-Á Á Á Á_Ran hét lên và đưa ánh nhìn vô vọng vào tên hoàng tử đang đứng nhìn cô với gương mặt đắc thắng.
"Chẳng lẽ mình phải chết như vậy sao?"_Cô nghĩ thầm và nghiến răng thật chặt như chờ đợi cái chết.
"Soạt"
Ran bỗng thấy người mình nhẹ tênh, cô vẫn nhắm nghiền mắt và tự hỏi
-Mình đã chết rồi sao? Sao không thấy đau gì cả vậy? Đây là thiên đàng hay địa ngục?
-Này_Giọng nói "thân thuộc" vang lên. -Cô có mở mắt ra không thì bảo.
Ran giật mình, cô từ từ mở mắt ra và hiện lên đầu tiên là khuôn mặt của chàng hoàng tử Shinichi, hơn nữa cô đang được cậu ta bế lên khi chỉ còn cách mặt đất chừng vài cm.
-Á!_Ran hét lên.
"Chát"_Cô đưa tay tát vào mặt của Shinichi 1 cái đau điếng.
-Á!_Shinichi la lên và buông tay khiến cô rơi xuống đất.
Ran lúi cúi ngồi dậy, cô xoa xoa cái mông của mình và cáu gắt:
-Cậu làm gì vậy? Sao lại ăn hiếp 1 cô gái yếu đuối như vậy hả?
Shinichi đang cáu vì 5 dấu tay in hằn trên gương mặt đẹp trai của mình thì vừa nghe câu nói của Ran cậu đã giật nảy mình và nổi da gà.
-Yếu đuối? Cô nói tôi ấy hả, bà chằn?
Ran cáu hơn nữa nhưng không thể làm gì Shinichi nên cô quay phắt đi.
Phía sau Ran, chàng hoàng tử hơi ngượng ngùng vì cảm thấy có chút quá đáng, cậu gãy gãy đầu liếc nhìn đi chỗ khác và hỏi:
-Cô...có muốn bay không?
Ran khựng lại, cô trả lời ngay:
-Tôi chưa muốn chết.
Shinichi mỉm cười và chạy đến nắm lấy tay Ran.
-Đi mà, không chết đâu!
Ran đỏ mặt và ấp úng chẳng nói được gì khi thấy mình đang tay trong tay với Shinichi.
Không đợi Ran trả lời, Shinichi đã bế lấy cô và 1 lần nữa bay vụt lên không trung nhưng không phải là cách trêu chọc thô bạo như lúc nãy mà bây giờ, cậu đang bế lấy cô 1 cách dịu dàng.
Ran bám nhẹ vào người Shinichi và vẫn nhắm chặt mắt vì cô vẫn còn hơi sợ.
Đến 1 độ cao nhắt định nào đó, Shinichi dừng lại, cậu mỉm cười.
-Nhìn xuống dưới đi!
-Kh...Không nhìn đâu!_Giọng Ran run run.
-Nhìn đi, không sao đâu!
Ran nuốt nước bọt và từ từ mở mắt ra nhìn xuống. Phía dưới cô bây giờ là cả 1 đất nước rộng lớn với những ánh đèn lung linh. Các toà lâu đài kiến trúc cổ cao ngất san sát nhau như 1 dãi tường thành kiên cố. Thêm vào đó bây giờ lại có thêm những lớp sương mỏng phủ lấy thành phố càng tạo nên quang cảnh lung linh, đẹp đẽ và hoành tráng.
-Thấy sao hả?_Shinichi hỏi.
-Đẹp lắm!_Ran mỉm cười, nụ cười tươi tắn và hạnh phúc, nụ cười thuần khiết của 1 Thiên thần.
Shinichi bỗng cảm thấy người mình nóng ran, nụ cười ấy như hớp hồn của cậu.
Cậu mỉm cười và nhìn chăm chăm về phía đất nước của mình.
-Hễ lúc nào buồn là tôi lại bay lên như thế này để ngắm cảnh, như vậy sẽ giúp tôi cảm thấy dễ chịu hơn.
-...!_Ran không nói gì, thứ thu hút ánh mắt cô bây giờ không phải là quang cảnh đẹp đẽ dưới kia mà là nụ cười dịu dàng như ánh trăng của Shinichi- 1 nụ cười mang mác buồn và đẹp tuyệt.
Ran bỗng nghe trái tim mình lại đập loạn nhịp, cảm giác này khiến cho cô ngạt thở, cô không biết vì sao mình lại như thế nữa. Cô chỉ biết, cô muốn khoảnh khắc này kéo dài mãi mãi, cô muốn mãi mãi được bên cạnh Shinichi như thế này.
"Tại sao?"_Ran nghĩ thầm. "Tại sao mình lại hồi hộp đến vậy? Tại sao?"
Trái tim Ran bỗng đập mạnh hơn, Shinichi cảm nhận được điều gì đó khác thường ở cô, cậu nhìn cô và hỏi:
-Cô sao vậy?...Sao mặt cô đỏ quá vậy? Bị cảm à?
Ran giật mình, cô quay đi tránh không cho Shinichi thấy vẻ mặt của mình bây giờ.
-Kh...Không sao!
-...!
-Chúng ta bay cao hơn nhé!_Cậu mỉm cười đắc thắng.
-Ơ, nè..._Ran định ngăn cản nhưng không kịp, cậu ôm chặt lấy cô và bay lên cao hơn.
Ran không còn sợ như lúc ban đầu nữa, không hiểu vì sao nhưng cô lại cảm thấy an toàn khi được ở bên Shinichi như thế này, cô ngả người vào chiếc áo sơ mi trắng của cậu, cảm nhận cái lành lạnh của những cơn gió thổi qua...
-Này, đẹp không?_Shinichi lên tiếng.
-...!
-Này!_Cậu gọi to hơn.
-...!
Không nghe thấy tiếng đáp trả, cậu cúi xuống nhìn thì thấy Ran đã thiếp đi từ lúc nào. Cậu mỉm cười thật dịu dàng và bay về toà lâu đài Công tước.
-Đồ ngốc...
Shinichi vén chiếc màn trên cửa sổ trong phòng Ran và nhẹ nhàng bước vào, cậu đặt cô xuống giường và ngồi đó. Cậu chăm chú nhìn vào gương mặt của Ran khi ngủ, trong sáng, thánh thiện và ngây thơ...khác hẳn lúc tỉnh thức.
Như vô thức, Shinichi đưa tay vén mái tóc cô và đưa tay vuốt nhẹ gương mặt cô. Bất chợt, cậu cúi người xuống và đặt lên trán Ran 1 nụ hôn.
Shinichi bỗng giật mình khi nhận ra được việc mình đang làm, mặt cậu đỏ gay. Cậu lúng túng đi ra ngoài.
"Gì thế này? Cái cảm giác quái quỉ gì thế? Không thể nào!"_Shinichi nhủ thầm.
Nụ cười của Ran 1 lần nữa lại hiện lên trong tâm trí cậu. Trái tim cậu bỗng đập nhanh hơn bình thường.
-Tại sao mình lại muốn được bảo vệ nụ cười của cô ấy? Nụ cười ấy..! Tại sao?
Shinichi đưa tay vo vo mái tóc mình như muốn trấn tĩnh lại, lần đầu tiên chàng hoàng tử kiêu căng này lại ngượng ngùng đến mức đó.
Ran từ từ mở mắt ra, cô đặt nhẹ tay lên trán mình, lắng nghe tiếng đập loạn nhịp của trái tim. Cô lấy chăn trùm kín mặt mình lại...
"Tại sao?"
---------------------------------------
Chap cuối cùng trong năm, chúc mọi người ăn tết zui zẻ!!!
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (4 votes)
21/1/2012, 12:35 pm
C_tieuthungocnghech_A
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 268
» Xèng 0.0 : -1140
» Uy Danh : 49
» Ngày "Oa oa" : 2000-06-08
» Ngày gia nhập : 2011-11-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Tem !!!!
