cố gắng. Khó viết nhất là NBV, sau đó là dịch Galatea. Ngày mai chị sẽ ra chap mới của 2 cái đó
Hôm nay chỉ có Truyền kỳ truyện và Starting over thôi.
Đang dịch chap 4 của S.O, hihi
13/11/2010, 7:20 pm
SherryHirota
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 553
» Xèng 0.0 : 4212
» Uy Danh : 9
» Ngày "Oa oa" : 1993-10-15
» Ngày gia nhập : 2010-09-11
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
hey hey chị iu quá chap tiếp chap tiếp
13/11/2010, 8:01 pm
archimonde
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 494
» Xèng 0.0 : 3091
» Uy Danh : 22
» Ngày "Oa oa" : 1994-10-30
» Ngày gia nhập : 2010-09-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
hay wa' đi típ ss nhá lalala, fic fic fic
13/11/2010, 10:01 pm
MiaMikki
.:Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 100
» Xèng 0.0 : 5801
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1993-06-16
» Ngày gia nhập : 2010-06-15
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Hồi hộp....hồi hộp!!!!!!!! Hay quá chị ơi!!!!!!!!!!!!!!!!!! EM IU CHỊ LẮM ÝYYYYYYYYYYYYYYYYYYYY!!!!!!!
14/11/2010, 12:21 am
Angel_of_Darkness
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 443
» Xèng 0.0 : 2659
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1999-02-22
» Ngày gia nhập : 2010-10-07
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Ôi! Fic nào của chị wings cũng khiến cho tên Shin bội bạc hơn bao h hết.
14/11/2010, 7:06 am
archimonde
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 494
» Xèng 0.0 : 3091
» Uy Danh : 22
» Ngày "Oa oa" : 1994-10-30
» Ngày gia nhập : 2010-09-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
bởi vậy ngày càng mình càng gék Shin dù bik là gã vô tình hay k mún ik nữa
14/11/2010, 10:41 am
Angel_of_Darkness
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 443
» Xèng 0.0 : 2659
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1999-02-22
» Ngày gia nhập : 2010-10-07
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Đúng wá còn j nữa! Đã iu thì phải thật lòng, nếu ko iu nữa thì đừng làm đám cưới làm j nữa. Hắn đang làm khổ chính hắn và Ran. Nói thật e nghĩ trong chiện tình củm Ran vẫn là ng khổ nhất khi tên ng iu bội bạc phớt lờ cô đi, coi cô như một món đồ có thể làm wên Shiho đi. E nghĩ tên này nếu còn chút lương tâm thì hãy nói thật cho Ran tất cả. Đừng đợi đến khi ràng buộc cuộc đời xong thì mới thấy hối hận và đâm nhau ra toà li dị. Dù cho sự thật đó có làm đau khổ Ran đi nữa thì nó vẫn ít hơn đau khổ một cuộc hôn nhân ràng buộc gấp 10 lần. Cuộc hôn nhân ko có tình iu thì cũng như một bông hoa thiếu nc. Màu hồng dịu dàng, tươi trẻ cũng sẽ thiếu đi trong cuộc sống của hai ng. Thay vào đó là sự lạnh nhạt của ng chồng, bữa cơm đợi chồng về, những cuộc cãi vã, một cuộc sống ko trẻ con... Tất cả chỉ làm khổ ba ng thui. Shin hãy đi theo tiếng gọi tình iu của trái tim, của đời mình đi còn Ran hay tìm một ng nào khác ko phải tên-Shin-bội-bạc đi. Đó là giải pháp tốt nhất cho một mối tình tay ba.
14/11/2010, 3:45 pm
wings89
.:Experienced:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 707
» Xèng 0.0 : 6721
» Uy Danh : 232
» Ngày "Oa oa" : 1989-05-20
» Ngày gia nhập : 2010-10-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện
Nghỉ xả hơi nào cả nhà. Sáng giờ mò mẫm làm clip. Clip này cũng có liên wan ít nhiều đến các fic ở trên. Mọi người nghe chơi nhé. Thư giãn...thư giãn...
How can I tell her about you...
Last edited by wings89 on 5/12/2010, 8:14 pm; edited 1 time in total
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (1 vote)
Sponsored content
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [Sherry-Shiho Miyano-Ai Haibara] Truyền kỳ truyện