Spoiler:
Chap này hay lắm ạ! Có vẻ là em sẽ phải thu hồi lại súng, dao, pháo với bom rồi... *chán quá*. Ôi, hoàng tử nhà ta ... rồi! Mà hóa ra Ran chưa ngủ ạ? Thật là...
Last edited by C_tieuthungocnghech_A on 21/1/2012, 10:45 pm; edited 2 times in total
21/1/2012, 12:49 pm
shinichi_love_ran
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 305
» Xèng 0.0 : 1027
» Uy Danh : 85
» Ngày "Oa oa" : 1994-11-15
» Ngày gia nhập : 2011-12-04
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Cảnh cáo với C_tieuthungocnghech_A. Lấn sau hãy com một lời bình gì đó chứ ko có cách com quá ngắn. Chẳng hạn tem! Phong bì! Nếu ko mình sẽ del thẳng tay. Thân, Linh Chi
21/1/2012, 1:22 pm
C_tieuthungocnghech_A
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 268
» Xèng 0.0 : -1140
» Uy Danh : 49
» Ngày "Oa oa" : 2000-06-08
» Ngày gia nhập : 2011-11-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
@shinichi_love_ran: Ơ? em có com mà chị??
-------------------------------------------------
Đừng cmt một dòng, ngoài chủ đề topic nha bạn! Vì phạm lần đầu nên tớ bỏ qua, nếu bạn tái phạm nữa tớ sẽ del bài!
Cảnh cáo lần 1
Thân,
21/1/2012, 9:19 pm
exoplanets
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 213
» Xèng 0.0 : 652
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1996-07-14
» Ngày gia nhập : 2012-01-02
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
@C_tieuthungocnghech_A: Sao pé tham thế, ít nhất cũng phải nhường ss cái phong bì chứ.. Sao dạo này mình toàn đọc fic lãng mạn không vậy nhỉ??!! Bạn viết hay quá, lời văn rất mượt mà + dễ thương Mà Ran chưa ngủ à??? Thử tưởng tượng coi gương mặt chị ấy lúc đó như thế nào nhỉ.. Thanks bạn nha... Mong chap sau của bạn.
21/1/2012, 10:25 pm
Angel1999
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 46
» Xèng 0.0 : 325
» Uy Danh : 21
» Ngày "Oa oa" : 1999-08-11
» Ngày gia nhập : 2012-01-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
He he, vâỵ mới là Shin-sama ( cất đao và quan tài thui). Chap này hay wa . Vote cho ss nè.
21/1/2012, 10:45 pm
C_tieuthungocnghech_A
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 268
» Xèng 0.0 : -1140
» Uy Danh : 49
» Ngày "Oa oa" : 2000-06-08
» Ngày gia nhập : 2011-11-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
exoplanets wrote:
@C_tieuthungocnghech_A: Sao pé tham thế, ít nhất cũng phải nhường ss cái phong bì chứ.. Sao dạo này mình toàn đọc fic lãng mạn không vậy nhỉ??!! Bạn viết hay quá, lời văn rất mượt mà + dễ thương Mà Ran chưa ngủ à??? Thử tưởng tượng coi gương mặt chị ấy lúc đó như thế nào nhỉ.. Thanks bạn nha... Mong chap sau của bạn.
Tròi, đừng nghĩ bé vạy chứ, thui bé nhường lại phong bì cho ss đóa *lần này thui* !!!!
22/1/2012, 3:46 pm
ShinxRan_couple
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 584
» Xèng 0.0 : 6539
» Uy Danh : 231
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-03
» Ngày gia nhập : 2011-08-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Chap 10: Tên hoàng tử đáng ghét!!!
--------Buổi sáng--------
Chiếc rèm của chưa được đóng lại từ tối hôm qua bị gió cuốn bay lấy phất trong gió, những giọt sương trắng tinh khiết rơi xuống làm ướt 1 phần tấm rèm. Cơn gió sớm lạnh buốt thổi qua khiến cô gái đang ngủ say phải trở mình và kéo tấm chăn cao hơn.
"Soạt"
1 chiếc bóng hạ xuống nơi khung cửa. Tên hoàng tử Shinichi với đôi cánh đen ngồi trên bậc cửa, 1 nụ cười nửa miệng hiện trên môi cậu. Cậu không làm gì, chỉ ngồi đó, ngắm nhìn gương mặt của Ran khi ngủ.
-Ưh...!_Ran xoa xoa đôi mắt của mình để đánh tan cơn buồn ngủ. Bất chợt cô cảm nhận được 1 ánh mắt ấm áp đang nhìn mình, cô quay lưng lại thì...
-Á Á Á Á..._Cô hét lên làm cả toà lâu đài như bị chấn động.
Shinichi bước xuống, đôi cánh được thu gọn lại, cậu ngoáy ngoáy lỗ tai, gương mặt tỏ ra như chẳng có chuyện gì.
-Cô hét lớn quá đấy!_Cậu nói 1 cách vô tâm.
Ran cầm chặt cái chăn đang phủ lên người mình, giọng cô tỏ vẻ bực tức, vẻ mặt ngượng ngùng đỏ rực.
-C...Cậu...Cậu làm gì trong phòng của 1 cô gái vậy hả?_Cô hét lên.
-Hừ, thì có sao đâu, dù gì thì tối hôm qua tôi cũng đưa cô về phòng mà!_Vẫn cái giọng vô tâm ấy.
-Tối...Tối hôm qua?_Ran hơi bất ngờ.
Shinichi khẽ liếc mắt nhìn sang Ran, vẻ mặt có chút giận hờn:
-Quên rồi sao? Hôm qua tôi đã bế cô bay 1 vòng trên trời đấy! Vì vậy mà bây giờ cánh tay của tôi như tê liệt hoàn toàn.
"Tối hôm qua?"
Ran suy nghĩ, 1 lúc sau, cô nhớ lại. Cô nhớ lại lúc mình bị thả rơi "tự do", lúc ngắm cảnh thành phố trong không trung và cả lúc Shinichi hôn lên trán cô. Mặt Ran đỏ hơn nữa, hơn cả quả cà chua chín.
Shinichi thấy lạ, cậu tiến đến gần cô, đưa tay chống lên chiếc giường và áp sát mặt mình vào mặt Ran.
-Sao thế? Cô bị cảm à?
Tim Ran lại đập mạnh hơn, cô nhìn gương mặt của Shinichi cành lúc càng gần...gần hơn nữa...
"Chát"_Âm thanh "quen thuộc" vang lên.
Shinichi ngồi trên ghế, gương mặt hầm hầm với 5 dấu tay trên mặt.
Bà Eri cúi đầu xin lỗi cùng với Ran.
-Hoàng tử điện hạ, mong ngài thứ lỗi, Ran...nó không cố ý ạ!
-Không cố ý ư? Không cố ý mà có đủ 5 ngón tay trên mặt ta sao?_Shinichi đứng phắt dậy, chỉ vào 5 vệt đỏ dài trên mặt mình.
Ran không chịu được, cô hét lên:
-Tôi cố ý thì sao hả? Ai bảo cậu vào phòng tôi mà không nói trước, như vậy là ít lắm rồi, còn nói nữa sao?
-Cô...Cô...
-Cô cô cái gì, cậu muốn tôi nói với tất cả mọi người rằng 1 vị hoàng tử như cậu mà lại chui vào phòng 1 cô gái không?
Shinichi im bặt nhưng gương mặt vẫn hằn lên sự tức giận, cậu quay lưng đi lên lầu. Các hầu cận của Shinichi lẩn quẩng xung quanh cậu và bảo:
-Thưa hoàng tử, sao người không xử cô ta tội vô lễ ạ?
Shinichi mỉm cười:
-Vì cô ta rất thú vị...
Các hầu cận ngạc nhiên, không nói được lời nào, riêng Shinichi vẫn giữ nguyên nụ cười của mình trên môi, ánh mặt nhìn ra bầu trời xanh dìu dịu với áng mây trắng bay phất phơ theo chiều gió, những chú chim hoà quyện lời hát cùng nhau, nghe thật tuyệt vời.
-Không biết hắn ta gọi mình lên có chuyện gì không?_Ran vừa đi vừa lẩm nhẩm. -Chắc định trả thù vụ ban sáng chứ gì! Tối hôm qua mình cứ tưởng hắn ta là người tốt, ai ngờ...
Ran vỗ vỗ vào mặt để xoá đi những ký ức về đêm hôm qua, về nụ cười dịu dàng, về đôi mắt mang vẻ buồn man mác và cả về...nụ hôn ấy.
Cô bước trên các bậc thang 1 cách bực nhọc và đi đến trước phòng Shinichi. Cô định tông cả cửa mà vào nhưng bắt gặp ánh mắt 1 hầu cận của Shinichi nên cô đứng đó, cố tỏ ra vui vẻ và nở 1 nụ cười thật "tươi tắn", sau đó cô mới gõ cửa:
-Thưa hoàng tử, người gọi tôi có chuyện gì không?
Từ trong phòng, tiếng Shinichi vọng ra:
-Cô mau vào đây đi!
Ran đẩy cửa bước vào và hiện ra trước mặt cô bây giờ là...1 bãi chiến trường. Quần áo vứt lung tung lộn xộn, sàn nhà đầy bụi bẩn và rác. Các tấm ra giường, nệm, rèm cửa,...vương khắp nơi trông thật bẩn thỉu nhìn như vừa có 1 trận chiếc ác liệt xảy ra trong căn phòng này.
Nơi gọn gàng nhất có lẽ là chiếc ghế chỗ Shinichi đang ngồi. Shinichi ngồi đó nhìn Ran và mỉm cười thật tươi như chào đón 1 vị khách quý.
-Cô đến rồi à?_Câu hỏi nhẹ nhàng nhưng lại chứa 1 hàm ý nào đó khiến cho Ran rùng mình.
-Đ...Đây là sao?_Ran lắp bắp.
-Lúc nãy tôi không cẩn thận làm rối tung mọi thứ. -Shinichi ngồi bắt chéo chân và đưa ánh mắt gian xảo nhìn vào Ran. -Cô hãy dọn dẹp giúp tôi nhé!
-S...Sao? Dọn...Dọn hết!_Ran nói không nên lời nữa.
-Đúng! Dọn hết!
-Nh...Nhưng sao lại là tôi?_Ran hỏi.
-Cô quên rồi sao?_Shinichi tặc lưỡi. - Hôm trước tôi có nói cô là người hầu riêng cho tôi mà, bây giờ bảo cô làm những việc như thế này thôi mà đã cằn nhằn sao?
Shinichi đánh cái nhìn chết người vào Ran.
-Hay là cô muốn Công tước phu nhân bị xử tội thất hứa?
Ran nuốt "cục tức" trong cổ họng xuống và tươi cười:
-Được thôi!
Và rồi cô lao đầu vào dọn dẹp cái đống hỗn độn đó.
-Này, bộ đó phải để trong tủ.
-Vâng!
-Này, cái đó phải lau cho sạch, cô lau bẩn quá!
Vâng!
-Khoan đã, không được gấp như thế, sẽ nhăn đấy, làm lại.
-VÂNG!!!!
. . . Cuối cùng việc dọn dẹp cũng xong, tên hoàng tử đó đã ra ngoài khoảng nửa tiếng trước. Ran cất bộ quần áo cuối cùng vào tủ và thở phào 1 cách mệt mỏi. Người cô bây giờ đã mệt rã rời không còn sức để nâng cách tay lên nói chi là đi về phòng.
Cô ngồi phịch lên chiếc giường của Shinichi và nằm xuống.
-Mình nghỉ mệt 1 chút rồi đi chắc không sao đâu nhỉ!
Và rồi cô thiếp đi lúc nào không biết.
-------------------------------------
Tia sáng mặt trời lại trải rộng xuống đất nước rộng lớn, mọi thứ bừng tỉnh sau 1 giấc ngủ dài.
-Ặc, nặng quá!_Ran nghĩ thầm và lấy cái gì đó trên người mình xuống.
Ran mở mắt ra và ngồi dậy thì chạm phải 1 cái gì đó và...
-Á Á Á
"Rầm"
Ran hét lên và đạp tên hoàng tử đang nằm bên cạnh mình xuống giường.
Shinichi ngồi dậy xoa xoa cái đầu và nói bằng cái giọng đang còn ngái ngủ.
-Cô làm cái gì vậy, không để người khác ngủ sao?
-Tôi hỏi anh đang làm gì có!_Ran hét lên. -Sao anh lại ở trong phòng tôi???
Shinichi đứng dậy.
-Cô tự hỏi lại mình đi, đây là phòng của tôi cơ mà!
-Hả?_Ran ngạc nhiên và nhìn xung quanh.
"Thôi đúng rồi! tối hôm qua dọn dẹp mệt quá nên mình đã ngủ trên giường hắn, thật là..."
Bất chợt, Ran nhớ ra cái gì đó, cô hỏi:
-Nhưng sao anh lại ngủ cùng với tôi!
Shinichi ngáp:
-Tôi không có thói quen ngủ dưới đất mà cô lại nằm trên giường tôi đẩy hoài không xuống nên tôi đành phải lên ngủ chung thôi!
-Sao anh không gọi tôi dậy!
-Tôi có gọi đấy chứ nhưng không những cô không dậy mà còn tặng tôi thêm 1 món quà nữa này!_Shinichi bực tức và chỉ vào vết bầm trên mắt.
-Hả?
------Flashback------
-Này, cô mau dậy đi._Shinichi lay.
-Tránh ra!_Ran nói và trở mình sang phía khác.
-Này, đây là giường của tôi!_
-...!
-Này!_Shinichi bực bội.
-ĐÃ BẢO LÀ BIẾN ĐI MÀ!_Ran hét lên và đưa tay đấm vào tên phá giấc ngủ của mình.
"Bốp"
-----End Flashback-----
-Hơ, tôi xin lỗi!_Ran cúi mặt xuống, mặt đò như trái cà chua.
Shinichi không nói gì, vẻ mặt tỏ ra sự hờn dỗi như 1 đứa con nít.
-Làm sao bây giờ, họ mà thấy chúng ta như vầy thì...thì..._Ran lúng túng.
Shinichi gãy gãy đầu, vẻ bối rối cũng không kém gì.
-Hoàng tử, người thức chưa ạ?_Vị đại thần hối thúc.
-Chết rồi!_Ran nói nhỏ.
-À_Shinichi nói. - Cô mau trốn đi!
-Nh...Nhưng trốn ở đâu?_Ran bối rối.
-Ờ thì...
"Cạch"_Tiếng mở cửa vang lên, cả Shinichi và Ran như đứng hình.
-Được rồi, chết thì chết! "Soạt"
------------------------------------
Đố mọi người, Ran trốn ở đâu? (Chắc ai cũng biết nhỉ? )
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (5 votes)
22/1/2012, 5:05 pm
C_tieuthungocnghech_A
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 268
» Xèng 0.0 : -1140
» Uy Danh : 49
» Ngày "Oa oa" : 2000-06-08
» Ngày gia nhập : 2011-11-16
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Tem + phong bì
Spoiler:
Dưới gầm giường, trong tủ quần áo, trong chăn,.. ở đâu được nhỉ? Chap này sự việc diễn ra hơi nhanh chị ạk!
Last edited by C_tieuthungocnghech_A on 23/1/2012, 12:09 pm; edited 1 time in total
22/1/2012, 5:12 pm
Angel1999
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 46
» Xèng 0.0 : 325
» Uy Danh : 21
» Ngày "Oa oa" : 1999-08-11
» Ngày gia nhập : 2012-01-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Ha ha chap này hay wá ss ơi anh shin nhà ta vừa bị ăn đấm vừa bị ăn tát. Mà cũng công nhận 2 anh chị này có nhìu kế độc thiệt đó. Em ko bít chị Ran trốn đâu chắc chị nhảy ra ngoài cửa sổ (cái này là em chỉ nghĩ thôi nhak ). Ss mau post chap mới nhak . Thanks ss một cái .
22/1/2012, 5:24 pm
exoplanets
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 213
» Xèng 0.0 : 652
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1996-07-14
» Ngày gia nhập : 2012-01-02
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Chap này dễ thương quá à!! Tội nghiệp anh Shin nhà ta, bị chị Ran quýnh cho những 2 lần... Mà không biết chị Ran trốn chỗ nào nhỉ?? Không khéo lại bay lên trời cùng anh Shin... *mình chỉ đoán đại thôi nha* @ Angel1999: Em à, nhỡ phòng anh Shin trên lầu thì chị Ran nhảy xuống qua cửa sổ chỉ có tan xác nhỉ?? Vote cho bạn một phiếu nha. P/s: Hình như chưa ai lấy tem. Vậy thì mình...giật tem...chuồn lẹ...
Last edited by exoplanets on 24/1/2012, 4:10 pm; edited 1 time in total
22/1/2012, 7:03 pm
Angel1999
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 46
» Xèng 0.0 : 325
» Uy Danh : 21
» Ngày "Oa oa" : 1999-08-11
» Ngày gia nhập : 2012-01-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
@exoplanets: vì có câu cuối là: "Được rồi, chết thì chết" nên em mới nghĩ vậy thui.
22/1/2012, 7:29 pm
exoplanets
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 213
» Xèng 0.0 : 652
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1996-07-14
» Ngày gia nhập : 2012-01-02
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
@Angel1999: Nghe cũng có vẻ hợp lý đó nhỉ!! Nhưng ngộ nhỡ Ran nhảy xuống, không có "cánh"(ý mình là phương tiện đó) thì Shin-sama lại phải xuống cứu, chẳng phải cũng lộ hay sao??? Thôi tốt nhất là chờ tác giả nhanh nhanh ra chap mới để mọi người khỏi phải "mất ngủ" vậy!!!...
22/1/2012, 7:45 pm
Kanhoa Binkamu
.:Group Leader:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 457
» Xèng 0.0 : 6677
» Uy Danh : 292
» Ngày "Oa oa" : 1997-08-28
» Ngày gia nhập : 2011-08-04
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Hạn chế spam nha cả nhà, đừng 8888888 quá xa chủ đề, đợi chủ pic up chap ms rồi bình luận sau cũng dc mak (Độc giả vào đọc fic mak thấy toàn cmt k thì cũng.... k hay lắm phải k bà con?) Nên Hảo mong cả nhà tạm đợi chủ pic up chap ms rồi cmt sau, dc k? Mong cả nhà thực hiện theo nhá!
Vì sắp Tết nên Hảo bỏ qua, k del các bài spam của bà con. Sau bài nak của Hảo nếu có bài nào 888888888 nữa thì Hảo sẽ del thẳng đấy! Lưu ý là cả nhà PM cho nhau đều dc cơ mak, để các bạn khác còn vào cmt chứ, và tránh việc topic bị loãng!
Thân,
25/1/2012, 12:18 pm
ShinxRan_couple
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 584
» Xèng 0.0 : 6539
» Uy Danh : 231
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-03
» Ngày gia nhập : 2011-08-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Chap này viết trong tiìn trạng buồn ngủ và ý tưởng vẫn còn lang thang đâu đó nên sự việc sẽ diễn ra không được chặt chẽ như trước nữa, thông cảm nha! Qua Tết khi ý tưởng trở về sẽ edit lại!!!*chuồn lẹ* -----------------------------------------------
Chap 11: Khởi hành
"Cạch"_Người hầu cận mở cửa bước vào, thái độ vô cùng cung kính.
Trong phòng là chàng hoàng tử vẫn còn nằm im trên giường, chàng nằm quay mặt vào trong như vẫn còn đang say ngủ.
-Thưa hoàng tử, thần có chuyện cần báo.
-Có chuyện gì thì để sau đi! Bây giờ ta đang rất buồn ngủ.
Shinichi vòng tay qua ôm chặt lấy cô gái đang nằm trong mền của mình, cậu dùng lưng mình chắn cho Ran để không ai thấy cô.
-Ư, ngộp quá!_Ran nói khẽ vào tai Shinichi và vịn chặt vào áo cậu.
Vị hoàng tử mỉm cười và siết tay chặt hơn.
-Ư, bỏ ra_Ran đẩy tay Shinichi ra khỏi người mình 1 cách nhẹ nhàng nhất nhưng vẫn không đủ sức. Tay của Shinichi vẫn giữ nguyên vị trí cũ, cậu thì thầm vào tai cô, hơi thở nóng hổi của cậu khiến mặt cô đỏ rần.
-Nằm im đi!
Người hầu cận thấy là lạ bèn cất tiếng hỏi.
-Người làm sao vậy, hoàng tử?
Shinichi giật mình.
-À...Không sao! Ngươi có gì thì cứ nói đi!
Sau 1 lúc đắn đo, người hầu cận cũng nói:
-Thưa hoàng tử, thần vừa nhận được tin quốc vương bảo người phải trở về cung ngay lập tức.
Shinichi vừa nghe xong liền ngồi bật dậy, chiếc mền bị bung ra lộ ra mái tóc đen huyền của Ran. Vị hầu cận trông thấy liền hỏi:
-Thưa hoàng tử, có...có ai đang ở trên giường sao?
Shinichi vội lấy mềm đắp lại, mồ hôi của cậu và cả Ran nữa đều chảy đầm đìa trên trán.
-À...thú nuôi!_Shinichi buộc miệng nói.
-Thú...?
-À ừ, ta vừa mua được 1 con cún lông đen rất đẹp, nhưng bây giờ nó đang ngủ nên ta không tiện đánh thức.
"Cún?"_Ran nghe được, cô tức sôi máu lên liền đạp cho Shinichi 1 cú vào sống lưng.
-Á!_Shinichi rên khẽ, cậu cố nhịn để người hầu cận không sinh nghi. Shinichi liếc mặt về phía "cún" nằm trong chiếc mền đang cười khúc khích, cậu nhăn mặt.
-Cô cứ đợi đấy!
-Thưa hoàng tử, có chuyện gì sao?_Người hầu cận vẫn ngơ ngơ chẳng hiểu gì.
-À, không!...Mà tại sao phụ hoàng lại bảo ta về sớm thế?_Cậu đánh trống lảng.
-Thần không biết, hình như là trưởng lão gọi ạ!
"Trưởng lão à?"_Shinichi để tay lên cằm suy nghĩ 1 lúc, bất chợt cậu thấy ánh mặt kì lạ của người hầu cận nhìn vào thứ đang nằm bên trong mền, Shinichi liền nói:
-Không có chuyện gì ngươi lui ra đi, bảo người chuẩn bị xe chúng ta sẽ về hoàng cung ngay!
-Vâ...Vâng!_Người hầu cận cúi chào nhưng đôi mắt vẫn không rời khỏi chiếc mền.
"Cạch"
Sau khi chiếc cửa được đóng kín, Ran tống khứ chiếc mền ra khỏi người mình và thở hồng hộc, nhưng cô vẫn không quên điều mà Shinichi vừa nói lúc nãy.
-Cậu nói ai là cún hả?_Cô hét lên.
Shinichi xoa xoa chiếc lưng mình với vẻ mặt hầm hầm.
-Vậy không lẽ nói tôi đang ngủ chung với 1 cô gái à?
-Ơ...ơ_Ran đỏ mặt.
Shinichi mỉm cười và nâng cằm Ran lên.
-Hay là cô muốn vậy thật, nếu vậy thì...
Shinichi cầm chặt 2 tay Ran và ghì chặt xuống giường, cậu cúi xuống áp sát mặt cô:
-Tôi sẽ chiều ý cô.
Mặt Ran đò phừng phừng, cô đưa chân lên và...
"Bốp"
-Đừng có đùa!_Ran phủi phủi tay khi vừa tung xong cú đá vào chỗ hiểm của bất kì người con trai nào(Hỉu chứ những người bạn có đầu óc chong sáng kia ơi!!!^^). Ran tỉnh bơ như không mặc cho Shinichi đang kêu gào thảm thiết.
1 lát sau, cô nhớ ra 1 điều gì đó.
-Cậu...hôm nay đi thật sao?_Cô ấp úng.
Shinichi bám tay vào thành giường và cố gắng đứng dậy.
-Bộ cô không nghe sao mà con hỏi? Đồ ác nhân!
Ran dường như không hề để tâm đến câu Shinichi mắng mình. Trong lòng cô bỗng trỗi dậy 1 cảm giác gì đó rất luyến tiếc. Cô không hề muốn Shinichi rời khỏi đây.
"Tại sao nhỉ?"_Cô tự hỏi.
-Này!_Shinichi lên tiếng.
Ran giật mình, cô ngẩng mặt lên thì thấy mặt Shinichi đã kề sát vào mình từ lúc nào.
-Cô sao vậy?
Ran quay mặt đi lảng tránh ánh mắt của Shinichi.
-Không! T...Tôi đang vui vì sắp thoát khỏi 1 tên như cậu!_Cô nói 1 cách gượng gạo.
-Ai bảo cô tôi đi 1 mình thế?_Mặt Shinichi tỉnh bơ.
Ran ngơ ngác và tâm trạng cô lúc này cực kì bất an.
-Vậy...Vậy là..._Ran cố gặn ra từng chữ một.
Shinichi mỉm cười nhìn cô và...
-Á Á Á...Thả tôi xuống_Ran hét lên và cố vùng vẫy để thoát khỏi bờ vai của Shinichi.
Shinichi làm như không có chuyện gì, cậu vác Ran trên vai mình và đi ra ngoài xe 1 cách thong thả. Những người hầu cận của cậu nhìn vào cảnh tượng trước mặt mình 1 cách ngạc nhiên, còn các tì nữ thì lại cảm thấy ganh tị.
Shinichi bước đến gần chiếc xe của mình, cậu quay lại và cúi chào vợ chào Công tước 1 cách vui vẻ mặc cho gương mặt họ đang hiện rõ sự lo lắng và bất an.
-Xin 2 người an tâm, tôi sẽ "chăm sóc" cho tiểu thư đây 1 cách chu đáo!_Cậu nhấn mạnh câu nói và liếc nhìn Ran.
-Nhưng thưa hoàng tử, con bé chưa học xong lễ nghi hoàng cung, hơn nữa cũng chưa chuẩn bị gì, đi bây giờ là quá gấp._Công tước Mori lên tiếng.
Shinichi vẫn giữ ý định của mình.
-Vào cung học sẽ tốt hơn mà, còn quần áo thì không lo thiếu đâu, nếu cần ta sẽ cho về lấy, mọi người cứ an tâm! (Cái này giống bắt cóc con gái nhà lành quá) Vợ chồng Công tước không còn gì để nói, dù sao thì họ cũng không thể chống lệnh hoàng tử. Bà Eri bước đến gần Ran và thì thầm vào tay cô.
-Cẩn thận nhé Ran, đừng để lộ thân phận, bố mẹ sẽ nhanh chóng đón con ra.
-Nhưng...Nhưng..._Ran ấp úng, những giọt nước mắt trên mi cô như sắp trào ra.
Bà Eri đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cô.
-Yên tâm đi, sẽ không sao đâu!
Shinichi cắt ngang câu chuyện và tiến về phía xe của mình. Cậu quăng Ran lên xe và ngồi vào trong, cậu khoá kín 2 bên cửa xe để cô không thể nhảy ra ngoài.
-Xuất phát_1 người hầu cận ra lệnh.
Chiếc xe từ từ chuyển bánh, Ran nhìn ra ngoài cửa sổ dõi theo bóng 2 người đang vẫy tay chào cô. Cô nhận ra gương mặt ông Mori đầy vẻ bất an, còn bà Eri thì đang khóc.
Ánh bình minh rọi theo chiếc xe đang dần tiến về phía hoàng cung xa xăm, nơi có đầy rẫy nhưng nguy hiểm mà Ran cần phải đối mặt. Liệu cành phong lan trắng mỏng manh ấy có đủ sức chịu đựng những gian nan đang chờ đợi mình không? Hay cô sẽ gục ngã và buông xuôi số phận mình cho ông trời? Đón xen nhen!!!
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (7 votes)
25/1/2012, 12:27 pm
vinh3978
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 77
» Xèng 0.0 : 118
» Uy Danh : 3
» Ngày "Oa oa" : 2000-08-07
» Ngày gia nhập : 2011-11-26
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Yeah !! Vừa giựt được tem với phong bì vừa đọc một lèo sướng mê tơi hí hí. Công nhận trong truyện Conan ít cảnh Binh bốp mà sao trong đây nhiều thế ???Ôi, cún Ran cute quá. Mà nếu Shinichi bik Ran là người thì hí hí hí. Mong chị mau ra Chap mới cho em đọc he he he
25/1/2012, 3:00 pm
Angel1999
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 46
» Xèng 0.0 : 325
» Uy Danh : 21
» Ngày "Oa oa" : 1999-08-11
» Ngày gia nhập : 2012-01-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Cái đoạn Ran-neechan đá vào chỗ hiểm của Shin-sama ôi thôi đầu óc của em "trong sáng" quá trời. Mà ko hỉu lúc nào đc gặp Aoko và Kaito nhỉ? Chap này hài wá. Vote cho ss nà. Mong chap mới của ss.
25/1/2012, 3:29 pm
kunnie2911
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 591
» Xèng 0.0 : 2956
» Uy Danh : 39
» Ngày "Oa oa" : 1999-04-20
» Ngày gia nhập : 2011-05-28
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Quote :
Mặt Ran đò phừng phừng, cô đưa chân lên và...
"Bốp"
-Đừng có đùa!_Ran phủi phủi tay khi vừa tung xong cú đá vào chỗ hiểm của bất kì người con trai nào(Hỉu chứ những người bạn có đầu óc chong sáng kia ơi!!!^^). Ran tỉnh bơ như không mặc cho Shinichi đang kêu gào thảm thiết
xời !!!mình đúng là chong xáng đọc đến chỗ này tự nhiên mún thốt ra câu "cho chít" há há fic ss phải nói là rất hay tặng ss 1 thanks sớm post chap mới cho tụi e nhá XXX
25/1/2012, 4:11 pm
exoplanets
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 213
» Xèng 0.0 : 652
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1996-07-14
» Ngày gia nhập : 2012-01-02
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Sao vinh3978 tham lam quá vậy. Giật sạch sẽ luôn ko để phần "miếng" nào... Vậy là mình đoán sai chỗ trốn của Ran rồi... *trí tưởng tượng phong phú quá mà* Đến hôm nay mình mới "thấm" được một câu nói mà ai cũng biết:"Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất"...*trời ơi sống từng tuổi này rồi mà bây giờ mới biết* Chap này cậu viết hay đấy, ko biết anh Shin sẽ "chăm sóc" chị Ran nhà ta như thế nào nhỉ?? Tặng cậu một uy danh....Tớ mong chap sau của cậu đó nha...
28/1/2012, 10:13 am
ShinxRan_couple
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 584
» Xèng 0.0 : 6539
» Uy Danh : 231
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-03
» Ngày gia nhập : 2011-08-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Yukiko Kudo- Vương hậu của Thánh địa bóng đêm, vui vẻ hoạt bát, rất thích Ran
---------------------------------
Chap 12: Cung điện
Chiếc xe ngựa dừng lại ở 1 lâu đài tuyệt đẹp, tráng lệ và nguy nga hơn lâu đài Công tước gấp trăm lần. Toà lâu đài màu bạc với nhưng đường kẻ vàng được chạm trổ sắc nét trên thân. Ở từng tầng của lâu đài đều có lính đứng canh cửa, có thể nói đây là nơi bất khả xâm phạm.
Từ trong chiếc xe, chàng hoàng tử bước ra, những người hầu chạy ra cổng đón, ai cũng kính cẩn, không dám ngẩng cao đầu quá 7 cm. Vị hoàng tử kéo cô gái từ trong xe ra và đưa cô vào hoàng cung 1 cách thô bạo mặc cho cô gái có chống cự đến thế nào.
Bước vào trong, Ran sững sờ vì những đường nét trong lâu đài, nó đẹp gấp mấy lần lâu đài Công tước, những thứ ở đây không vàng cũng bạc, đến những bức tranh cũng được làm bằng vàng và đính những viên pha lê quý giá.. (Ôi, ước gì mik được ở đó)
Từ phía xa xa, trên bậc tam cấp, 1 người phụ nữ vô cùng xinh đẹp bước xuống, vẻ mặt hớn hở. Phía sau bà là hoàng tá cung nữ và hầu cận.
-Shinnnnn!_Người phụ nữ kêu lên và chạy đến ôm lấy vị hoàng tử. -Mẹ nhớ con lắm.
Shinichi có vẻ bực nhọc, cậu lảng tránh những hành động quá thân thiết của mẹ mình.
-Mẹ làm ơn buông con ra đi!
Ran ngơ ngác nhìn người phụ nữ xinh đẹp đó, cô hỏi:
-Đây là mẹ của cậu, vậy người này là...
Người phụ nữ quay sang nhìn Ran và bước đến gần cô khiến cô có 1 chút sợ hại. Ran định thụt lùi lại thì...
-Ôi...Dễ thương quá!_Người phụ nữ đó ôm chầm lấy cô và vuốt ve như con ruột của mình.
Shinichi gãy gãy đầu, vẻ mặt hơi ngượng ngùng.
-Đây là mẹ của tôi, tức là Vương hậu của nơi này đấy! Tên bà ấy là Yukiko Kudo.
"Bốp"
Tiếng động vang lên, bà Yukiko ôm lấy cổ con trai mình, tay vặn vặn trên trán cậu.
-Thằng nhóc này, ở đâu ra chuyện con trai dám gọi thẳng tên mẹ mình hả?
-Đau quá mẹ..._Shinichi hét lên.
"Người này mà là Vương hậu sao?"_Ran nghĩ thầm và nhìn 2 người trước mắt và cô khẽ bật cười, ngoài mặt Shinichi là 1 kẻ háo thắng nhưng đứng trước mẹ mình thì vẫn là 1 đứa con nít.
Nụ cười của Ran thu hút sự chú ý của Vương hậu, bà quay sang hỏi:
-Shin này, đây là ai thế?
Shinichi xoa xoa chỗ đau của mình và trả lời:
-Đây là Ran Mori, là con gái của Công tước phu nhân..._Shinichi chưa kịp nói hết thì đã bị mẹ mình chen vào.
-Ô_Vị vương hậu reo lên. -Cháu là con Eri à, ôi thật là đáng yêu!
Lại 1 lần nữa bà ôm chặt lấy Ran vào lòng.
-Mà Shin này, sao con lại kéo cô bé vào đây hả, lúc nãy hành động thô lỗ của con mẹ thấy hết rồi!_Bà Yukiko đánh cái nhìn sát thủ vào Shinichi.
Shinichi giật mình, mồ hôi chảy dầm dề.
-À...À...Vì cô ấy...muốn tham quan hoàng cung nên con mới đưa cô ấy đến đây, lúc nãy vì...cô ấy hơi ngượng nên con mới phải kéo ạ!_Cậu gãy gãy phía sau ót và cố cười. "Chết tiệt, mình quên mất Công tước phu nhân là bạn thân của mẹ'.
-Ôi, là khách quý_Bà Yukiko lại reo lên. -Đến đây ta dẫn con đi tham quan hoàng cung, con ở lại đây với ta nhé! Người đâu mau chuẩn bị phòng.
Nói rồi bà Yukiko kéo Ran đi 1 mạch mặc cho cô vẫn đang ngơ ngác chẳng hiểu gì. Còn Shinichi thì gọi với theo, cậu định đưa Ran đến đây làm cung nữ riêng cho mình để trả thù những việc ở lâu đài Công tước nhưng hkông ngờ Ran lại biến thành khách quý.
Từ trên cao, trong căn phòng được khoá kín phủ đầy bụi, vị trưởng lão liếc mắt ra nhìn, giọng thì thào, ông nhìn sang chiếc gương của mình. Chiếc gương đang bị phủ đen bởi ma lực hắc ám thì bỗng đâu đó phát ra 1 tia sáng nhỏ nhoi nhưng rực rỡ.
-Chẳng lẽ người đó là...
--------------------------------------
Trong vườn hoa của hoàng cung, Ran vẫn giữ thói quen của mình là đi dạo vào mỗi buổi sáng. Giọt sương sớm còn đọng lên trên cánh hoa rơi xuống tạo nên 1 âm thanh khe khẽ. 1 chú bướm nhẹ vờn quanh các khóm hoa rỗi bay đến đậu trên tay cô. Ran nhẹ nhàng ngồi xuống, chiếc váy trắng mỏng bay trong gió, khung cảnh bây giờ khiến ai cũng phải say lòng.
-Này!_Giọng Shinichi vang lên, chú bướm giật mình bay mất.
-Có chuyện gì hả?_Ran hỏi bằng giọng cục cằn.
-Mau lên phòng tôi dọn dẹp đi!_Cậu ra lệnh.
-Cái gì, sao lại là tôi?
-Không là cô thì là ai? Cô đừng tưởng cô là khánh quý của mẹ tôi thì tôi sẽ tha cho cô nhé, bây giờ mẹ tôi không có trong cung, cô mau đi dọn đi!_Shinichi hét lên.
-Cậu...Cậu..._Ran không thể nói gì cả đành lẳng lặng mà quay đi nghe theo lệnh của Shinichi, trong lòng cô thầm chửi rủa tên hoàng tử đang đứng sau lưng mình.
Cơn gió thoáng qua cuốn chiếc lá bay lượn vòng trên không trung rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Từ sau lưng Shinichi, cô gái với mái tóc màu nâu đỏ bước đến, chiếc váy màu xanh đậm bay phất phơ trước gió. Gương mặt cô thanh thoát tạo nên 1 vẻ đẹp sắc sảo không gì sánh bằng. Cô bước đến gần Shinichi, nhẹ nhàng, không tiếng động.
-Shiho!_Shinichi lên tiếng.
Cô gái mang tên Shiho không có vẻ gì ngạc nhiên, người duy nhất có thể phát hiện ra cô thì chỉ có mình cậu.
Shiho bước đến, cô vén chiếc váy của mình và ngồi lên 1 tảng đá gần đó.
-Sao hả? Phải lòng cô gái ấy rồi sao?_Giọng Shiho phát ra, lạnh như băng tuyết.
-Cậu nói nhảm gì vậy, Shiho? Chẳng giống người kế thừa của cô Elena chút nào!_Shinichi trở nên nghiêm túc.
Shiho chợt cười, nụ cười tuyệt đẹp.
-Vì là nữ phù thuỷ nên tớ mới biết... Cô đặt nhẹ tay lên lồng ngực của Shinichi.
-Chẳng phải trái tim cậu đang đập rất nhanh sao?_Shiho vẫn giữ nụ cười khiêu khích ấy.
Shinichi tỏ vẻ bực tức, gương mặt hơi đo đỏ, cậu đẩy tay Shiho ra khỏi người mình.
-Thật nhảm nhí.
Nói xong cậu quay lưng đi, tự nói với bản thân mình là không thể nào. Shiho đứng lặng người nhìn theo bóng Shinichi đang dần khuất xa.
-Cậu sẽ gặp nhiều trắc trở đấy!_Shiho khẽ nói, đôi mắt đọng lại vẻ gì đó u buồn.
------------------------------------
Cái tên Shinichi chết tiệt, cái tên đáng ghét, đồ ôn thần._Ran chửi rủa và không ngừng đấm vào tấm ảnh của Shinichi treo trên tường.
Căn phòng lộn xộn lúc nãy đã được cô dọn dẹp ngăn nắp và căn phòng càng ngăn nắp thế nào thì cục tức trong lòng Ran càng lớn. Công việc cuối cùng của cô là đỏ chậu nước rửa mặt lúc sáng của Shinichi.
Ran nhìn xuống phía cửa sổ thì thấy Shinichi đang bước đến, y phục hơi khác lúc nãy. Đột nhiên, Ran mỉm cười, 1 nụ cười gian xảo.
-Lần này cậu sẽ chết với tôi...
Ran đứng ngay khung cửa sổ và chờ đợi chàng hoàng tử đến gần, thật gần và...
"Ào...Ào...Ào..."
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (2 votes)
28/1/2012, 10:25 am
yumitruc
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 356
» Xèng 0.0 : -1364
» Uy Danh : 48
» Ngày "Oa oa" : 2002-01-03
» Ngày gia nhập : 2011-12-05
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
há há há, cho em xin tem, nhanh ra chap mới nha chị, kết quả là Shin ướt chèm nhẹp phải ko chị? hay là Shin né dc?
28/1/2012, 11:03 am
exoplanets
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 213
» Xèng 0.0 : 652
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1996-07-14
» Ngày gia nhập : 2012-01-02
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Mất tem rùi...Ngậm ngùi nuốt phong bì vậy.... Ko ngờ Shin-sama nhà ta oai phong+háo thắng vậy mà đứng trc cô Yukiko lại...... Chap sau chắc có nhiều trò vui lắm nhỉ? Mong chap sau.
28/1/2012, 12:56 pm
vinh3978
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 77
» Xèng 0.0 : 118
» Uy Danh : 3
» Ngày "Oa oa" : 2000-08-07
» Ngày gia nhập : 2011-11-26
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
HUHU, bị hai '' bà chằn '' này giựt lấy tem lẫn phong bì rồi huhuhuhuu, suýt nữa giật dc luôn cả hai cái. Vậy Shiho là ng hoàng gia hay sao ??? nếu em đoán ko nhầm thì Shiho đang bùn vì anh Shin đã phải xiêu lòng chị Ran rồi, nôn chap sau quá, chap sao quyết định phải giựt dc hai thứ : TEM VÀ PHONG BÌ
28/1/2012, 3:31 pm
Angel1999
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 46
» Xèng 0.0 : 325
» Uy Danh : 21
» Ngày "Oa oa" : 1999-08-11
» Ngày gia nhập : 2012-01-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Hay wá Ran-neechan dám đổ nc lên Shin-sama. Nhỡ chị ấy mà đổ nhầm ng thì thôi rùi (Trí tưởng tượng của em bay xa). Mong chap sau của ss
28/1/2012, 6:24 pm
ShinxRan_couple
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 584
» Xèng 0.0 : 6539
» Uy Danh : 231
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-03
» Ngày gia nhập : 2011-08-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Mọi người thật sự nghĩ người bị tạc nước là Shin-sama sao?
28/1/2012, 6:39 pm
yumitruc
.:Active Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 356
» Xèng 0.0 : -1364
» Uy Danh : 48
» Ngày "Oa oa" : 2002-01-03
» Ngày gia nhập : 2011-12-05
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
thế chẳng lẽ là yusaku?
29/1/2012, 7:27 am
coolguy_winest
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 17
» Xèng 0.0 : 76
» Uy Danh : 3
» Ngày "Oa oa" : 1945-01-01
» Ngày gia nhập : 2012-01-29
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Fic bạn viết rất hay, mình đọc cá cảm tưởng như nó là của tiểu thuyết gia chuyên nghiệp chứ không nghĩ là nghiệp dư đâu. Vì nó mà mình vào 4rum này đó. Fic không quan trọng vốn từ mà nó quan trọng ở chỗ là phải dễ hiểu dễ nhập tâm hơn. Bạn đã thật sự điêu luyện đó. Qua chủ đề chính, xét theo các dấu vết ở hiện trường và thái độ của hung thủ (quên, hung thủ chưa biểu lộ gì) và tiếng gào thét cùa nạn nhân (á á á á đó) Mình đưa ra kết luận, có khả năng chính xác là 12%. Nạn nhân không phải đức vua, mà là người quen biết với hoàng cung, đã kết bạn với người bị giết hụt, người chưa từng xuất hiện, nhưng lại từng điuợc giới thiệu. Kaitou Kid. (không biết đúng không nữa, hy vọng không)
31/1/2012, 5:24 pm
ShinxRan_couple
.: FAN :.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 584
» Xèng 0.0 : 6539
» Uy Danh : 231
» Ngày "Oa oa" : 1997-09-03
» Ngày gia nhập : 2011-08-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Chap 13: Ý nghĩa của hoa hồng
Chàng trai bị cả 1 gáo nước dội lên đầu vẫn chưa biết trời trăng gì thì...
"Bốp"
Bây giờ không còn là nước nữa mà cả 1 cái chậu đã đập lên đầu cậu khiến cậu xiển niểng, đầu óc quay quay với hàng ngàn vì sao trên trời.
-Ôi hoàng tử, tôi xin lỗi vì đã lỡ tay ạ!_Ran chạy đến cố giấu nụ cười gian xảo của mình.
-Kaito, cậu không sao chứ?_Từ xa xa, giọng của chàng hoàng tử "chính hiệu" vang lên cùng với tiếng của 1 cô gái.
"Hả? Kaito?"_Ran khựng lại nhìn chàng trai đang nằm trước mặt mình.
Shinichi và Shiho chạy đến đỡ lấy Kaito, cậu bây giờ vẫn còn choáng váng với cú đập lúc nãy.
-S...Sao...Lại có đến 2...2 hoàng tử vậy?_Ran lắp bắp.
Shinichi bây giờ đã hiểu mọi chuyện, thì ra Kaito đã chịu 1 kiếp nạn thay cậu.
-Thì ra cô tưởng cậu ấy là tôi nên mới ra tay sau?_Shinichi cười 1 cách khiêu khích.
-Ơ...tôi...đâu có_Ran thụt lùi ra sau.
Bỗng từ đâu 1 bàn tay lao đến chộp lấy tay Ran, Kaito chạy đến gần Ran, bộ quần áo và cả đầu tóc đều ướt sũng, cậu tươi cười chìa ra 1 bông hồng.
-Xin chào quý cô, rất hân hạnh...
Kaito chưa kịp nói hết câu thì đôi mắt cậu đã dừng lại ở sự ngạc nhiên tột độ khi nhìn rõ khuôn mặt của người đứng trước mặt mình, nụ cười tươi biến mất nhường chỗ cho 1 gương mặt đang ngơ ngác.
Ran rút tay ra thật nhanh, khiến cho Kaito giật mình, gương mặt cô hơi ngượng ngùng.
-Thì ra cậu không phải là hoàng tử, tôi xin lỗi! Chỉ vì 2 người quá giống nhau nên...
-Vậy bây giờ cô đã thừa nhận việc gáo nước đó là dành cho tôi rồi à?_Shinichi chen vào.
-À không...ý tôi là...!_Ran giật nảy mình và cố chống chế cho cậu nói của cô.
Kaito lấy khăn vừa lau khô tóc vừa nói.
-Đúng là chúng tôi rất giống nhau nên có 1 vài người nhầm lẫn.
-Vậy cậu là..._Ran hỏi.
-Cậu ta là Kuroba Kaito, con trai của Bá tước Kuroba (Mik sửa lại từ tể tướng thành bá tước nhé ^^), còn đây là Shiho Miyano. _Shinichi chỉ tay qua cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh mình. -Cô ấy là con gái của Đại phù thuỷ đấy.
Lúc này Shiho mới mỉm cười bước đến.
-Xin chào, cứ gọi tớ là Shiho.
-Ơ...tôi là Ran...Ran Mori, cứ gọi tôi là...Ran_Ran trơ mắt nhìn cô gái trước mặt mình, chưa bao giờ cô tiếp xúc với 1 người xinh đẹp đến vậy.
-Xem ra cô không phải là người thuộc về nơi này!_Vẫn giọng nói lạnh lùng đó.
Câu nói của Shiho khiến Ran giật mình không thể nói được câu nào, 1 cảm giác bất an bỗng tràn đến.
-Tất nhiên rồi, cô ấy là con gái của Công tước Mori mà, cô ấy chỉ vừa mới đến hoàng cung thôi!_Shinichi lên tiếng.
Shiho không nói gì chỉ lặng lẽ mỉm cười mà quay đi, cô khẽ thì thầm.
-Ran Mori, cô ta...không thuộc Thế Giới này...
-Tớ đi đây!_Shiho vẫy tay chào rồi đi thật nhanh.
-Đúng là phù thuỷ, làm gì cũng bí ẩn!_Shinichi thở dài.
Kaito mặt kệ những gì đang xảy ra trước mặt mình, cậu quay sang Ran và mỉm cười.
-Cậu có thể nhận cành hoa hồng này của tớ không?_Từ tay của Kaito, 1 làn khói hồng toả ra, và sau đó xuất hiện 1 cành hoa hồng tuyệt đẹp.
Ran hơi ngượng ngùng nhưng 1 lúc sau cô cũng nhận lấy.
-Cảm ơn cậu, tớ rất thích hoa hồng. Nó là loài hoa tượng trưng cho sự ấm áp, và có thể mang đến hạnh phúc cho người khác!_Ran mỉm cười thật tươi, nụ cười ấy như làm 2 người con trai trước mặt cô chết đứng.
-Thôi nào_Shinichi có vẻ bực tức. -Cô mau đi làm việc tiếp đi!
-Nhưng tôi đã làm xong hết rồi._Ran cãi lại.
-Vẫn còn nhiều việc lắm, biết chưa? Đi thôi!_Rồi Shinichi nắm tay kéo vào trong, mặc cho Kaito đứng đó ngơ ngác.
Bất chợt, Kaito mỉm cười, đôi mắt trầm lắng hẳn, từ trên tay cậu, 1 cành hoa hồng nữa lại xuất hiện.
-Cuối cùng tớ cũng gặp lại cậu, 10 năm trước ở nơi đó cậu đã bảo vệ tớ, thì bây giờ, ở nơi đây, tớ sẽ bảo vệ cậu!
Kaito khẽ nói, cành hoa hồng trong tay cậu bị buông lỏng ra và bay theo chiều gió, từng cánh hoa bị đứt ra tung bay khắp nơi trong vườn tạo nên 1 quang cảnh tuyệt đẹp.
-------------------------------------------
Cánh cửa sổ trên phòng của Shinichi bỗng bật mở, gió thổi chiếc rèm trắng bay phất lên cao. Shinichi vẫn ngồi yên đó đọc những trang sách còn lại và nhấp nháp 1 vài ngụm trà thơm.
Từ sau cánh cửa, 1 bóng trắng xoẹt qua và dừng lại trước mặt cậu. 1 chàng trai với y phục màu trắng, trên đầu đội 1 chiếc nón của nhà ảo thuật và mắt đeo 1 chiếc kính phản quang đứng mỉm cười.
-Cậu lại ăn cắp được gì rồi, Kaito?_Shinichi vẫn không rời mắt khỏi những trang sách, cậu hỏi 1 cách hời hợt.
Người con trai đó mỉm cười, chiếc kính phản quang được tháo ra để lộ 1 khuôn mặt hệt như chàng hoàng tử Shinichi.
-Cũng chẳng có gì đáng kể, chỉ là viên đá quý Saphie của nhà Quý tộc Hakuba thôi!
-Vậy cậu định làm gì với nó?
-Như bình thường, tớ sẽ biến tấu nó thành 1 vật khác rồi đem đi bán!_Kaito cười khẩy, cậu nheo mắt nhìn viên đá sáng lấp lánh trên tay mình.
Shinichi cũng chỉ khẽ cười không nói gì.
1 điều gì đó làm Kaito chú ý đến Shinichi. cậu đến gần và hỏi:
-Cậu và Ran là sao vậy?
Shinichi hơi giật mình.
-Chẳng là gì cả._Cậu trả lời 1 cách nhanh chóng.
-Vậy tại sao cậu lại đưa cô ấy vào cung?
-Vì tớ muốn trả thù lúc tớ ở lâu đài Công tước thôi!
Kaito khẽ nhíu mày nhìn những biểu hiện trên nét mặt của Shinichi.
-Cậu thật sự không thích cô ấy chứ!
-Khụ...khụ..._Shinichi ho sùi sụi vì bị sặc nước. -Cậu nghĩ sao vậy hả, tớ mà thích con nhỏ chằn ăn đấy à?_Cậu đứng phắt dậy.
Kaito khẽ mỉm cười.
-Cũng đúng thôi, cậu đã có 1 mỹ nhân là Shiho mà.
Kaito liếc nhìn Shinichi.
-Vậy Ran sẽ là của tớ! Sao hả?
Câu nói của Kaito khiến Shinichi hơi bàng hoàng, 1 cái gì đó bỗng làm cậu cảm thấy nhoi nhói, nhưng cậu vẫn cứ cười như không có gì.
-Tuỳ cậu thôi. nhưng phải nói trước là cô ta dữ lắm đấy!
Kaito lắc đầu, cậu vẫn giữ nụ cười đó.
-Không sao, chỉ cần tớ thích cô ấy là được!
Kaito nói rồi lại đeo chiếc kính phản quang lên mặt mình và tung đôi cánh trắng bay vào màn đêm lạnh lẽo, Shinichi đứng đó, tách trà bị cậu vứt mạnh xuống đất tạo nên 1 âm thanh lớn.
-Cái quái gì thế này?...
Số lượt Thanks trong bài viết:Message reputation : 100% (4 votes)
31/1/2012, 6:47 pm
exoplanets
.:Senior Member:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 213
» Xèng 0.0 : 652
» Uy Danh : 12
» Ngày "Oa oa" : 1996-07-14
» Ngày gia nhập : 2012-01-02
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Hên ghê vừa mới học xong đc mấy bài liền tò mò vào thử xem có chap mới chưa...ai ngờ lại có...*cứ tg c ém chap rùi chứ..hehe* Nhân tiện cho mình xin cái tem + phong bì nha...*thông cảm....THAM.*
Quote :
Bất chợt, Kaito mỉm cười, đôi mắt trầm lắng hẳn, từ trên tay cậu, 1 cành hoa hồng nữa lại xuất hiện.
-Cuối cùng tớ cũng gặp lại cậu, 10 năm trước ở nơi đó cậu đã bảo vệ tớ, thì bây giờ, ở nơi đây, tớ sẽ bảo vệ cậu!
Mà câu này bí ẩn ghê. Ko biết hàm ý của nó là gì vậy nhỉ? Mong rằng sẽ có "đáp án" sớm. Tặng c một uy danh.
31/1/2012, 7:52 pm
Angel1999
.:Newbie:.
» Mình là :
» Tổng số bài gửi : 46
» Xèng 0.0 : 325
» Uy Danh : 21
» Ngày "Oa oa" : 1999-08-11
» Ngày gia nhập : 2012-01-03
» Hiện giờ đang:
Subject: Re: [LongFic] Vampire's Love
Hô hô vậy là em đoán Ran-neechan đổ nhầm ng là đúng òi nhưng mà em lại ko ngờ là Kaito đó. Không hỉu lúc nào Kaito và Aoko mới dc gặp nhau nhỉ mong wá . Sao Shin-sama lại đồng ý cho Kaito tiếp cận chị Ran chứ . Công nhận Shiho giỏi ghê ta bít Ran-neechan ko thuộc Thế giới ma cà rông cơ đấy. Vote cho ss . Em ngóng đợi chap mới của ss.